Insane
Học Viện Ác Quỷ

Học Viện Ác Quỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323232

Bình chọn: 7.00/10/323 lượt.

ng ai biểt, họ chỉ

tưởng rằng, bây giờ Nhã Nhi và Thanh Hà chỉ là con nhà dân thường, vì

anh trai của 2 chị em giờ đã bỏ công việc ở bộ ngoại giao!

Cho nên vì thế, bọn học sinh nhà giàu hay xúm lại chê bai, trêu trọc Nhã Nhi. Sau đó lại bị một “thế lực” của các chị khối 11 gây rắc rối. Học

kì 2 mở đầu với cực nhiều khó khăn, đối với Nhi!

Đấy là chưa kể Kì Phong cứ hết lần này đến lần khác nhằng nhặng bám riết…haizz

Từ khi ném cái gối vào mặt Hàn Thu, cô chưa lần nào giáp mặt anh cả…

Thanh Hà thì dạo này có những phản ứng hết sức khó hiểu. Nhi ở nhà của

Song Nguyệt cũng đã được 1 tuần, mà Lăng bà bà thì chưa có giấu hiệu của việc rục rịch ra về.

Anh trai cũng không nói gì về hành động Nhi hất cả cốc nước vào mặt bà

nội, cũng chỉ hỏi thăm tình hình, lèm bèm vài câu, nhưng ánh mắt như

khích lệ cô hất thêm cốc nước nữa vào cái mặt già khó chịu ấy, lại còn

pha chút hâm mộ (?)

- Tiểu Nhi, hôm nay bọn mình tới “Stagesed Game” nhé! – Song Nguyệt giờ nghiện game rồi!

- Ừ, cũng được – Nhi vừa nói vừa thu dọn sách vở

- Ôi, hâm mộ qá, hâm mộ quá! – Thanh Hà nức nở sà lại

- Sao vậy?

- Ngày nào chị cũng phải về nhà đúng giờ lo cơm nước phục vụ bà nội, trong khi ấy người giúp việc trơ trơ đi mua sắm!

- Ý chị nói là Tiểu My? - Mặt tuy bình thường, nhưng trán Tiểu Nhi nổi gân xanh

- Ừ, giờ chị thấy Tiểu My dễ ghét thế nào ấy!

- … - Nhi nghĩ bụng – Em thấy con bé ấy dễ ghét từ lâu rồi!

- Á, thôi, tới giờ rồi, hai đứa đi chơi vui vẻ nhé, chị phải về đây! – Thanh Hà khoác cặp rồi mất hút

- Tiểu Nhi, mình đi thôi! - Tiểu Nguyệt cũng khoác cặp

- Ừ!



Ở một góc sân sau trường, những cái bóng hội tụ với nhau, một tiếng cười vút lên:

- Ha ha…Các cậu có coi mặt cái con bé Nhã Nhi ấy lúc tớ đổ cả thùng rác vào đầu nó từ tầng 5 không? - Một người lên tiếng

- Hah, tớ có thấy!

- Các chị làm việc rất tốt! - Tiểu Hương khoanh hai tay, cười.

- Chúng tôi làm việc này không phải vì cô! - Tiểu Doanh hất mặt

- Ha ha…- Tiểu Hương cười, sau đó mắt cô nàng sắc quắc, hành động xoẹt qua túm lấy tóc của Tiểu Doanh giật mạnh xuống:

- Nói cho cô nghe, tôi cũng chẳng phải loại hiền lành gì cho cam đâu!

- Á Á…đau quá~! - Tiểu Doanh ngoài kêu ra chẳng làm được gì!

- Các cô liệu mà làm ăn đi, đừng để nó nhòm ngó gì vào đồ của tôi! - Tiểu Hương phủi tay, làm mấy sợi tóc vàng vàng rơi xuống!



- Nhi, cậu có chuyện gì sao? - Tiểu Nguyệt nãy giờ để ý mới thấy Nhi ngồi thất thần

- Không có gì?- Nhi ngơ ngác - Tớ linh cảm chuyện gì đó sẽ xảy ra, một chuyện gì đó…tớ không nghĩ là nó tốt đẹp!

