
lốp thiên
thần, nhìn vào vẫn mang lại cho người ta cái cảm giác giả tạo…
-
Hừ!!! tôi thấy như vậy đc rồi, còn ko ưng thì ông ngon đi mà tìm ai hát
hay và có nét đẹp trong sáng như tôi đi – Minio vênh mặt cười kiêu ngạo
thách thức đạo diễn
…
Ikutsu namida o naga *ara
Every Heart sunao ni nareru darou
Dare ni omoi wo tsutaetara
Every Heart kokoro mitasareru no darou
Nagai nagai yoru ni obieteita
Tooi hoshi ni inotteta
Meguru meguru toki no naka de
Bokutachi wa ai o saga *eiru
Tsuyoku tsuyoku naritai kara
Kyou mo takai sora miageteiru
Donna egao ni deaetara
Every Heart yume ni fumidaseru no
Hito wa kanashimi no mukou ni
Every Heart shiawase ukabete nemuru
Itsuka itsuka subete no tamashii ga
Yasuraka ni nareru you ni
Meguru meguru toki no naka de
Bokutachi wa ikite nanika wo shiru
Toki ni warai sukoshi naite
Kyou mo mata arukitsuzukete yuku
Osanai kioku no katasumi ni
Atataka na basho ga aru so sweeet
Hoshi tachi ga hanasu mirai wa
Itsumo kagayaite ita so shine
Meguru meguru toki no naka de
Bokutachi wa ai wo saga *e iru
Tsuyoku tsuyoku naritai kara
Kyou mo takai sora miagete iru
Meguru meguru toki no naka de
Bokutachi wa ikite nanika wo shiru
Toki ni warai sukoshi naite
Kyou mo mata arukitsuzukete yuku
(Every Heart – Boa)
….Tất cả mọi người đổ dồn về nơi phát ra tiếng hát trong trẻo và ngọt ngào
đó, nó ngồi bên chiếc đàn Piano ở góc phòng, tay đàn và hát say sưa vui
vẻ, tông nó thật thánh thiện và đáng yêu làm sao, xung quanh là lũ trẻ
khiến người ta nhìn vào cứ ngỡ đó là 1 thiên đàng…
…
Cũng chả có gì, tua lại lúc Ken đang quay, nó cùng lũ trẻ chơi đùa…
- Chị, chị hát cho em nghe đi – pé Hyo lay lay tay nó nũng na nũng nịu
- Em cũng muốn nghe chị hát – nhóc Bi hùa theo
Nó ngập ngừng cười cười, lướt mắt 1 lượt hậu trường thì phát hiện có 1
chiếc Piano cũ ai bỏ đó… Nó có thể nói là cái gì cũng tệ, nhưng đặc biệt nó lại sở hữu 1 giọng hát trong veo và ngọt ngào ko thua kém ai, nó tự
hào vì những giải và thành tích văn nghệ của mình ở trường chứ bộ àh…Nó
tiến lại gần chiếc Piano cùng lũ trẻ rồi ngồi vào chiếc Piano, mọi cảm
xúc chợt trỗi lên khi tay lướt trên những phím đàn, nó cất cái giọng
vàng oanh lên khiến ko những lũ trẻ ngơ ra vì nghe nó hát mà cả hậu
trường, mọi người bất động, ai cũng nín thở như sợ sẽ gây ra 1 tiếng
động dù là nhỏ nhất sẽ làm vỡ cái âm thanh ấm áp đó…
Nó nhắm mắt hát
mê say đến thanh điệu cuối cùng rồi mới từ từ mở mắt, mỉm cười hạnh phúc quay lại nhìn lũ trẻ… Nó giật mình khi bắt gặp ai cũng đang đứng động
nhìn nó như người ngoài hành tinh hay trên trời vừa rớt xuống… Ken mắt
nhìn nó ko chớp nổi tiến đến gần nó, trái tim anh đập dồn dập, lại lúc
trầm lúc bổng như từng giai điệu của bài hát…Anh phải công nhận lúc này
rằng…anh thích nó… - Hay quá, cô là ca sĩ nào mà sao tôi ko biết? – Đạo diễn Need vỗ tay làm vỡ cái ko khí yên ắng lắng động
- Ơ…tôi…tôi – Nó ấp úng nhìn Ken, nhưng sao hắn cứ đơ ra nhìn nó mà ko nó gì – Tôi ko phải ca sĩ
- Chị, chị hát hay quá – Hyo nắm lấy tay nó cười toe toét khoe hàm răng sữa trắng tinh
- Hoan hô chị – Bi vỗ tay làm cả đám nhóc hùa theo vỗ bôm bốp
- Sao? Cô ko phải là ca sĩ à? – Need ngạc nhiên
- Hình như cô pé là người giữa trẻ – chị biên tập nói với đạo diễn
- Ko… em cũng ko phải người trông trẻ – nó ấp úng cúi mặt lí nhí
Đạo diễn Need và cả chị biên tập cùng toàn thể mọi người đang quan sát nó
nãy giờ tròn xoe mắt nhìn nó đầy vẻ ngạc nhiên khó hiểu
- Vậy cô là ai? Sao vào đc đây? Đây đâu phải nơi ai muốn vào thì vào đc – Need nhíu mày hỏi nó
- Dạ…dạ…là… – Nó đang lúng túng liếc Ken cầu cứu
- Là em dẫn vào, cô pé này đi với em – lúc này Ken mới kéo hồn về để lên tiếng thay nó
- À!!! Thế cô bé này là ai? – Need hỏi
- ….!!!! – Ken im lặng… thật sự anh đang rối lòng, nó là ai, là osin của anh…nhưng sao giờ anh ko muốn nói vậy nữa…
- Chị – Ken quay sang gọi chị biên tập – đưa cô pé này vào chuẩn bị giùm
em, nhỏ này sẽ thay thế cô ta – Ken chí chỉ tay về phía Minio
Cả hậu trường cùng sửng lên vì quyết định của Ken đưa ra…
- Sao… sao đc hả em, cô pé này… – Chị biên tập rối bời
- Anh… anh ko thể làm như vậy – Minio tức tím mặt hét lên mà quên mất hình tượng của mình
- Tại sao ko? – Ken quay sang nhìn con nhỏ khinh khỉnh
- Vì…vì – con nhỏ bí thế giận ko thốt nổi
- Chị, đưa cô ấy đi chuẩn bị và đưa bản nhạc giọng nữ cho cô bé – Ken nói chị biên tập
Chị biên tập mỉm cười gật đầu, dù trong lòng vẫn còn rất lo lắng trước quyết định của Ken…
- Em đi theo chị – chị quay sang nói dịu dàng với nó
- Đi…đi đâu ạ – Nó lắp bắp run run
- Cô đi theo vào làm những gì chị ấy bảo, nếu cô giúp tôi quay clip thành công sẽ đc xóa 50% nợ – Ken xoay nó lại thì thầm vào tai
- Thật ko? – Nó trợn tròn mắt ko tin những gì mình vừa nghe
- Cô ko muốn – Ken nheo mày giả vờ tiếc rẻ
- Ko…muốn muốn… anh nhớ nhé – Nó cười tươi rói chạy theo chị biên tập
Ken đứng mỉm cười nhìn theo cái dáng nhỏ nhắn chạy lon ton…
“Con nhỏ đó là gì mà anh Ken xem trọng vậy chứ, đẹp như mình mà ko thèm nhìn lấy 1 cái là