Polly po-cket
Hợp Đồng Tình Nhân

Hợp Đồng Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211443

Bình chọn: 7.5.00/10/1144 lượt.

ang về, tối nay em nấu vài món ăn, lại nấu thêm một món

canh là đủ rồi"

Cứ như vậy dọc đường đi, Cận Thế Phong cùng Yên

Lam lựa chọn những món mà họ thích ăn, ngọt ngào hạnh phúc thong thả dạo quanh siêu thị. Họ quả thực không hề phát hiện, xa xa đột nhiên xuất

hiện một ánh chớp đèn flash.

"A! Cuối cùng cũng đã về đến nhà." Yên Lam bước vào nhà nói.

"Em gọi cái gì, trong nhà đâu có ai." Cận Thế Phong buồn cười nói.

"Đúng ha, hì hì...em đã quên." Yên Lam cười khúc khích nói.

"Em đúng là một cô bé ngốc." Cận Thế Phong sủng nịnh mỉm cười, đưa tay xoa

đầu Yên Lam. "Bây giờ còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi một lúc rồi hãy nấu

cơm."

"Chúng ta ra hoa viên đi dạo một chút đi, như vậy có ích

cho sự khỏe mạnh của cả thể xác và tinh thần, hơn nữa lát nữa cũng có

thể ăn nhiều cơm, haha." Yên Lam đề nghị nói.

"Thế Phong, nhìn những bông hoa này xem, thật đẹp mà! Chúng ta tưới nước cho nó đi."

Yên Lam vừa nói cầm lấy vòi tưới nước, mở van, hướng về phía những khóm hoa và cây cỏ trên mặt đất bắt đầu tưới nước. Đột nhiên, Yên Lam đổi hướng

vòi tưới nước trên tay, chuyển hướng về phía Cận Thế Phong, bắt đầu phun nước vào hắn, "Haha, anh bị ướt hết rồi, đáng đời." Yên Lam vui vẻ nói.

"Được lắm! Em dám phun nước vào anh, xem anh trừng trị em thế nào!" Cận Thế

Phong hô lên. Chạy tới đoạt lấy vòi tưới nước trong tay Yên Lam, "Không

muốn, em không đưa cho anh đâu." Yên Lam nói.

"Em không đưa cho

anh có đúng không?" Cận Thế Phong xấu xa nói, "Anh đây cũng có biện pháp làm cho em toàn thân ướt mem, có tin hay không?"

Nói dứt lời,

Cận Thế Phong đã ôm lấy Yên Lam, nhấc bổng nàng lên, bắt đầu cọ qua cọ

lại trên thân thể của nàng "Thật không ngờ phải không! Thế này, thì

không phải em cũng ướt mem rồi! Lại còn làm khăn mặt cho anh nữa,

haha..."

"A! Được rồi được rồi, em đầu hàng rồi, em giương cờ đầu hàng, anh đừng cọ qua cọ lại nữa. Nhột lắm !" Yên Lam cười nói.

"Thực sự đầu hàng, hửh?" Cận Thế Phong hoài nghi nói.

"Là thật đó ! Mau thả em ra !"

"Được, anh sẽ tin tưởng em lần này." Cận Thế Phong nói, thả lỏng cánh tay đang ôm Yên Lam ra.

Ai dè khi Yên Lam vừa thoát ra khỏi sự kìm hãm của Cận Thế Phong, lập tức

cầm vòi tưới nước lên, nhắm ngay vào hắn, mở cho nước chảy đến mức mạnh

nhất. Sau đó vứt vòi tưới nước, nhanh chóng chạy đi, động tác nhanh

chóng dứt khoát.

Đứng phía bên kia hoa viên, Yên Lam, quay về

phía Cận Thế Phong cười nói "Hừ hừ, bị em lừa rồi, ai bảo anh trước đây

luôn bắt nạt em, lần này đến lượt em bắt nạt anh!" Nói dứt lời lại còn

le lưỡi ra.

