
được bản thân mà chú ý đến cô.
Lúc Diệp Trì bàn xong chuyện làm ăn với khách hàng,
anh vô tình nghe thấy người đàn ông kia có vẻ cao giọng nói chuyện, anh ta
không hề có ý hạ thấp giọng, thậm chí còn ra vẻ khoe khoang, kể lể những chiến
tích huy hoàng của bản thân, còn cô gái chỉ ậm ừ cho xong chuyện.
Diệp Trì cảm thấy mất hết hứng thú, nhưng lúc định
đứng dậy ra về, nghe thấy tiếng của cô gái, Diệp Trì lại quay lại chỗ ngồi,
không nhịn được bật cười.
Cô nhóc này mồm mép cũng độc địa gớm, nhưng chính điều
ấy lại lôi cuốn sự chú ý của anh. Diệp Trì luôn biết bản thân chẳng phải là một
người tốt đẹp gì cho cam, tính cách độc đoán chẳng ai bì được, làm gì cũng phải
đặt sở thích của mình lên trên hết. Anh cảm thấy rất hứng thú với cô nhóc này,
thế nên đương nhiên chẳng thể dễ dàng bỏ qua.
Cô nhóc này rất khác với những cô gái mà anh từng qua
lại, rất mới mẻ và thú vị, vì vậy mà anh chẳng ngại ngần ngồi ngay xuống trước
mặt cô, khẽ nở nụ cười đầy kiêu hãnh và mê hoặc, nói:
- Cà phê không phải uống như vậy đâu, uống như thế nên
đi uống rượu thì hơn. Thế nào? Có hứng thú không? Tôi mời!
Thời Tiêu bị gã “đàn bà” kia hành hạ suốt cả buổi,
nhưng cô cũng biết nếu bây giờ về nhà thế nào cũng ị “má già” quạt cho một
trận, thế thì chi bằng lang thang bên ngoài giết thời gian, đợi đến tối về nhà
Quyên Tử ở nhờ một hôm tránh bão còn hơn!
“Má già” bây giờ lắm chuyện đến phát khiếp, mục tiêu
cuộc đời của bà đã chuyển từ việc quản lý chồng sang việc kết hôn của con gái,
tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn cả tốc độ lây lan của tế bào ung thư.
Thời Tiêu nhiều lúc cũng băn khoăn, mình mới hai tư
tuổi đầu, sao trong mắt mẹ cô, cô lại chẳng khác gì một món hàng tồn kho cần
phải “sang tay” ngay?
Vì vậy nên chẳng cần mất nhiều công sức, Diệp Trì cũng
lôi được Thời Tiêu đến quán bar. Về sau Thời Tiêu đã nghĩ rất nhiều, bản thân
mình đúng là không thể chống lại dù chỉ một chút cám dỗ, đặc biệt là “mỹ nam
kế”.
[1'>. Mụn trứng cá.
[2'>. Là người nhìn ngoại hình giống như một người phụ
nữ nhưng thực chất lại là đàn ông.
Chuyện về sau ra sao Thời Tiêu có nhớ thế nào cũng
không thể nhớ được, bởi vì cô đã uống say bí tỉ.
Nói thực lòng, tửu lượng của Thời Tiêu không hề kém,
bởi vì bố cô là “tiên tửu”. Lịch sử uống rượu của cô có thể nói là bắt đầu từ
năm một tuổi, người bố “vô lương tâm” của cô đã lấy đũa chấm rượu rồi bôi vào
miệng cô.
Mấy vụ huy hoàng sau đó đủ để chứng minh Thời Tiêu
chính là con đẻ của bố cô. Lúc tốt nghiệp cấp hai, trong buổi liên hoan của
lớp, cô và Quyên Tử đã tu liền ba chai bia mà mặt vẫn tỉnh bơ, khiến cho bọn
con trai trong lớp cứ phải gọi là trợn tròn mắt vì kinh ngạc.
Lúc thi vào cấp ba, Thời Tiêu và Quyên Tử không hẹn mà
cùng rủ nhau giả bộ là những “nai tơ” vô cùng ngây thơ, đánh lừa được không ít
thầy trò trong luy chỉ có hai cậu bạn trai cùng thi vào trường cấp ba với hai
cô là biết rõ, mỗi lần nhìn thấy hai cô là liền tránh thật xa, nếu không phải
bất đắc dĩ thì không bao giờ chủ động nói chuyện với các cô.
Đối với hai thằng con trai uống rượu thua cả con gái,
lại cứ thù dai, canh cánh trong lòng, Thời Tiêu và Quyên Tử chẳng thèm để tâm
làm gì.
Thực ra nguyên nhân khiến Thời Tiêu và Quyên Tử thay
đổi lớn đến như vậy là bởi vì trong lễ khai giảng, Quyên Tử đã để mắt đến một
thầy giáo thực tập mới đến, còn Thời Tiêu lại kết anh chàng đẹp trai biết chơi
ghi ta ở lớp trên, đương nhiên là cô thích đơn phương rồi.
Yêu thầm đến tận năm lớp mười một, bỗng một hôm Thời
Tiêu bị đau bụng phải vào nhà vệ sinh, cô vô tình bắt gặp cảnh tượng anh chàng
đó đang ôm hôn thắm thiết một đàn em lớp dưới ở trong góc khuất hành lang, lúc
này cô mới phát hiện ra người ta cũng thích trai đẹp như mình.
Thời Tiêu lúc ấy bị ảnh hưởng của Quyên Tử, cảm thấy
“yêu đồng tính” là một “sự nghiệp” vĩ đại và có tiền đồ rạng rỡ. Do vậy đứng
trước mặt “tình yêu đồng tính”, chút tình đơn phương nhỏ nhoi của cô thật chẳng
đáng kể. Vì vậy sau khi “cho” hết những thứ trong bụng ra, mối tình đầu của
Thời Tiêu cũng tan đi chẳng chút dấu vết.
Thật trùng hợp, đúng lúc ấy thì Quyên Tử cũng bại trận
trong công cuộc theo đuổi tình yêu. Thế là hai người lại quay lại giang hồ.
Trong buổi sinh nhật một người bạn học lớp mười một, mỗi người “đánh” hết một
nửa chai Nhị Oa Đầu, hạ gục tất cả đám con trai trong lớp. Kể từ đó về sau, đám
con trai trong lớp chẳng ai dám ho he gì trước mặt hai cô, cũng vì thế mà mục
tiêu “câu kéo” một hai anh chàng hotboy của Thời Tiêu không thể thực hiện được.
Ban đầu bạn Thời Tiêu của chúng ta thỉnh thoảng cũng
nhận được vài bức thư tình, về sau ngay cả một mảnh giấy cũng không có. Trong
nỗi đau giằng xé, Thời Tiêu đã thề không bao giờ uống rượu nữa. Nhưng vì sự đắc
chí nhất thời vào năm nhất đại học, cô lại phá lệ, hậu quả đúng là cả đời khó
quên.
Kể từ đó, Thời Tiêu không còn động vào những đồ uống
có chứa cồn nữa. Nào ngờ hôm nay bị “gã đàn bà” kia chọc tức, lại không thể
chống lại cám dỗ của trai đẹp, Thời Tiêu lại uống rượu. Và hậu quả là, ngày hô