
vậy không gặp, vậy mà vừa gặp đã muốn đuổi anh đi, học muội, em làm tim anh tổn thương đó!”
“Ai bảo học trưởng quay về đoạt mất bát cơm của em?” Yên Lam hỉnh hỉnh mũi, lộ ra dáng vẻ xinh đẹp hiếm thấy.
“Yên thư ký, chuyện này đâu phải do em định đoạt” Cận Thế Phong rất không vui khi thấy mình bị gạt sang một bên, tựa như hắn mới là người thừa vậy
Yên Lam nhíu mày, xoay người lại nhìn Cận đại tổng tài “Anh rõ ràng đã đồng ý với em, anh sẽ không quên nội dung trong hợp đồng của chúng ta chứ?”
“Em không cần nhắc nhở anh về chuyện hợp đồng, anh nhớ rất rõ ràng! Nhưng
mà chuyện em quay trở lại làm thư ký cho anh, vấn đề này tạm thời không
còn quan trọng nữa!” Hắn còn muốn tiến hành giai đoạn cuối cùng trong việc thu mua và hợp nhất xí nghiệp, cẩn thận ứng phó lão cáo già
Kim Bất Hoán, xử lý chuyện hôn sự của hắn và Kim Dục Nhi….Chuyện này hắn thật sự không muốn nàng biết.
“Anh…” Đáng ghét! Thật là đáng ghét quá đi!
Người con gái này càng ngày càng to gan rồi, lại bày trò la lối hắn trước mặt cấp dưới? Thật là đáng chết!
“Thế nào? Em có ý kiến gì sao!” Cận Thế Phong lạnh lùng cất tiếng.
“Quên đi” Nàng cao ngạo ngẩng cằm, dù trong lòng có ngã xuống tận đáy, nàng cũng sẽ
không chịu nhận thua người đàn ông luôn luôn luôn bá đạo này“Tôi đi trước, các người từ từ mà nói chuyện”
Yên Lam xoay người, Cận Thế dùng một tay kéo lấy tay nàng.
“Câu nói vừa nãy là có ý gì?” Hắn nhíu chặt mày, toàn thân trên dưới đều toát ra một sự lạnh lùng chết người.
“Chỉ là… Quên ý đó đi.” Nàng xiết chặt nắm tay, quyết tâm không quay đầu lại nhìn hắn.
“Quên đi?” Hắn lặp lại một lần nữa, nghĩ mình có phải đã nghe lầm rồi không?
“Đúng” Cho dù nàng yêu hắn đi chăng nữa, nàng cũng không muốn bị điều khiển, chi
phối dễ dàng như vậy, giống như nàng chỉ là một bình hoa vô dụng, có thể để cho hắn bảo đến thì đến, bảo đi thì đi.
“Được, tốt lắm, em có phải đã quên chuyện gì hay không? Em có còn nhớ hợp đồng của chúng ta không? Trong một năm này, em hoàn toàn thuộc về anh.”Cận Thế Phong cắn răng, tức giận đến mức khó chịu trong ngực.
Nàng giận, hắn cũng giận, Yên Lam không ngờ người đàn ông này sẽ lại giở trò nhắc đến chuyện hợp đồng trước mặt Kỷ Tồn Viễn….. Hừ, Cận Thế Phong
chết tiệt! Hắn sao có thể vô lễ như vậy?
“Buông tay em ra!” Rất muốn cắn hắn, cho hắn biết thế nào là cảm giác đau đớn!
“Không được.” Dám ra lệnh cho hắn?
“ Anh còn không buông tay, em sẽ la lên”
“Em cứ việc la lên thử xem, xem ai sẽ đến cứu em.”
“Anh….” Yên Lam giận dữ nhìn Cận Thế Phong, Ôi, hắn thực sự rất quá đáng! Rõ ràng biết mình không thể cất tiếng la lối nơi đông người.
Cận Thế Phong và Yên Lam còn đang tiếp tục tranh cãi ầm ĩ. Những người xung quanh tụ tập lại càng ngày càng đông, ai nấy cũng đều tỏ vẻ bất mãn với việc bọn họ quấy nhiễu trật tự sân bay.
So với cả đám người chỉ chỉ trỏ trỏ, thì Kỷ Tồn Viễn đứng phía sau hai người bọn họ có thể xem là một người rất bình thản.
Kỷ Tồn Viễn lẳng lặng mà quan sát mọi việc, một người thông minh như hắn,
rất nhanh liền dựa vào tình huống đã có thể hiểu được phần nào.
Cận tổng tài vĩ đại anh minh của bọn họ, yêu học muội Yên Lam xinh đẹp
thông minh của hắn…Nhưng mà? Anh ta vẫn giống như chưa nhận ra mình đã
yêu Tiểu Lam rồi sao, bởi vì người con gái kia…Ánh mắt Kỷ Tồn Viễn chợt
hiện lên vẻ phức tạp.
Hơn nữa xem ra, Yên Lam cũng đã yêu rất sâu đậm Cận tổng tài mất rồi.
Bất ngờ sao? Hình như có một chút, nhưng cũng không phải là quá nhiều.
Lúc còn ở đại học, nàng xuất thân hàn vi, nhưng đã có khí chất đặc biệt
không giống với người khác, chính là tính cách đặc biệt như vậy, đã hấp
dẫn Kỷ Tồn Viễn vô cùng mãnh liệt, nhưng mà hắn lại chưa bao giờ dám ôm
ấp những ảo vọng xa vời, chỉ hy vọng có thể dùng hết chút sức lực ít ỏi
giúp đỡ chiếu cố nàng, giúp cho nàng không cần phải quá khổ cực như vậy. Bởi vì vào ngay năm thứ nhất đại học, bố mẹ nàng đột ngột qua đời cùng
lúc, chỉ còn lại có một đứa em trai sức khoẻ không tốt. Từ đó về sau,
đôi vai mảnh khảnh của nàng còn phải gánh vác thêm chi phí chữa bệnh
không hề nhỏ chút nào của em trai. Chính vì vậy, lúc còn ở đại học, Kỷ
Tồn Viễn có thể nói là càng chiếu cố cho Yên Lam nhiều hơn, chẳng qua
gần đây hắn ra nước ngoài công tác, nên dần dần mất liên lạc. Hiện tại
rất khó khăn mới gặp lại, hơn nữa tình cảnh của học muội quả thật không
tệ, hắn hẳn là nên vui mừng cho nàng, không phải sao?
Sau khi chạy ra khỏi sân bay, Yên Lam vẫn luôn bước đi vô định như vậy. Xem ra, Cận Thế Phong vẫn còn xem mình giống như người phụ nữ trước đây của hắn, rốt cuộc nên nói với hắn như thế nào, nàng không giống với người
phụ nữ trước đây của hắn? Hắn có thể hiểu được không? Nàng không cần hắn dùng tiền chăm lo, nàng có thể tự mình kiếm tiền. Yên Lam chua xót
nghĩ.
Bỏ đi, có lẽ không nên lại nghĩ đến những vấn đề này nữa. Trời đã tối rồi, nên đi thăm Tiểu Tiết thôi,
Tiểu Triết hẳn là đã tỉnh dậy rồi nhỉ? Yên Lam vừa nghĩ vừa đi đến bệnh
viện.
Tiểu Triết còn chưa tỉnh lại,
nó vẫn còn nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, sắc mặt tái nhợt, dường
như chỉ