Hợp Đồng Lọ Lem Và Hai Chàng Hoàng Tử

Hợp Đồng Lọ Lem Và Hai Chàng Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323795

Bình chọn: 7.5.00/10/379 lượt.

thứ con gái như cô ko phải xuất

hiện ở đây lần đầu đâu nhé, muốn tìm anh Jun đòi chiệu trách nhiệm chứ

gì? – Ả cười nhếch mép khinh khi nói nó

- Cái…cái gì – nó ngẩng ra ko hiểu

- Thôi đừng giả ngu nữa, chắc cô dụ dỗ anh Jun lên giường rồi giờ bị anh

ấy bỏ nên đến đây tìm anh ấy đòi bồi thường và chịu trách nhiệm chứ gì…

tôi trông cô ko giống loại đó nhưng ai biết được cáo đội lốp cừu thì sao chứ – cô ả phỉ ra 1 tràng nghe thối cả tai

- Chị…chị quá đáng vừa thôi nhé, chị ko được phép ăn nói nhục mạ tôi như vậy – nó rưng rưng nước mắt

- Thì sao, tôi nói đúng chứ gì, hãng như cô mà bày đặt liêm sỉ à? – cô ả tiếp tục phun lời cay độc

Nó uất nghẹn họng, từ lúc bước vào đây đã phải chịu đưng nhìu sự soi mói

thiếu lịch sự vậy mà giờ còn bị lăng mạ coi là loại gái lẳng lơ… thật ko chịu được mà… nước mắt nó tuôn rơi, bàn tay nhỏ nhắn siết chặt… những

người trong văn phòng nãy giờ ngưng việc chứng kiến màn kịch ko tốn

tiền… ở đây có ai lạ gì cô ả thư kí lẳng lơ đó, ả luôn dùng lời cay độc

và mưu mô thâm hiểm đối với những cô gái gần Jun, ai chẳng biết ả si mê

Jun từ khi mới bước vào đây, nhưng gần 2 năm nay tiếp cận và mồi chài mà ko xi nhê gì với Jun, phải công nhận Jun là tảng băng lạnh lẽo… Ai cũng lắc đầu thở dài tội nghiệp cho nó

- Sao? Cô còn ko mau đi, hay để tôi gọi bảo vệ – Ả cười khẩy hất mặt nói nó

Nó nắm tay tức giận… quay bước đến phòng giám đốc, chân sút thẳng vào cửa rầm rầm

- Jun, anh ra đây cho tôi

Hành động của nó khiến mọi người giật mình vừa ngạc nhiên vừa hoảng sợ, vì

trước giờ ko ai dám gọi thẳng tên khi trước mặt giám đốc, và cũng chưa

ai dám làm hành động đó dù trước đây cũng vài lần có 1 số cô gái đến tìm giám đốc nhưng cũng nước mắt ngắn dài lầm lũi khi đụng phải cô ả thư kí

- Cô… cô – Ả thư kí giật mình hoảng hốt – Bảo vệ đâu, có kẻ gây rối, sao

lại để cho nhỏ điên này vào được đây thế hả? – Ả rống lên

Nó đá thùm thụp vào cửa, miệng ko ngừng réo jun… Hai bảo vệ từ phía sau đến nắm tay nó lôi đi…

- Buông tôi ra… buông ra, nếu ko các người phải hối hận đó – nó hét lên

…Bốp…

Nó xệ mặt, nước mắt lã chã… Ả tát nó 1 cái như trời giáng…

- Sao? Cô làm được gì hả? – Ả nhếch mép cười đểu khi nó bị bảo vệ lôi đi

- Buông cô ấy ra

Một giọng nói trầm trầm vang lên, mọi người bỗng im bặt, nín thở… Jun từ

trong phòng bước ra phong độ ngụt trời, ai cũng cuối mặt làm việc của

mình nhưng tai mắt vẫn ngóng về vở kịch…

- Anh…anh Jun… – Ả thư kí tái mặt nhìn Jun

Jun liếc mắt nhìn ả hừ lạnh đáng sợ làm ả co rúm ngưng bặt…

- Thưa…thưa giám đốc… xin lỗi đã làm anh phiền nhiễu… chỉ vì con nhỏ ko biết điều này… – Ả giả vờ õng ẽo ngọt ngào nói

- Ai ko biết điều? – Jun nói lạnh thấu xương..

