Disneyland 1972 Love the old s
Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327224

Bình chọn: 7.5.00/10/722 lượt.

đột nhiên vang lên, một dãy số lạ nhấp nháy trên màn hình. Cô

lặng người bắt máy, bên kia truyền một giọng hỏi thăm dịu dàng. “Hello, em vẫn

khỏe chứ?”

Cô từ giường bật cả người dậy, nghiến răng nghiến lợi. “Ngũ liên, anh là đồ

khốn!”

“Mặc dù bổn thiếu đích thân gọi điện thoại cho em, cũng không cần kích động

đến vậy chứ?”

“Tất cả mọi việc đều do anh ở phía sau điều khiển có đúng hay không? Anh cố ý

muốn hại chết tôi phải không? Tại sao anh không chịu buông tha cho tôi hả? Tôi

phải làm sao anh mới chịu bỏ qua cho tôi!”

Bên kia im lặng: “Tại sao những lời em nói, một chữ bổn thiếu đều nghe không

hiểu?”

“Anh cho rằng cho giả ngốc thì có thể trốn tránh sao? Chỗ đó là câu lạc bộ tư

của anh, nếu như anh không cho phép, đám phóng viên không có cách gì chụp lén

được!”

“Em cũng biết đó, phóng viên bây giờ vô cùng lợi hại. Giả trang lẻn vào trong

câu lạc bộ chụp lén, rất khó đề phòng. Em biết rõ, hào quang của bổn thiếu chói

mắt, đều nhận được sự chú ý của mọi người, có ký giả muốn vào chụp lén tôi cũng

là điều bình thường, ai biết được em trùng hợp bị ảnh hưởng, thật không may

mà!”

Những lời của Ngũ Liên, giống như châm dầu vào lửa, Uất Noãn Tâm thực sự nổi

lửa giận, gào thét. “Đừng có biện minh, tại sao anh muốn hại tôi hả?”

“Ngay cả bản thân em còn không biết nguyên nhân, dựa vào cái gì một mực cho

rằng là do tôi làm?” Anh cũng hơi hơi tức giận, giọng nói giống như từ trong kẽ

răng rít ra vậy. “Vật nhỏ, dùng đôi mắt nhìn người không chính xác đâu, phải

dùng con tim! Nếu không, sự thật sẽ khiến cho em đau đến không muốn sống

đó!”

Lời nói của anh giống như lời nguyền rủa của ma quỷ, vọng bên tai của cô,

màng nhĩ đau đớn, hóa thành những hình ảnh tàn nhẫn, giống như những lời anh

tiên đoán sắp trở thành sự thật. Uất Noãn Tâm trốn tránh cắt đứt cuộc điện

thoại, tim đập mạnh.

Nhưng vài phút sau, điện thoại lại reo lên, cô ngắt cuộc gọi một lần nữa,

nhưng vẫn không thể mặc kệ được. Cô nhận cuộc gọi gào to lên. “Anh là một tên

điên, đừng gọi điện thoại cho tôi nữa!”

“Noãn Tâm, là con sao?”

“……………Ba………”Cô nhẹ nhàng thở ra, xoa lên trán đầy mồ hôi, mệt mỏi. “Xin lỗi

ba!”

“Lúc nãy nói điện thoại với ai?”

“…………..Một tên ký giả!”

“Điện thoại của những kẻ đó con ngàn lần cũng không được nhận, càng giải

thích càng loạn. Mấy ngày này con đừng đi đâu hết, ba sẽ thay con xử lý mọi

chuyện ổn thỏa!”

“Cám ơn ba!” Uất Noãn Tâm có chút ấm lòng.

“Nam Cung Nghiêu….cậu ta không sao chứ?”

“Không có! Anh ấy đã ra tay xử lý ch

uyện này, ba không cần lo lắng!”

“Vậy thì tốt….vậy thì tốt….” Uất Kiến Hùng không nói tiếp, cũng không cúp

điện thoại, có chút do dự.

Uất Noãn Tâm liền hỏi: “Ba, ba có chuyện gì muốn nói phải không?”

“Vậy….ba đi thẳng vào vấn đề luôn nha…..con và Ngũ thiếu, có quan hệ gì?”

Nghe thấy cái tên đó liền nổi lửa, Uất Noãn Tâm hửng hờ trả lời một câu. “Con và đồ khốn đó có thể có quan hệ gì! Toàn là những lời đồn vô căn cứ!”

“Nhưng mà….. những tấm hình hai con bị chụp lén…..”

“Cái đó là……con không biết nên giải thích với ba như thế nào, tóm lại, con và anh ta không có quan hệ như những gì ký giả đã viết, xin ba hãy tin tưởng con!”

“Ừ!” Uất Kiến Hùng lại dừng một lát, hỏi có chút chần chừ: “Vậy Ngũ thiếu đối xử với con như thế nào?”

“Con không biết!” Uất Noãn Tâm cũng không hiểu rõ, rốt cuộc bản thân có cái gì đáng để anh dây dưa không dứt, phải ép cô vào con đường chết mới chịu. Cô không biết nên giải thích mục đích của anh ra sao, Uất Kiến Hùng lại hiểu theo nghĩa khác, cho rằng ‘không biết’ là đối với cô có hứng thú.

“Thực ra, mọi việc ba đều hiểu rõ, con và Nam Cung Nghiêu chỉ có cử chỉ ân ái ở ngoài mặt. Vì sự nghiệp của ba, con đã chịu khổ rất nhiều, chịu rất nhiều uất ức, ba thực xin lỗi con…..”

Mũi có chút chua xót, Uất Noãn Tâm thầm hít một hơi, đem cảm xúc đè nén xuống. “Ba, ba đừng nói như vậy, con là con gái của ba, con làm những điều này là lẽ đương nhiên!”

Cô đang đắm chìm trong sự cảm kích, thì Uất Kiến Hùng dội cho cô một chậu nước lạnh, từ trên đầu xuống.

“Ba không muốn con chịu khổ thêm nữa, do đó nếu như con và Nam Cung Nghiêu không thể tiếp tục chống đỡ, không bằng tái giá với Ngũ Liên đi. Ông của cậu ta là tư lệnh, là nhân vật hiển hách nhất trong giới chính trị. Có sự ủng hộ của ông ấy, cơ hội tranh cử chức chủ tịch của ba càng lớn hơn….”

Uất Noãn Tâm ngàn vạn lần không nghĩ đến, ba ruột của mình, lại có thể nói ra những lời như vậy. Cô cho rằng ông quan tâm đến anh, nhưng trong lòng ông thực sự không hề để tâm đến, chỉ lo cho chức quan của mình.

“Đương nhiên, ba cũng vì muốn tốt cho con, Ngũ Liên sẽ rất mực yêu thương con. Noãn Tâm, con có nghe ba nói không? Noãn Tâm?”

“Con là con gái ba, không phải con cờ của ba, xin ba hãy cho con một chút công bằng đi!” Uất Noãn Tâm ngắt cuộc gọi, trong lòng tràn ngập bi thương. Không biết có nên vì số phận của mình mà đau buồn khóc lóc, hay là vì số phận của mình điên cuồng cười to.

Có lẽ, sai lầm lớn nhất của cô, đó là tuân theo di nguyện của mẹ, nhìn nhận một người cha không hề có trái tim này.

…………