Kết Hôn Đi!

Kết Hôn Đi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321690

Bình chọn: 7.00/10/169 lượt.

hiểu được. Cô nhịn không được khiến khóe miệng cong nhàn nhạt.

Nụ cười nhàn nhạt trên môi đỏ mọng liền đẹp giống như tiên nữ không thuộc nhân gian khói lửa cười với người phàm, xinh đẹp như vậy, ấm lòng người như vậy. Lục Huy nghĩ đó nhất định là vẻ đẹp cả đời anh đều không quên.

Sau khi nhóm người mẫu đi vào hậu đài, đội trưởng Lý Khả theo nhạc đi ra, cô mặc quân trang cầm micro trong tiếng nhạc thâm tình đọc diễn cảm: "Trong biển người mờ mịt ta là ai? Trong bọt sóng cuộn trào ta là ngọn sóng nào? Trong đại quân chinh phục vũ trụ, yên lặng kính dâng chính là ta. Trong dòng sông sự nghiệp huy hoàng, vĩnh viễn cuộn trào chính là ta. Không cần người ca tụng ta; không khát vọng người báo đáp ta; ta đem ánh sáng hòa vào tổ quốc núi sông!"

Lúc này, tất cả người mẫu đều từ sau đài đi ra. Lần này, toàn bộ các cô mặc trang phục như nhau, xếp thành hàng đứng. Lục Huy liếc mắt một cái liền thấy Lý Nguyên Nguyên, môi cô vẫn đỏ mọng tiên diễm như vậy.

"Mặc!" Lý Khả ra lệnh một tiếng. Mọi người lưu loát từ dưới chân cầm lấy mũ đã sớm chuẩn bị, đội lên, tóc uốn xinh đẹp cùng kẹp tóc trong nháy mắt đều biến mất trong mũ sắt; tay vừa chùi, mặt mọi người nháy mắt biến thành đủ mọi màu sắc, Lý Nguyên Nguyên môi đỏ mọng cũng bị đen vàng thay thế. Người dưới đài đã không nhận ra ai là ai, càng khiếp sợ với biến hóa như thế.

Giọng nói của Lý Khả lại vang lên: "Chúng ta là bươm bướm xinh đẹp, chúng ta yêu quân trang xanh, vì quân trang xanh này, chúng ta có thể không phải người vợ hoàn mỹ, chúng ta có thể không phải người mẹ hoàn mỹ, chúng ta có thể không phải người con hoàn mỹ, nhưng chúng ta yêu quốc gia của chúng ta, yêu của thân nhân chúng ta, vì mọi người cùng mọi nhà, chúng ta là nữ nhân, chúng ta cũng là quân nhân." Nói đến đây, Lý Khả quay đầu đối mặt với các binh lính của cô lớn tiếng nói: "Chúng ta."

"Nhiệt tình yêu thương tổ quốc! Hiến thân cho quốc phòng! Không oán không hối!" Tất cả nữ binh cùng nhau la lớn, giọng nữ thanh thúy quanh quẩn trên không đại lễ đường thật lâu không ngừng.

"Cúi chào!" Lý Khả ra lệnh một tiếng, tất cả nữ binh chỉnh tề thực hiện quân lễ tiêu chuẩn. Dưới đài rất nhiều quan binh đều tự giác đứng lên, cũng trả về một cái quân lễ, trong mắt lóe nước mắt.

Khi nhóm người mẫu liên nữ binh núi Thiên Phong xếp hàng kết cục, trong lễ đường bộc phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt rung trời!

Hôm sau ở ký túc xá của Lục Huy, hai người thảo luận công việc chuẩn bị kết hôn. Lý Nguyên Nguyên lật xem giới thiệu khách sạn, Lục Huy nằm trên giường nhìn lưng Lý Nguyên Nguyên mỉm cười, thuận tay vuốt vuốt tai cô. Giật nhẹ tóc cô. Sờ sờ đầu cô. . . .

Lý Nguyên Nguyên chịu không nổi , lắc lắc đầu: "Lục Huy, anh làm gì đó?"

Lục Huy lười biếng: "Giỡn mèo."

Lý Nguyên Nguyên cắn răng bất đắc dĩ. Nghẹn trong chốc lát, nhớ tới mục đích hôm nay tìm đến anh. Trầm quyết tâm thấp giọng nói: "Ngày hôm qua, anh có xem em biểu diễn không?"

"Ừ."

"Thế nào?"

Lục Huy ngồi dậy: "Rất phấn khích nha."

Lý Nguyên Nguyên giả vờ không thèm để ý hỏi: "Còn gì nữa?"

Đợi nửa ngày không có hồi âm, Lý Nguyên Nguyên ngẩng đầu nhìn Lục Huy, chỉ thấy anh đang mỉm cười nhìn cô: "Có phải em muốn hỏi anh đối với em làm quân nhân có suy nghĩ gì hay không?" Ngày đó sau khi máu nóng trở về, Lục Huy vốn đang nhớ lại tiệc tối rất phấn khích, nhưng lại vừa nghĩ đến tiết mục này là Lý Nguyên Nguyên sắp xếp, anh rất nhanh liền hiểu được ý của Lý Nguyên Nguyên.

Lý Nguyên Nguyên nghe xong lời anh nói lập tức gật gật đầu, cô thật muốn biết ý nghĩ của Lục Huy.

"Anh duy trì em tiếp tục làm quân nhân!" Lục Huy nói rất nghiêm túc.

"Thật vậy chăng?" Lý Nguyên Nguyên không dám cao hứng quá nhanh, "Nhưng anh không phải đối với mẹ anh. . . không quá thấu hiểu sao?" Anh không phải đã nói mới trước đây mẹ luôn không ở bên người, cho nên rất có ý kiến vân vân.

"Khi đó còn nhỏ, không hiểu chuyện. Chờ anh lên quân giáo, từ từ liền thấu hiểu cho mẹ." Lục Huy nói.

Lý Nguyên Nguyên nghe xong nhẹ nhàng thở ra, "Em thấy anh đối với mẹ anh không thân thiết như vậy, ngược lại anh đối với dì Lâm kia dường như rất tốt, em còn tưởng rằng anh vẫn còn để ý."

"Không có. Cho nên anh liền nói phụ nữ các em lòng dạ hẹp hòi. Anh với mẹ anh từ nhỏ vốn không có thói quen thân thiết, trưởng thành bảo anh thấy mẹ liền đi lên ôm, việc này sao mà làm được? Còn dì Lâm từ nhỏ liền rất tốt với anh, dì thật sự đối với anh như con vậy, rốt cục anh không thể nói thông cảm cho mẹ ruột liền chẳng quan tâm dì Lâm chứ."

Tảng đá trong lòng Lý Nguyên Nguyên rốt cục rơi xuống: "Có nghĩa là nói anh cũng thông cảm em làm quân nhân, hơn nữa duy trì em tiếp tục làm?"

"Đúng vậy."

"Đời sau của chúng ta có bị ảnh hưởng hay không?" Còn chưa gả đâu, Lý Nguyên Nguyên đã bắt đầu lo lắng vấn đề đời sau, phụ nữ a phụ nữ. . .

"Sẽ không, trước kia thời mẹ anh là vì thật sự rất thiếu kỹ thuật binh như bà. Hiện tại nhân tài còn nhiều mà, liên đội các em không phải nói lại có tân sinh viên muốn tới sao? Tình huống của chúng ta khẳng định sẽ tốt hơn nhiều."

"Lục Huy. . ." Lý Nguyên Nguyên không có


Polly po-cket