Hơi Ấm

Hơi Ấm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326040

Bình chọn: 9.00/10/604 lượt.

sau này trôi qua rất nhanh, thời điểm tháng bảy, thân thể Hạ Miên càng thêm khệnh khạng rồi. Buổi tối còn thường bị chuột rút, thường xuyên khiến Bạc Cận Yến từ trong mộng tỉnh lại.

Cho tới bây giờ anh cũng không hề oán giận một câu, ngoại trừ lần đầu tiên gặp phải lúc cô bị chuột rút có phần luống cuống chân tay thì lần thứ hai lưu loát bình tĩnh hơn nhiều. Rõ ràng cho thấy anh đi học cách xoa bóp chuyên nghiệp, mỗi lần cô bị chuột rút đều kiên nhẫn xoa bóp cho cô. Hạ Miên được anh ấn ấn lại chìm vào giấc ngủ say sưa, mà người đàn ông bên cạnh đều sẽ đợi cô hô hấp ổn định mới nằm xuống, ôm cô cùng nhau ngủ.

Những chuyện nhỏ nhoi như thế còn thật nhiều, Hạ Miên nhìn người đàn ông trước mắt trở nên thay đổi vì mình, trong lòng không thể không rung động.

Diệc Nam đã hoàn toàn đón nhận thực tế sẽ có em trai hoặc em gái, thỉnh thoảng còn có thể không được tự nhiên hỏi mấy câu: “Sao em còn chưa ra, bụng mẹ cũng lớn như vậy rồi, lớn hơn nữa thì không đi được cho xem.”

Hạ Miên giơ tay lên sờ sờ đầu con trai: “Diệc Nam muốn gặp em rồi hả?”

Diệc Nam ra vẻ lạnh lùng dời ánh mắt đi, cái mũi nhỏ hừ hừ: “Không hề nhé… Em không đáng yêu chút xíu nào, con chả vội đâu.”

Hạ Miên sờ sờ bụng mình gồ lên, từ từ cầm tay nhỏ bé của Diệc Nam tới áp lên: “Diệc Nam sờ tay nhỏ bé của em đi.”

Bàn tay Diệc Nam mới vừa xoa đễn cũng cảm giác được mình bị thứ gì cứng cứng, lực còn không nhỏ đẩy lên. cậu trợn mắt nhìn bụng Hạ Miên, nhăn đầu lông mày nho nhỏ lại: “Em thật xấu, ở trong bụng đã muốn đánh con.”

Hạ Miên cười ra tiếng, một lần nữa đem tay nhỏ bé của cậu chuyển đến chỗ khác: “Diệc Nam trách nhầm em rồi, là em đang cảm nhận tay nhỏ bé của anh trai đấy. Em ấy muốn chơi với con.”

Diệc Nam kinh ngạc theo bàn tay Hạ Miên vuốt ve bụng của cô, cảm giác lúc đó thỉnh thoảng nhô ra vật cứng, từng cái thật giống như em đang trêu chọc mình.

Trên mặt Diệc Nam lộ ra biểu tình tò mò lại thần kì, qua lúc lâu mới lại làm ra biểu tình căng thẳng: “Em thật chán.”

Hạ Miên kinh ngạc, đột nhiên cảm giác được đột nhiên cảm giác được đột nhiên cảm giác được cái tính khó chịu này của Diệc Nam thật đúng là giống hệt với Bạc Cận Yến.

Bởi vì Diệc Nam muốn tranh thủ tình cảm với em, gần đây tới chỗ Mạc Bắc ít đi vài lần. Hạ Miên biết anh và cô gái tên là Bạch Tiểu Lê kia dường như tiến triển không tệ, Diệc Nam cũng nhắc tới mấy lần, nói thẳng ra Tiểu Lê rất đáng yêu, rất thích hợp với Mạc Bắc.

