Hợp Đồng Tình Nhân

Hợp Đồng Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210673

Bình chọn: 8.5.00/10/1067 lượt.

ả tiểu thư!” “Dạ vâng! Lão gia!”

Nghe được Trần lão gia tử nói những lời này, Trần Mạt thập phần kích động:“Ông nội, ông thật tốt nha!”

“Được rồi, mau đi cứu nguời đi!” “Dạ!”

Ngay cả Hắc Bang đều nhúng tay vào, chỉ sợ người kia, không còn có thể nhìn thấy ngày mai thôi.

Trong một gian nhà tối đen như mực.

Yên Lam vưà tỉnh lại liền phát hiện bản thân mình như đang ở trong một gian nhà bí mật. Tối đen, vô cùng yên tĩnh, thật đáng sợ!

Cánh cưả cạch một tiếng mở ra, ánh sáng theo đó lập tức chiếu vào làm đôi

mắt Yên Lam nhắm lại nhất thời không thích ứng kịp, nàng chậm ra mở mắt, trợn mắt nhìn về phiá người đang đi đến, lại nhận ra đó chính là Kim

Dục Nhi!

“Kim tiểu thư?”

“Ngươi vẫn còn biết ta là ai àh!” Kim Dục Nhi hung hăng đá nàng một cái.

“Ngươi..bắt cóc ta?”

“Không sai!”

“Vì sao? Vì sao ngươi phải bắt cóc ta?”

“Vì sao? Ha ha…Ngươi còn mặt muĩ mà hỏi ta vì sao àh! Nếu không có ngươi,

thì Cận Thế Phong không có khả năng vứt bỏ ta, không cùng ta đính hôn,

đều là do ngươi, nếu không có ngươi, xí nghiệp Kim Thị chúng ta cũng sẽ

không có ngày hôm nay! Đều là do con tiện nhân như ngươi!”

“Ngươi mơ tưởng lại sẽ ở bên cạnh Cận Thế Phong, nếu như ta muốn huỷ ngươi,

xem ngươi còn thế nào ở lại bên người Cận Thế Phong.” Kim Dục Nhi điên cuồng cười.

Yên Lam nghe được những lời nàng nói, không có lấy một chút hoảng sợ…Cận Thế Phong sẽ tới cứu nàng mà?

Kim Dục Nhi thấy trên gưong mặt Yên Lam, ngoài ý cười cũng không có biểu

hiện gì khác, không khoỉ cảm thấy giận dữ trong lòng. Thân thể bị giam

cầm trói buộc như thế này, ả thật không ngờ Yên Lam vẫn có được vẻ mặt

như thế.

Ả không khỏi giận dữ : “Yên Lam, ngươi xem thường lời ta!”

Yên Lam bất luận thái độ gì cũng không hề biểu hiện, nhưng chính nét mặt

thờ ơ, im lặng cuả nàng đã triệt để chọc tức Kim Dục Nhi, cằm đột nhiên

bị bóp lấy truyền tới một cảm giác đau đớn, gương mặt bị ép quay về phiá Kim Dục Nhi.

“Ta nói ngươi xem thường lời ta!”

“Ngươi muốn như thế nào?” Đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Kim Dục Nhi, Yên Lam trực tiếp hỏi.

“Xem ta làm như thế nào!” Kim Dục Nhi lúc này có thế nào cũng không thể thấy được vẻ ôn nhu trước đây, càng giống như là một người điên thì đúng hơn!

“Ngươi rốt cuộc là muốn thế nào?”

“Ta muốn như thế nào? Ngươi biết không? Vốn dĩ ta đã từng giàu có, sung

sướng, hạnh phúc biết bao nhiêu, tất cả đều phải trách ngươi và Cận Thế

Phong, nêu không tại các ngươi, ta làm sao lại có thể biến thành như

vậy! Đây là đều là do các ngươi làm hại ta. Cha ta mất đi tập đoàn tài

chính Kim Thị, tất cả đều là do các ngươi làm hại!”