- Thưa…thưa – Ả xám hồn vía ko thốt nên lời

Jun tiến về phía nó… nhìn đôi mắt long lanh ngấn nước, chiếc má đỏ gây còn

in hằn dấu ngón tay, nước mắt chèm nhem trên khuôn mặt mà tội nghiệp…

nhìn nó mà anh xót cả lòng

- Tôi bảo buông cô ấy ra – Jun hằn giọng liếc xéo 2 bảo vệ khiến 2 anh chàng giật mình vội buông tay

- Cô ko sao chứ? – Anh cuối xuống dịu dàng hỏi nó

…Bốp…

Nó xệ mặt, nước mắt lã chã… Ả tát nó 1 cái như trời giáng…

- Sao? Cô làm được gì hả? – Ả nhếch mép cười đểu khi nó bị bảo vệ lôi đi

- Buông cô ấy ra

Một giọng nói trầm trầm vang lên, mọi người bỗng im bặt, nín thở… Jun từ

trong phòng bước ra phong độ ngụt trời, ai cũng cuối mặt làm việc của

mình nhưng tai mắt vẫn ngóng về vở kịch…

- Anh…anh Jun… – Ả thư kí tái mặt nhìn Jun

Jun liếc mắt nhìn ả hừ lạnh đáng sợ làm ả co rúm ngưng bặt…

- Thưa…thưa giám đốc… xin lỗi đã làm anh phiền nhiễu… chỉ vì con nhỏ ko biết điều này… – Ả giả vờ õng ẽo ngọt ngào nói

- Ai ko biết điều? – Jun nói lạnh thấu xương..

- Thưa…thưa – Ả xám hồn vía ko thốt nên lời

Jun tiến về phía nó… nhìn đôi mắt long lanh ngấn nước, chiếc má đỏ gây còn

in hằn dấu ngón tay, nước mắt chèm nhem trên khuôn mặt mà tội nghiệp…

nhìn nó mà anh xót cả lòng

- Tôi bảo buông cô ấy ra – Jun hằn giọng liếc xéo 2 bảo vệ khiến 2 anh chàng giật mình vội buông tay

- Cô ko sao chứ? – Anh cuối xuống dịu dàng hỏi nó

…Bốp…

Nó đánh thẳng vào mặt Jun trước mặt bàn dưng thiên hạ… một lần nữa, cả văn phòng được tận hưởng 1 phen đứng tim vì kinh ngạc… họ há hốc mồm to

bằng 1 nắm đấm… Jun lặng người ko nói gì… thật sự cái tát đó ko đau gì,

nó còn có sự tức giận và run sợ, chắc hẳn nãy giờ nó đã phải chịu nhìu

thiệt thòi…

- Con nhỏ này, chán sống rồi mà – Ả thư kí tức giận trước hành động của nó, hằn hộc bước đến giơ tay định đánh nó 1 bạt tai nữa

- Cô làm gì vậy, ko coi ai ra gì nữa àh? – Jun lạnh tanh hừ hừ nhìn ả phẫn nộ

Ả rụt tay lại, xoa xoa cổ tay nũng nịu ra vẻ yếu đuối…

- Em chỉ tức cho anh thôi… hik hik..

Jun ko thèm để ý tới ả mà quay sang nhìn nó… nó ngồi bệch xuống đất, mặt

cuối gầm, người run lên từng cơn, khe khẽ có tiếng nấc nhẹ… trông như

con cún con bị bỏ rơi…

- Xin lỗi, cô sợ lắm à? – Jun dịu dàng hỏi nó

Nó ngước mắt nhìn Jun, mặt mếu máo, mắt long lanh, môi mím chặt như đang kiềm nén lắm…

- Huk huk..huhuhu…huuhuhuhu…huk huk – Nó ko thèm nói,


XtGem Forum catalog