- Linh cảm à?- Về vấn đề tâm linh, Song Nguyệt không hứng thú

- Mà dạo này cậu có chuyện gì không? – Nhi rất hiểu ý – Hình như cậu bỏ bê học hành, chểnh mảng đi rồi thì phải!

- A, dạo này mình gặp chút rắc rối! – Tiểu Nguyệt nhún vai

Tiểu Nhi không nói gì nữa, im lặng, cả hai cùng ngồi trầm tư với một suy nghĩ riêng. Giữa không gian náo nhiệt đông đúc của thế giới game, 2 cô

gái chỉ như cái bóng lặng lẽ

- Ê, mấy cô gái kia học trường mình phải không? – Một đám học sinh nam đang đi chơi nhìn thấy

- Ờ, mặc đồng phục trường ta đấy, Hàn Thu, mình rủ họ đi karaoke nhé?

- Tuỳ – Hàn Thu ngồi bấm máy chơi game, không để ý.

[ Ngắt một chút nha, nói về tài chơi game giữa các nhân vật, thì Kì

Phong là người chơi tệ nhất, do không có hứng thú với game, nên anh

thường không hay chơi, vì vậy mới có chuyện thua Thanh hà đậm như thế,

còn Nhã Nhi, cô thuộc kiểu người “chơi game giỏi bẩm sinh”, nghĩa là

không cầm phải luyện hằng ngày như Thanh Hà mà vẫn giỏi ngang bằng, còn

Hàn Thu, là người chơi giỏi nhất, là kết hợp của “chơi giỏi bẩm sinh” và “luyện game hằng ngày”, từ đó suy ra, Hàn Thu là game thủ suất sắc

nhất… Tất nhiên là vẫn còn một nhân vật chơi game giỏi hơn Hàn Thu, đó

là ai? '>

- Ê mấy bạn, xin chào! – Một anh chàng vui tính với khuôn mặt anh tuấn dễ gần tiến lại chào hỏi

- Ơ… – hai cô gái giờ mới tỉnh mộng, định thần lại

- Mạn Thiên? – Nhi nhìn thấy anh chàng đang ngơ ngác

- A, đại tỷ…í lộn Tiểu Nhi? Hàn Thu a~Cậu tới đây đi! – Mạn Thiên mở cờ trong bụng

Hàn Thu đầu tiên nghe thấy hai tiếng “đại tỷ” đã giật mình rồi, sau đó bồi thêm hai tiếng “Tiểu Nhi” nữa

Người cứng đờ…

- Sao đột nhiên chậm chạp như thế? Vẫn còn muốn chơi à? – Mạn Thiên dốt

đột xuất, không để ý tới không khí ngượng ngùng giữa hai người, vẫn còn

quá khích

Tiểu Nhi nhìn rõ ràng thấy tai Hàn Thu đỏ lừ lừ, chỉ hận không thể ngay lúc này tặng Mạn Thiên một quả đấm

- Nếu cậu muốn chơi như thế, chúng ta thử chơi xem! – Tiểu Nhi vốn rất

tự tin với tài chơi game của mình, đưa tối hậu thư quyết đấu

- Không chơi! – Hàn Thu quay mặt qua chỗ khác, từ đầu tới giờ chưa nhìn mặt cô lần nào

- Theo tôi nhớ thì, sau cái vụ cá cược ấy, cậu không còn dám chơi với

tôi nữa thì phải? (p/s: vụ cá cược làm Hàn Thu phải đi học cả 1 ngày

ấy!)

- Ai bảo không dám…- Ồ, cuối cùng cũng quay lại rồi!

- Hờ hờ…Là cậu nói đấy nhé

- … – Lắp bắp, ai đó bị hố rồi! >o<

Thế là trận quyết đấu định mệnh đã tới, bắt đầu từ những trò chơi đầu tiên tính từ cổng vào của thế giới game.