“Đó là do các người tự lưạ chọn lấy, không quan hệ đến chúng tôi.”

“Bây giờ mà ngươi còn có thể nói ra những lời này, được, ta muốn cho ngươi cảm nhận thế nào là thống khổ giống như ta!” Dứt lời, Kim Dục Nhi lấy ra một cây dao, “Thật không ngờ chỉ vài ngày không gặp, thế mà gương mặt cuả ngươi lại càng ngày càng xinh đẹp nha!”

Yên Lam thấy ả lấy ra con dao nhỏ, có chút hoảng hốt, nhưng rất nhanh chóng trấn tĩnh bản thân hỏi, “Ngươi muốn làm gì?”

“Làm gì, huỷ đi gương mặt cuả ngươi! Để xem ngươi còn lấy cái gì tranh giành với ta!” Kim Dục Nhi điên cuồng nói. Ngay sau đó, ả hướng cây dao về phiá gương mặt Yên Lam chuẩn bị rạch.

“Dục nhi, dừng tay, ả có thể là lợi thế cuả chúng ta, nếu như để Cận Thế

Phong thấy ả bị thương, mục đích cuả chúng ta ắt sẽ không thành.” Kim Bất Hoán vưà từ ngoài cưả đi vào vưà nói.

“Được, trước tiên ta sẽ giữ laị gương mặt cho ngươi, nhưng ta muốn cho gương

mặt cuả người cũng sẽ bởi vì đau đớn mà xấu xí, méo mó đi.” Nói xong, Kim Dục Nhi dùng dao rạch lấy quần aó cuả Yên Lam, muĩ dao nhắm ngay vai trái cuả Yên Lam mà đâm xuống.

Đau nhói! Từng giọt mồ hôi tuôn ra trên trán Yên Lam! Nhưng nàng cắn răng, vẫn không rên lấy một tiếng!

“Không la hả? Xem ra vẫn không đau nhỉ!” Dứt lại, ả lại đâm xuống một nhát. Một nhát, lại một nhát dao! Một lúc sau, Kim Dục Nhi mới chiụ dừng lại, hé ra kiệt tác cuả mình, cười nói. “Ngươi đã muốn cùng ta tranh giành lấy Cận Thế Phong, vậy ta khắc một chữ Phong trên vai ngươi!”

Lúc này Yên Lam đã đau đớn đến mức muốn ngất đi, nhưng nàng không thể để

cho bản thân mình té xỉu, nàng không biết sau khi mình ngất đi, Kim Dục

Nhi và Kim Bất Hoán còn có thể dùng phương thức nào để đối xử với nàng?

“Ngươi không đau sao?” Kim Dục Nhi lúc này lại khiến cho người khác cảm giác có chút ngu ngốc! “Như vậy mà ngươi cũng không đau sao, vậy ta nên làm cái gì bây giờ chứ?”

Nói xong, ả làm động tác cuí đầu như suy nghĩ. Bỗng nhiên, ả ngẩng đầu lên, vô cùng hưng phấn nói: “Ta biết rồi!”

Yên Lam ngẩng đầu, vô lực nhìn người đàn bà trước mắt, thầm nói trong lòng.“Thế Phong, anh mau đến cứu em!”

“Ngươi thích hắn!” Kim Dục Nhi nói vẻ rất kiên định. “Vậy nếu như ta huỷ đi sự thuần khiết cuả ngươi, liệu ngươi còn mặt muĩ nào

nói cho hắn biết là ngươi thích hắn không? Ngươi nghĩ Cận Thế Phong còn

có thể yêu cái loại tàn hoa bại liễu sao? Ha ha…” Kim Dục Nhi cười điên cuồng.

Yên Lam vưà nghe thấy, suy nghĩ cuả nàng lại càng thêm phần hoảng sợ! Khôn


The Soda Pop