Polly po-cket
Hồng Đậu

Hồng Đậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322411

Bình chọn: 8.00/10/241 lượt.

Còn không mau lau đi? Bằng không đợi lát nữa quản gia tới, thấy cô biến phòng ta thành thảm hại thế này, cẩn thận bị phạt đấy!”

Hắn vòng tay ôm ngực, thành nhân vật du côn lưu manh đúng mười phần mười.

Hồng Đậu cắn môi, cúi đầu không nói.

Bộ dạng tủi thân của nàng làm lòng hắn đau từng đợt, đột nhiên cảm thấy rất hối hận vì hành động trẻ con của mình.

Đang lúc hắn định mở miệng xin lỗi thì Hồng Đậu lại chậm rãi quỳ xuống

sàn, cầm lấy khăn lau bắt đầu lau dọn vũng nước lớn trên sàn.

Hơi thở hắn cứng lại, ngực đau gần như muốn nổ tung.

Vũ Nhi của hắn luôn được nuông chiều, từ khi nào phải làm việc này?

Không muốn tiếp tục nhìn nàng như thế nữa, hắn vội vàng xoay người, bước nhanh ra ngoài.

Tới cửa, nhìn thấy Lý Uyển Yến kia vừa khéo đi qua sân, hắn lập tức mở miệng gọi nàng lại.

“Lý cô nương, xin cô lại đây một chút.”

Vì nàng và Lý đại phu là ân nhân cứu mạng Vũ Nhi, chiếu cố Vũ Nhi trong

thời gian không ngắn, trong lòng hắn vô cùng cảm kích, vì thế khi nói

chuyện với nàng luôn rất có lễ, hoàn toàn không giống thái độ đối xử với hạ nhân.

“Tôn lão gia, xin hỏi có chuyện gì sao?” Lý Uyển Yến cúi đầu xuống hỏi.

“Cô đi vào giúp Vũ…… Giúp Hồng Đậu đi, ta vừa đánh đổ một thùng nước.”

“Được thôi, ta vào ngay.” Lý Uyển Yến lập tức đáp ứng.

Công Tôn Lẫm gật gật đầu sau đó sắc mặt khó coi nhanh chóng rời đi.

☆☆☆ ☆☆☆ ☆☆☆

Lý Uyển Yến bước vào phòng, kinh ngạc thấy Hồng Đậu quỳ gối đang rơi nước mắt.

Nàng hoảng hốt chạy vội tới bên người Hồng Đậu, cũng ngồi xuống.

“Hồng Đậu tỷ, xảy ra chuyện gì thế?” Lý Uyển Yến khẩn trương hỏi.

“Không sao…… Sao muội vào được?” Hồng Đậu lắc đầu, khịt khịt mũi.

“Vừa rồi gặp Tôn lão gia ở cửa, hắn muốn ta vào giúp tỷ.”

“Hừ, giả vờ tốt bụng!”

Hồng Đậu lấy khăn lau khô nước mắt, tức máu nói.

“Hắn nói hắn đá đổ thùng nước.” Uyển Yến nói với nàng.

“Hắn…… thừa nhận với muội là hắn đá thùng nước?”

Hồng Đậu kinh ngạc ngẩng đầu lên, hai con mắt hiện ra sự ngạc nhiên.

“Đúng vậy, hắn vừa mới nói thế với muội. Sao vậy?”

“Tỷ cứ nghĩ…… Hắn sẽ đổ chuyện này lên đầu tỷ, để tỷ bị phạt.”

“Không phải là hắn làm khó tỷ đấy chứ?” Uyển Yến nhíu mày, giữ chặt tay nàng, lo lắng hỏi.

Hồng Đậu không nói gì, hốc mắt đổ hồng, nhìn điềm đạm đáng yêu.

“Thật quá đáng! Muội hỏi quản gia cơ thể tỷ còn yếu có thể không giao

mấy việc nặng được không, ông ấy nói việc trong phòng lão gia là nhẹ

nhất rồi, muội vốn rất yên tâm không ngờ tỷ bị Tôn lão gia làm khó!”

