Snack's 1967
Hôn Miên

Hôn Miên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323421

Bình chọn: 7.5.00/10/342 lượt.

Thẩm Tâm Duy chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày mình sẽ đánh nhau với người khác, hơn nữa đối tượng đánh nhau lại là chồng mình, không, phải nói là sắp thành chồng trước.

Lúc còn nhỏ, cô nghe người ta nói qua, người phụ nữ ngu nhất chính là lúc nổi điên cãi vả với đại náo, chẳng những thể hiện bản thân không có tư cách, còn để cho tư thái mình quá mức khó coi, người phụ nữ thông minh chỉ cần rơi vài giọt nước mắt, đàn ông chắc chắn sẽ đau lòng, mục đích cũng đạt được. Nhưng bây giờ cô mới nhớ ra điều này,không biết, người phụ nữ mà đã mất lý trí thì còn quan tâm gì tới tư thái bất nhã hay không, hơn nữa nếu không phải người đàn ông này đã có người phụ nữ khác trong tim, anh làm sao đau lòng vì nước mắt của mình.

Tựa như chính cô, không phải người phụ nữ trong tim Giang Thiếu Thành, cho nên anh chỉ lạnh lùng nhìn cô, tròng mắt như băng, hơn nữa còn có thể bình tĩnh nhìn cô quét toàn bộ tài liệu trên bàn làm việc của anh xuống đất. Một mảnh giấy vụn trên bàn của anh vẫn còn dính trên quần áo, anh đưa ra ngón tay thon dài, nhẹ nhàng vứt xuống, giấy vụn lập tức rơi xuống đất. Đột nhiên cô cảm thấy, có lẽ cô chính là giấy vụn, bị anh xem như rác ném xuống đất.

Anh còn ưu nhã như thế, ngũ quan tinh xảo, khí chất cao quý, dù anh đứng đối diện một người phụ nữ nổi điên.

Anh ưu nhã mê người, nhưng cô bây giờ thế nào? Thẩm Tâm Duy chưa bao giờ tức giận như vậy, cô từ nhỏ đã được dạy làm thục nữ, khiến cô biết thế nào là biểu hiện ưu nhã, cũng rất ít khi làm chuyện bất nhã, điều này làm cho cô ít khi nổi giận, cũng ít cách biểu đạt ra bất mãn trong lòng. Nhưng cô nhìn người đàn ông phía sau bàn làm việc, anh và một người phụ nữ khác cấu kết, còn muốn cướp đi công ty của anh trai cô, mà bây giờ tung tích anh trai cô không rõ, anh hại cô thảm như vậy, anh còn cao quý nhìn cô như thế.

Cô trực tiếp xông vào anh, vừa đánh vừa nháo, hận không cùng hủy diệt với anh. Cô chịu đủ rồi, tung tích anh trai không rõ, chị dâu mới vừa sanh non, thân thể mẹ lại không tốt, những điều này đã khiến cô không chịu được nữa, người đầu sỏ cho tất cả chính là người đàn ông trước mắt này, là anh muốn phá hủy tất cả của cô.

Cô rất điên cuồng, hoàn toàn không chú ý tới hình tượng, nếu như có thể, cô rất muốn cùng chết với anh, người chồng cô kết hôn hai năm, lại là một con quỷ, chỉ muốn phá hủy thế giới của cô.

“Đủ rồi.” Giang Thiếu Thành nắm được tay của cô, động tác của anh rất mạnh, hoàn toàn khống chế được cô.

Chính là như vậy, anh chỉ cần động thủ nhẹ, cô lập tức không phải đối thủ của anh. Trước kia anh đúng là như vậy, chỉ cần một câu nói, cô lại như một con ngu, hoàn toàn làm theo anh. Bây giờ vẫn thế, động tác nhẹ nhàng của anh, lập tức hoàn toàn khống chế được cô.

Anh buông tay ra, cô ngược lại đứng không vững, chỉ có thể lấy tay nắm lấy bàn làm việc, cô dùng sức quá mức, móng tay ngón áp út đột nhiên gãy, đó là móng tay cô thích nhất, cô thấy móng tay ngón áp út là đẹp nhất, không quá rộng, không quá chật, mà chiều dài ngón tay cũng vừa vặn, rất hợp với móng tay, vừa mảnh khảnh vừa mỹ lệ, bây giờ móng tay gãy, rất đau, nhưng cô hoàn toàn không cảm thấy vậy.

Giang Thiếu Thành đứng dậy, lấy ra một phần tài liệu, để lên bàn trước mặt cô, “Ký tên đi!”

Tay của cô bóp lại dùng sức.

Đây là giấy thỏa thuận ly hôn, anh đã ký xong, cô cảm thấy chữ của anh rất đẹp, từng len lén giữ một phần chữ viết của anh, cho dù anh viết nháp, cô đều cất giấu cẩn thận, giờ phút này, cô chỉ muốn tất cả phần giấy nháp đó đi thiêu hủy, hơn nữa không để ý lại dấu vết gì.

Cô cầm lên tờ giấy thỏa thuận ly hôn, hoàn toàn không đi xem những điều khoản, bắt đầu từ bây giờ, ba chữ Giang Thiếu Thành này, chỉ là chất độc của cô.

Anh muốn thoát khỏi quan hệ với cô, từ lúc cô biết cô không phải người con gái từng ước hẹn với anh, anh đã có tính toán như vậy. Lúc Giang Thiếu Thành còn nhỏ, đã có ước định với một người con gái, bọn họ sẽ tìm được đối phương, chờ đợi đối phương, ban đầu Giang Thiếu Thành kết hôn với Thẩm Tâm Duy, hoàn toàn cho rằng Thẩm Tâm Duy là cô gái anh chờ đợi nhiều năm.

“Gấp như vậy, không muốn chờ đợi, muốn kéo cô ta vào trong lòng anh rồi sao?” Cô cố gắng nghĩ ra một gì đó để giễu cợt, nhưng chỉ bắt chước bừa mà thôi, hoàn toàn không đạt được hiệu quả cô muốn. Cô không cao, thân thể cũng nhỏ nhắn, công thệm số tuổi không hiện, giờ phút này dưới sự phẫn nộ, cũng chỉ là một đứa bé muốn ăn kẹo thể hiện sự bất mãn dưới hình hài người lớn mà thôi.

Cô đã từng nghĩ tới màn này, tưởng tượng qua. Thậm chí trong thời gian hai năm cô kết hôn với Giang Thiếu Thành, sâu trong nội tâm của cô, cả ngày hoảng loạn, chính là sợ có một ngày anh biết tới chân tướng, thậm chí ban đêm nằm mơ cô cũng mơ ác mộng, anh biết chân tướng sau đó vứt bỏ mình. Cô biết đó là lỗi của mình, chiếm đoạt vị trí của người khác, thu anh vào trong túi. Thậm chí cô ảo tưởng qua, nếu như có một ngày anh biết được sự thật sẽ như thế nào, hoặc là nói có một ngày anh gặp được cô gái anh ước định cùng, anh sẽ đối xử với mình ra sao, mà mình nên làm như thế nào. Cô đều nghĩ tới,