"Còn chưa có phân thắng bại nha! Lam Lam, đừng có kết luận sớm như vậy." Nói rồi, Cận Thế Phong chạy về phía Yên Lam.

"A!" một tiếng, Yên Lam quay đầu bỏ chạy.

Để lại tiếng cười vui sướng của bọn họ trong hoa viên.

Trở lại phòng khách, cả hai đều đã mệt đến độ thở hồng hộc "Được rồi, Thế

Phong, em phải đi nấu cơm rồi nha! Bây giờ anh có thể chờ mong thức ăn

ngon do em nấu!" Yên Lam nói xong, liền đi về phía nhà bếp.

Cận Thế Phong nhìn bóng lưng Yên Lam đi về phía nhà bếp, nở nụ cười.

Trong nhà bếp, Yên Lam thành thạo xào rau. Còn có sườn lợn chua ngọt, cua

biển sa tế, cari gà, thịt heo thái mỏng giả vị cá xào với rau củ, cuối

cùng là món canh thịt bò sở trường của nàng đang đun trên bếp.

Nêm nếm mùi vị của canh, tiếp đó xem chừng nhiệt độ của bếp lò, Yên Lam đậy nắp lại để chậm rãi ninh nó cho nhừ. Rửa tay sạch sẽ, nàng bưng từng

đĩa từng đĩa thức ăn ra phòng ăn.

Cận Thế Phong đã đi tới, "Thơm quá à!" Nói dứt lời, tay liền cầm lấy đôi đũa...

"Chờ một chút," Yên Lam kịp thời hô lên. Ánh mắt nghi ngờ nhìn Cận Thế

Phong, nàng nói, "Đi rửa tay trước đi, còn có một nồi soup nữa, chờ em

bưng ra là có thể ăn được."

Cận Thế Phong rửa tay xong ngồi vào

bàn ăn, nhìn đâu đâu cũng thấy những món ăn ngon "Thật không ngờ, Lam

Lam, em có thể làm ra một bữa cơm thịnh soạn như vậy."

"Hừm, coi

thường em nữa đi!" Yên Lam đắc ý nói "Mau nếm thử xem, mùi vị ra sao?"

Yên Lam nói, ân cần gắp thức ăn cho Cận Thế Phong.

"Ăn có ngon không?" Yên Lam hỏi.

"Uhm, mùi vị không tệ, đầu bếp chắc là đã dốc hết sức luôn đây!" Cận Thế Phong khen ngợi.

"Nếu ăn ngon, vậy thì anh ăn nhiều một chút." Yên Lam vui vẻ nói, tay không quên tiếp tục gắp thức ăn cho Cận Thế Phong.

Nhìn Yên Lam ân cần gắp thức ăn, trong ngực Cận Thế Phong có một dòng nước

ấm chảy qua. "Đừng có gắp cho anh nưã, em cũng ăn đi! " Cận Thế Phong

nói, liền gắp một đũa thức ăn đặt vào trong bát của Yên Lam. Nhìn Yên Lam ân cần gắp thức ăn, trong ngực Cận Thế Phong có một dòng

nước ấm chảy qua. "Đừng có gắp cho anh nữa, em cũng ăn đi! " Cận Thế

Phong nói, liền gắp một đũa thức ăn đặt vào trong bát của Yên Lam, rồi

hai người nhìn nhau khẽ cười. Thế này là hạnh phúc, là thứ đã chờ mong

bấy lâu.! Cận Thế Phong thở dài thỏa mãn.

Sau khi ăn tối, Yên Lam tựa như một con mèo nhỏ thỏa mãn tưạ vào ghê sofa trong phòng khách,

híp mắt thích thú, nhìn bóng lưng đang thu dọn bàn ăn.

"Chơi suốt một ngày, em lại vừa chuẩn bị cơm nữa, mệt chết đi rồi, để anh thu dọn

bàn ghế, chén bát cho?" Yên La