
tao có thể tha cho mày, nhưng con Q. là con nào? -- vợ nó xưng hô mày tao với em rồi hỏi con Q là ai
- Em ăn nói cho cẩn thận, con Q. anh không biết nó là ai hết?
- Mẹ mày, mày còn xạo với tao à, mày mở chap 6 trong máy tính lên cho tao? -- vợ nó lại khóc tiếp, bắt em mở chap 6
Nó nói làm mặt em không còn một giọt máu, em đành thú nhận sự thật với nó. Con Q. thật ra em quen nó sau nó cách đây khoảng 1 năm, lúc này em với vợ chưa cưới, nhiều lần em dụ vợ đi khách sạn mà không được, vợ nó nói để dành cho đám cưới. Mối quan hệ giữa em với con Q là mối quan hệ xác thịt là chính, chỉ vì nhu cầu mà đến với nhau. Thật ra em có kể chuyện về con Q trong chap 6 nhưng em không up lên trên voz, vì sợ nếu vợ đọc được thì chết. Vậy mà em éo ngờ vợ nó tìm ra được chỗ giấu file word.
- Anh không giấu với em nữa, con Q với anh hồi đó chỉ là mối quan hệ... Chứ anh không yêu gì nó hết! -- giọng em run run
- Mày giỏi lắm, hồi quen nhau lúc nào mày cũng đòi ngủ với tao, tao sợ mày chơi tao chán thì tình cảm rạn nứt, nên tao ráng để dành cái ngàn vàng này cho tới lúc cưới,. Vậy mà mày dám lén lút ngủ với con kia. Hôm nay tao sẽ sống chết với mày, cái thằng phản bội như mày không xứng đáng làm chồng tao.
Vừa nói xong vợ em lấy con dao gọt trái cây từ trong học bàn vi tính ra, cầm con dao trên tay rồi tiến về phía em.
- Em làm gì đó -- em sợ hãi, thụt lùi vào phía sau giường
- Tao đâm cho mày chết, hôm nay tao sẽ sống chết với mày -- vợ em hét lên đầy giận giữ
Em sợ quá lấy cái gối đầu giường ra làm vũ khí tự vệ, vợ em nhào tới đâm thẳng mặt, em dơ gối ra đỡ. Số em lúc này hên vãi, nguyên đầu con dao đâm thẳng vào cái gối, vợ em định rút dao ra thì em gấp cái gối lại, giữ chặt tay em nó rồi giành lại được con dao. Giựt được con dao của vợ, em định chạy ra khỏi phòng thì ăn nguyên một đạp của em nó (vợ em có võ ạ ), làm em bật ngửa vô góc tường, em cố gắng hết sức, đang đứng lên chạy tiếp thì ăn nguyên cả cái bàn phím tới tấp vô đầu… tay chân em giựt giựt, dạng giống như lên cơn động kinh khoảng 30s, rồi bất tỉnh…
Chiếc taxi chạy hết tốc tới thằng bệnh viện, em được đưa vào cấp cứu trong tình trạng bị chảy máu đầu và hôn mê. Cũng may số em lớn, bị bất tỉnh do chấn động mạnh, không ảnh hưởng đến não bộ, chỉ may mấy mũi khâu da đầu bị tét, do góc cạnh bàn phím gây ra.
Em nằm trong phòng cấp cứu tới 10h30 đêm thì tỉnh dậy, nhìn ra cánh cửa phía bên ngoài thấy thấp thoáng bóng dáng ông bà già, ba mẹ vợ và cả con vợ quí hóa của em nữa. Sau đó em được đưa tới phòng riêng để nằm hồi sức, bác sĩ nói em phải ở lại một ngày, để kiểm tra coi có còn tổn thương nào nữa không mới cho về. Nằm xuống giường chưa được kịp uống miếng nước, thì má em với vẻ mặt đầy lo lắng.
- Mày làm gì mà bị người ta đánh cho bất tỉnh vậy? -- vừa hỏi vừa chửi
- Ai nói con bị người ta đánh hả má? -- em lúc này tuy mệt, nhưng vẫn ráng hỏi
- Vợ mày nói chứ còn ai ở đây nữa, vợ mày không đem vô đây sớm, chết trước ba má mang tội bất hiếu cả đời nha con.
Em nhìn sang vợ thì em nó lia mắt lườm em, ánh mắt trông có vẻ đượm buồm, em cũng hiểu ra ý nó nói gì. Em định nói cho ông bà già sự thật thì mới nhớ là có cả ba mẹ vợ ở đây nữa, hên là em dừng kịp, không thôi ba mẹ vợ quê lắm, sẽ mang nhục vì tội không biết dạy con. Mà nếu em kể ra thì càng làm rối thêm, thế nào con vợ nó cũng méc với ông bà già là em ngoại tình, lúc đó còn làm em éo dám nhìn mặt ba mẹ vợ luôn chứ. Cái vòng luẩn quẩn đó dính nhau, làm em rối tung trong đầu, nên em chỉ có nước nói dối theo con vợ.
- Người ta đánh nhầm đó má, con ra đường đâu có gây gổ với ai đâu mà bị đánh!
- Phải không H? – má em quay sang hỏi vợ
- Chắc vậy đó má, anh B hồi giờ có kiếm chuyện với ai đâu, ảnh đi làm rồi chiều tối về nhà…
Má em nghe từ chính miệng vợ nên tin lắm, cái con này không biết luyện phép thuật gì điều khiển ông bà già, mà ông bà thương nó, tin tưởng nó còn hơn cả em nữa!
Hai bên phụ huynh ngồi ở lại nói chuyện, hỏi thăm nhau thêm nửa tiếng nửa thì đi về. Riêng con vợ quí hóa thì vẫn ở lại.
- Má ở lại chơi với con đi má! -- em cầu cứu má
- Có vợ mày ở đây rồi, tao về chứ ở đây làm gì – lời má em nói như ca nước sôi tát thẳng vào mặt em, má em không biết rằng, má đang đưa con trai đáng yêu của má cho con “sư tử cái” ăn thịt.
- Vậy ba ở lại chơi với con đi ba -- em chuyển sang cầu cứu ba
- Ê! Tao không giỡn mặt với mày nha! Mày lớn rồi chứ phải con nít một tuổi đòi bú đâu, con H nó đang ở đây, mày có vợ chăm sóc là sướng nhất rồi, đòi ba má chi nửa hả con!
Ông già em nói làm cả phòng phì cười, em nhục éo giấu mặt vào đâu được. Ba má em dặn dò con vợ vài câu rồi cùng với ba mẹ vợ chào từ biệt ra về, để lại em cô đơn một mình, trong căn phòng trống vắng với con “sư tử Hà Đông”!
Nhiệt độ phòng lúc này cũng hơi lạnh, bụng em lại đói cồn cào. Nhìn con vợ mà em không dám mở miệng, mà nếu mở miệng thì nhiều khi còn bị nó cho một hit giống hồi chiều tối thì chết. Em trùm mền lại, ráng nhắm mắt ngủ cho qua cơn đói, được khoảng 15 phút chịu không nổi em bật dậy, đúng lúc con vợ đi đâu về.
- Cho x