“Thật ra…… Là tỷ chọc giận hắn……” Hồng Đậu có chút ngượng ngùng thừa nhận.

“Gì cơ? Tỷ dám làm Tôn lão gia tức giận? Tỷ không nghe mọi người nói, hắn rất xấu tính, không có việc gì thì đừng chọc hắn sao?”

“Tỷ không kìm chế được……”

Hồng Đậu thở dài một hơi, thừa nhận lau nước bẩn trên sàn, vặn xoắn giẻ trong thùng nước, lại lặp lại chà lau, vắt khô.

Uyển Yến thấy thế, cũng nhanh chóng tìm cái giẻ khác đến lau cùng.

“Tỷ đấy, lá gan tỷ cũng lớn quá nhỉ, không nghĩ gì mà đã chọc tức chủ

tử. Cha muội nói không sai, tỷ nhất định là thiên kim đại tiểu thư nhà

ai đấy, thế nên mới không có tự giác về sự khác biệt thân phận, toàn

nhìn thằng chủ tử, lại còn dám đối đầu gay gắt với chủ tử đáng sợ như

Tôn lão gia nữa.”

Tay Uyển Yến bận bịu, miệng cũng không quên nói nàng.

“Tỷ thấy hắn hơi độc miệng thôi chứ cũng không có chỗ nào dọa người cả!”

“Dáng vẻ hắn tôn quý cao cao tại thượng, so với người bình thường chúng

ta như hai thế giới. Tỷ không biết mọi người trong thôn không dám nói

chuyện với Tôn lão gia sao? Dù mở miệng, cũng lắp bắp, cả người run rẩy, chứ đừng nói là ngẩng đầu nhìn hắn.”

Hồng Đậu nghĩ, không biết Tôn lão gia kia là nhân vật không tầm thường

nào. Không phải hắn giống họ như đúc sao, cũng có hai mắt, một mũi, một

miệng thôi mà?

Nhưng, nàng thông minh không nói ra, không thì lại bị Uyển Yến lải nhải không dứt.

Lúc hai người lau được hơn nửa sàn nhà, quản gia đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng.

“A…… Đây là……”

Thấy hai người các nàng đều quỳ trên mặt đất, quản gia có vẻ hơi giật mình.

“Quản gia, là Tôn lão gia đá đổ thùng nước, bảo ta và Hồng Đậu cùng nhau dọn.”

Lý Uyển Yến nói tranh trước Hồng Đậu, đổ trách nhiệm lên người Tôn lão gia, đỡ bị mắng oan rồi bị phạt.

Quản gia vừa nghe, biểu cảm càng thêm kinh ngạc.

“Là lão gia bảo các cô dọn?”

“Đúng vậy!”

Lý Uyển Yến dùng sức gật đầu, sợ ông không tin lời nàng nói.

Quản sự trầm ngâm một chút, nhìn Hồng Đậu vài lần.

“Vậy…… Các cô tiếp tục dọn sạch chỗ này đi. Cô nương Uyển Yến, xương cốt cô nương Hồng Đậu còn chưa lành hẳn, dọn xong chỗ này, nếu không chuyện gì, cô có thể đỡ cô nương Hồng Đậu đi nghỉ tạm một lúc.”

“Được!”

Được nghỉ nửa ngày, hai người đương nhiên rất vui, vội gật gật đầu.

Quản gia lại liếc mắt nhìn Hồng Đậu một cái, muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không nói gì xoay người rời đi.

Chờ quản gia rời đi, Lý Uyển Yến kéo tay áo Hồng Đậu.

“Hồng Đậu tỷ, Hồng Đậu tỷ……” Nàng thấp giọng kêu lên.

“Sao vậy?”

Hồng Đậu thấy nàng có vẻ bí mật, tò mò hỏi.

Lý Uyển Yến nhìn nhìn cửa, chắc chắn không có người ở đằng sau, mới nhỏ

giọng nói với nàng: “Mu