XtGem Forum catalog
Hôn Mê Liền Cưới Anh

Hôn Mê Liền Cưới Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322752

Bình chọn: 9.00/10/275 lượt.


Tôi lúc ấy vô cùng kích động, từng tế bào đều đề nghị tôi không nên lãng phí cái cơ hội trời cho này. Nhưng cúi đầu xuống, chỉ ở trên gương mặt đỏ bừng của nàng ấn một nụ hôn mà thôi. Tôi biết mình không phải Liễu Hạ Huệ, cũng biết đây là một cơ hội khó tìm, nhưng tôi càng muốn "First Kiss" của chúng tôi diễn ra lúc nàng đang tỉnh táo.

Sau nửa đêm nàng bắt đầu say khướt, lại là nôn mửa lên người thậm chí còn cởi quần áo, ngồi bên cạnh mà trong lòng vẫn không loạn tôi đây chiếu cố nàng suốt cả đêm, cuối cùng cũng mệt mỏi ghé lên giường ngủ.

Buổi sáng tỉnh táo lại, ngoài ý muốn nhìn thấy nàng như có điều đang suy nghĩ nhìn tôi, cuối cùng kiên định bảo rằng, nàng sẽ phụ trách. Có lẽ là nàng thấy trên lưng tôi có nhiều vết cào của nàng mà hiểu lầm, nhưng mà tôi cũng không muốn giải thích cái hiểu lầm nàu, bởi vì tôi rất thích bắt nàng phải phụ trách.

Từ đó về sau, chúng tôi yêu nhau như những cặp đôi bình thường khác, mà tôi cũng vậy đã được như nguyện nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, sau đó trước hoa dưới trăng, chúng tôi hôn nhau.

Mặc từ lúc yêu nhau nàng chưa bao giờ đối với tôi dỗ ngon dỗ ngọt, nhưng tôi tin tưởng nàng đối với tôi vẫn là có cảm giác, bởi vì tại lần đầu tiên Diệp Nhã hô hào triệu tập, nàng"Chủ động" "Trước mặt mọi người" nắm chặt tay tôi.

Cuộc sống vẫn trôi qua như thế, nhưng đối với tôi mà nói nó lại vô cùng ngọt ngào, vốn tưởng rằng mãi mãi cũng sẽ như vậy, nàng lại đưa ra yêu cầu "Một mình xa chạy cao bay".

Ngày đó, nàng cười đến rất sáng lạn nói với tôi nàng muốn đi nước Pháp tu nghiệp một năm.

Tôi đương nhiên không muốn, nhưng là tôi càng mong cho nàng được vui vẻ, vì vậy nhờ tôi khuyên can mãi, nàng rốt cục đồng ý ở chỗ tôi đã an bài, bởi vì chỉ có như vậy tôi mới có thể an tâm một chút.

Nàng đi lần này chính là nửa năm, đi vô cùng kiên quyết, tôi không dám gọi điện thoại, gửi thư thậm chí là bay đi thăm nàng, bởi vì nàng không cho phép, nói là như vậy sẽ hại nàng phân tâm. Tuy nhớ nhung cực kỳ khó chịu, nhưng tôi vẫn thật cao hứng tôi cũng có ảnh hưởng đến nàng.

Đúng lúc này, thằng bạn thân của tôi và Diệp Nhã cũng phải xa nhau nửa năm, nhưng so với chúng tôi dù có là một năm, bọn họ cũng không đáng kể chút nào. Tuytôi trêu chọc Diệp Nhã nói bọn họ tựa như Ngưu Lang, Chức Nữ thời hiện đại, nhưng thật ra là còn hơn chúng tôi, ít nhất bọn họ còn có thể trò chuyện.

Lại nhịn một tháng, tôi rốt cục nhịn không được quyết định vụng trộm đi đến thăm nàng.

Rốt cục trông thấy bóng hình xinh đẹp của nàng, vẫn nhanh nhẹn dũng mãnh, cứng rắn, bá đạo, quyết đoán, nhanh nhẹn, ưu nhã như thế. . . . . . Làm cho tôi thật sự là trăm lần xem cũng không chán. Tôi vô cùng cẩn thận ở xa xa nhìn lén, nhưng vẫn bị nàng phát hiện.

Vốn tưởng rằng sẽ đổi lấy một trận quyền đấm cước đá hoặc một bài quở trách, ai ngờ đâu nàng lại ôm tôi và lẩm bẩm không cần phải đi.

Vì vậy, tại nước Pháp, chúng tôi đã chính thức kết hợp làm một. Cảm giác thỏa mãn của thể xác và tinh thần hợp nhất tôi chưa từng có trải nghiệm qua bao giờ, tuy nàng không phải là người phụ nữ đầu tiên của tôi, nhưng là người cuối cùng của tôi, tôi tin chắc như thế.

Trở thành người phụ nữ của tôi rồi nàng vẫn như trước đây, đối với tôi ôn hoà, nhưng là đã thành thói quen chúng tôi tay chân làm một số động tác mập mờ, với tôi mà nói, như vậy là đủ rồi, bởi vì nàng không phải người lúc nào trên miệng cũng nói lời yêu, từ yêu thần thánh này để mình tôi nói đủ cho hai người là được rồi.

Chúng tôi cùng nhau từ nước Pháp trở về, sau khi về nước rõ ràng nhận được tin tốt là Diệp Nhã mang thai. Mặc kệ như thế nào, Diệp Nhã không chỉ là vợ yêu của thằng bạn nối khố mà còn là bà mối của tôi. Thực thay cô ấy cảm thấy vui vẻ.

Thời gian trôi qua như thế, không bao lâu sau, tiểu bảo bối của Diệp Nhã được sinh rồi, tôi thích nó vô cùng.

Nhớ đến lúc ấy Diệp Nhã hỏi tôi, nhìn anh rất thích thằng bé nha, nhưng mà Mạc Tuyên nói nàng không muốn kết hôn cũng chẳng muốn sinh con, chẳng lẽ anh không thấy hối tiếc sao?

Mặc dù sẽ cảm thấy đáng tiếc và tiếc nuối, nhưng tôi càng mong muốn cuộc sống hai người vui vẻ hạnh phúc, không kết hôn hay không có con cũng không sao.

Mạc Tuyên, cho dù em yêu anh không sâu đậm như anh em, anh sẽ yêu bù phần còn lại cho em, tin anh, anh sẽ yêu em, kiên trì yêu đến khi nào không tồn tại kiếp sau nữa mới thôi (= 4ever after).

Biết tôi vì sao lại yêu Hoa hồng có gai không?

Bởi vì nàng là Hoa hồng có gai chỉ thuộc về mình tôi thôi.



Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt, bất giác, tôi cùng với vợ yêu Diệp Nhã kết hôn đã gần 25 năm.

Hôm nay chúng tôi đã không còn trẻ trung sống động như trước nữa, mà đang đi vào tuổi trung niên. Nhưng mặc dù như thế, tình cảm và sự say mê của tôi đối với cô ấy lại thủy chung như một, cũng có nhiều trở ngại, mà cô ấy và tôi rất giống nhau

Gần đây cô ấy rất thích hỏi tôi về năm đó, khi còn bé kia đoạn hai chúng tôi lần đầu tiên gặp gỡ "Không cẩn thận" bị cô ấy quên mất. Thật ra thì tôi biết, sở dĩ cô ấy hỏi như thế, nhưng thật ra là muốn quanh co lòng vòng để biết từ lúc nào mà không c