
c vui sướng trong lòng
nàng.
Nhìn Yên Lam hạnh phúc trong lòng mình, lúc này Cận Thế
Phong mới yên lòng. Ngẫm lại quả thực cũng buồn cười, hắn hiện tại luôn
luôn khẩn trương vì nàng như vậy, như thế căn bản không giống Cận Thế
Phong hắn nữa, từ lúc nào hắn biến thành một bà già như vậy chứ? Đều là
người con gái này, vì nàng, hắn đã thay đổi không ít, toàn bộ là vì
nàng, người con gái này thật sự là khắc tinh của hắn.
Hy vọng sau này nàng sẽ không như Ngọc Vân, phản bội hắn. Hắn cũng khó có thể chịu
đựng được sự phản bội nữa, nếu như lại phát sinh ra chuyện như vậy, hắn
không biết chính mình sẽ làm ra loại hành động gì nữa. Nhìn người con
gái trong lòng, ánh mắt Cận Thế Phong trở nên phức tạp.
Một trận
kích tình qua đi, Yên Lam nghiêng người dựa vào lòng Cận Thế Phong, ánh
mặt trời bên ngoài rọi vào, trong mắt người ta, trông có vẻ thật hư ảo.
Yên Lam gối đầu lên trên cánh tay hắn, nhẹ giọng cất tiếng nói, "Bởi vì có
anh, khiến em hiểu được sâu sắc, có một người yêu mình, là hạnh phúc
dường nào. Hạnh phúc hiện tại với em mà nói, chỉ cần chạm tay là có thể
với tới, mà những điều này là những thứ trước nay ngay cả trong tưởng
tượng em cũng không dám nghĩ tới. Cám ơn anh, Thế Phong, thực sự cám ơn
anh đã yêu em như vậy!" Yên Lam xúc động nói.
"Em không cần cám
ơn anh, trái lại phải là anh nên cám ơn em. Là em đã khiến cho anh thắp
lại hy vọng với tình yêu." Cận Thế Phong nói, gắt gao ôm Yên Lam vào
trong ngực, " Đừng rời xa anh, cũng đừng phản bội anh, bằng không, ngay
cả anh cũng không biết mình sẽ làm ra loại chuyện gì nữa!"
"Em sẽ không rời xa anh, cả đời cũng sẽ không! " Yên Lam cũng ôm chặt lấy Cận Thế Phong, thề thốt.
Họ thức dậy sau khi đã ngủ thẳng giấc, rửa mặt chải đầu xong rồi xuống lầu, phát hiện bác Trương đã trở về rồi.
"Bác Trương, bác vừa ra ngoài về à!"
"Đúng vậy! Tiểu Lam tiểu thư. Hai người muốn đi ra ngoài sao? Vẫn quay về ăn cơm tối chứ?" Bác Trương hỏi.
"Bác Trương, chúng cháu không trở lại ăn cơm tối đâu. Hôm nay ra ngoài ăn."
"Được, đã biết, thiếu gia, gần đây thiếu gia và Tiểu Lam tiểu thư rất vui vẻ
nha, luôn cùng nhau ra ngoài, như vậy mới phải chứ." Bà Trương cười hì
hì nói.
"Bác Trương, chúng cháu chỉ đi công tác thôi mà..." Yên Lam đỏ mặt giải thích.
"Ha Ha, tôi biết rồi! Tiểu Lam tiểu thư, cô là cùng thiếu gia đi công tác nha!" Bà Trương nháy nháy mắt nói.
"Bác Trương, bác học theo thói xấu, cháu không để ý đến bác nữa. Bác luôn chê cười người ta." Yên Lam không chịu bỏ qua nói.
"Được được được, bác Trương không cười nữa, không cười nữa, được rồi chứ, Tiểu Lam tiểu thư."
"Lam Lam, chúng ta phải đi rồi." Cận Thế Phong ngắt lời Yên Lam.
"Uhm, được. Chúng ta đi thôi." Yên Lam nói, "Bác Trương, tạm biệt, chúng cháu đi đây." Cận Thế Phong và Yên Lam vừa bước vào cửa hàng, đã bị nhân viên bán hàng vây quanh, "Cận tiên sinh, xin hỏi chúng tôi có thể giúp được gì
không?" Các nàng giành nhau hỏi, chỉ sợ đại gia này chạy mất.
"Tiểu thư, xin hỏi có thể thử cái này một chút chứ?" Yên Lam hỏi.
"Được, tiểu thư có thể qua bên này thử, bộ quần áo này còn có những màu khác,
màu hồng nhạt, đen, xanh, cô chỉ muốn thử màu trắng?" Thấy Yên Lam và
Cận Thế Phong cùng nhau bước vào, những nhân viên cửa hàng nhận ra khách hàng lớn đến, nên đối đãi với Yên Lam đặc biệt ân cần.
"Uhm."
Yên Lam gật đầu, cầm quần áo đi vào phòng thử. Bộ lễ phục nàng chọn
chính là một chiếc váy dài màu trắng, kiểu có hơi hở lưng phía sau, phía trước cổ áo có một vài đường xẻ nho nhỏ, phần dưới tà váy kiểu phá
cách. Tuy rằng bộ lễ phục này nhìn cũng không hẳn là rất thu hút, thế
nhưng, buổi chiếu ra mắt ngày mai, nàng cũng không phải nhân vật chính,
chỉ là đi tham dự một chút, cho nên nàng cũng vui vẻ thỏai mái.
"Thế Phong, anh nhìn thử xem, cái này thế nào?" Thử xong lễ phục, Yên Lam bước đến để Cận Thế Phong xem thế nào.
"Không tệ, rất đẹp." Cận Thế Phong nhìn Yên Lam trả lời.
"Được, vậy lấy cái này đi, cám ơn." Yên Lam cởi lễ phục đưa cho nhân viên cửa hàng, nói.
"Vâng, xin cô chờ cho một chút." Nhân viên cửa hàng liền đi chuẩn bị.
Di động của Cận Thế Phong vang lên, "Alo, Tồn Viễn, có chuyện gì?" Sắc mặt Cận Thế Phong thay đổi, "Được, tôi biết rồi, bây giờ tôi sẽ qua đó."
Cúp điện thoại, hắn làm dịu lại biểu tình trên mặt, nhìn Yên Lam nói,
"Lam Lam, công ty có một số việc, anh phải trở lại xử lý một chút, hôm
nay em đến buổi chiếu ra mắt một mình nha, năm giờ rưỡi chúng ta bắt
đầu. Đừng quên."
"Được, em biết rồi, em sẽ đến đó, nếu anh có việc thì mau đi trước đi!" Yên Lam nói.
Lúc Cận Thế Phong chạy đến văn phòng công ty, manager của bộ phận PR, bộ
phận kế hoạch và Kỷ Tồn Viễn đều đang chờ hắn, đương nhiên còn có một
cái notebook, trên màn hình là bức ảnh của hắn.
Cận Thế Phong mặt không chút thay đổi, nhìn bức ảnh, bức ảnh trên màn hình là ảnh chụp
lúc ở đảo Bali, bức ảnh hắn và Y Lâm đang hôn nhau trong hành lang của
nhà hàng, là bị một fan hâm mộ Y Lâm lan truyền trên internet, hiện tại, các tuần san lớn đều đã biết chuyện này. Tuy rằng lần trước ở sân b