Ở trong lòng Hạ Miên, vẫn luôn coi Mạc Bắc giống như anh trai ruột, không nhịn được liền muốn hỏi xem trong lòng Mạc Bắc nghĩ như thế nào. Ban đầu bọn họ chính là không có chuyện để nói, hiện tại ngược lại ngay cả tình hình gần đây của anh đều biết được từ trong miệng cậu nhóc.

Cuộc sống của cô ngày từng ngày tiến tới hạnh phúc, nhưng mà Mạc Bắc vẫn là một mình cô đơn, biết anh có đối tượng thích hợp cô cũng vui mừng cho anh. Nhưng biết được bối cảnh của Bạch gia từ Bạc Cận Yến thì cô không nhịn được lo lắng. Nhất là tên Bạch Thầm kia, sau khi Bạc Cận Yến nói cho cô biết chuyện trước đây của anh ta khiến cô sợ hãi.

Loại đàn ông này chỉ phù hợp một câu nói – Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

Làm thế nào cô cũng không yên lòng cho Mạc Bắc.

Hạ Miên bèn thừa dịp buổi trưa hẹn gặp mặt Mạc Bắc. Khi đó Mạc Bắc vừa lúc đi phỏng vấn bên ngoài, nên dứt khoát hẹn cô ở phòng cà phê tầng dưới cửa hàng.

Mạc Bắc thấy bụng Hạ Miên rất rõ, không nhịn được chế nhạo: “Còn có thể thấy mũi chân không?”

Hạ Miên liếc anh một cái, sau khi ngồi xuống chỉ có chén nước ấm, ngay cả cơm trưa Mạc Bắc cũng còn chưa kịp ăn, gọi phần cơm ăn như hổ đói. Từ trước đến giờ anh rất ít kiêng dè ở trước mặt Hạ Miên. Hai người biết nhau từ nhỏ, cũng không hiếm lạ bộ dáng chật vật nữa.

Hạ Miên không nhịn được oán giận một câu: “Nếu như quá mệt mỏi thì thay đổi công việc, bệnh dạ dày của anh còn chưa khỏi.”

Mạc Bắc lại giống như nói đùa ngước mắt lên, để dao nĩa trong tay xuống: “Ai quan tâm.”

Hạ Miên sửng sốt, mấp máy môi: “Người quan tâm anh đều đang ở đây.”

Mạc Bắc rối rắm nhìn cô một cái, không nói thêm nữa. Hạ Miên nhịn hồi lâu vẫn mở miệng hỏi anh: “Anh và cô Bạch kia thế nào rồi?”

Nhận thấy ánh mắt Mạc Bắc càng thêm quái lạ, Hạ Miên thở dài nói: “Em đã nghe Cận Yến nói, bối cảnh của Bạch gia rất phức tạp, cho nên….”

Mạc Bắc im lặng, dứt khoát cầm lấy giấy ăn lau miệng, nghiêm túc nhìn lại cô: “Anh nên trả lời thế nào cho em? Bất kể là Bạch Tiểu Lê hay là ai, thái độ của anh đều giống vậy. Anh cần lý trí hiểu rõ rằng, mặc kệ đúng là gia cảnh Bạch Tiểu Lê tiếng tăm hay không, anh đều nên chịu trách nhiệm với đối phương. Hạ Miên, hai mươi mấy năm tình cảm của anh cũng bị em mang đi.”

Anh sâu xa nhìn vào đôi mắt trong veo của cô, nói từng chữ: “Hiện tại muốn anh lập tức hạnh phúc, thật sự là hơi khó khăn.” Đây là lần trò chuyện thẳng thắn về mối quan hệ giữa hai người, người đàn ông trước mặt này cùng cô đồng cam cộng khổ vượt qua quãng thời gian gian nan nhất. Trong lòng Hạ Miên áy náy, nhưng mà áy náy không phải tình yêu. Mạc Bắc đáng được một người phụ nữ yêu anh thật sự,


Teya Salat