pacman, rainbows, and roller s
Hoa Khôi Tiểu Thiếp

Hoa Khôi Tiểu Thiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322490

Bình chọn: 9.00/10/249 lượt.

cũng làm được! Nói

nhanh, hồ ly tinh nhà ngươi đến tột cùng đã cho Phong nhi uống loại

thuốc gì, nếu không nó như thế nào coi trọng ngươi – một kỹ nữ lầu xanh

như vậy ?!”

Thủy Vũ Nương cảm nhận cõi lòng nàng như đang rơi , rơi xuống…… tựa

như rơi vào vực sâu vạn trượng, bất quá lại không thể trốn tránh, Thủy

Vũ Nương đau khổ nhìn Lí thị.

“Lưu lạc vào chốn thanh lâu, ta cũng đâu nguyện ý a……”

“Mặc kệ ngươi có nỗi khổ gì, ở trong mắt ta, lầu xanh là nơi dơ bẩn

nhất , cho nên đừng nghĩ ta sẽ vui lòng đón nhận ngươi.” Lí thị xem

thường ,bởi nàng thống hận nữ tử thanh lâu nhất.

Lí thị làm sao mà quên được phu quân cũng từng phản bội mình chỉ vì một nữ nhân dơ bẩn đó?

Tuy phu quân tráng niên sớm thệ(mất sớm), Lí thị thành quả phụ lại

vẫn khó có thể quên sỉ nhục trong quá khứ, chuyện này đương nhiên ai

cũng biết.

Mà nó đã thật sâu tổn thương tâm Lí thị, trong lòng Lí thị vĩnh viễn

không thể xóa bỏ vết thương ấy, nhớ ngày đó Thượng Quan Ngạn vì muốn

khiến giai nhân vui mà thậm chí suýt nữa cắt đứt tình cảm phu thê của

bọn họ……

Nỗi nhục này nàng mãi mãi ghi nhớ trong lòng.

Thượng Quan Ngạn lúc trước vì thú nữ tử thanh lâu kia đã bỏ ra nghìn vàng.

Nay…… Không thể ngờ được nhi tử của hắn — Thượng Quan Ngự Phong rập

khuôn theo cha, để chuộc thân cho nữ tử thanh lâu mà quăng ra vạn lượng, sao không thể bất mãn cho được? Sao Lí thị không hận Thủy Vũ Nương cho

được?

Trong quá khữ từng có một nữ nhân lầu xanh tâm địa xấu xa .

Nàng sao lại không cẩn thận với Thủy Vũ Nương chứ?

Chẳng lẽ chờ đến khi mọi chuyện tồi tệ đến mức không thể vãn hồi mới hối hận ư?

Nàng thậm chí đang hoài nghi Thủy Vũ Nương tiến vào Thượng Quan gia môn cũng chỉ vì tranh quyền đoạt lợi .

Trước khi Thủy Vũ Nương hành động, cần dùng hết biện pháp đuổi nó ra khỏi gia môn mới được.

“Ta sẽ kiên nhẫn chờ phu nhân nguyện ý tiếp nhận ta mới thôi……” Thủy

Vũ Nương một lần nữa rót ly trà, cung kính đưa tới trước mặt Lí thị.

Lí thị lại lần nữa không cảm kích giơ cánh tay, một phen hất đổ chén trà trong tay nàng.

“Choang” Một tiếng, cái chén vỡ vụn trên đất!

“Ai da –” Trà nóng bắn tung tóe không cẩn thận hắt ngược lại vào người Lí thị.

“Ngươi là đồ nữ nhân không có lương tâm!” Lí thị kinh thiên động địa

kêu gào:“Ta bất quá mới mắng ngươi vài câu, ngươi liền cố ý đánh vỡ cái

chén, cái chén vỡ không quan trọng, nay ngươi làm da thịt của ta bị

phỏng, xem ngươi ăn nói thế nào với nhi tử của ta, ta nghĩ ngươi là cố ý muốn đem trà nóng hắt vào người ta đi!”

“Tức phụ không cố ý –” Thủy Vũ Nương vẻ mặt vô tội nhìn bà bà, gấp

đến độ lấy ra khăn tay, muốn tiến lên coi thương thế Lí thị, lại bị Lí

thị vô tình đẩy ra.

“Hừ! Ta không nghĩ ngươi sẽ có lòng tốt, lại càng không cho rằng

ngươi là thiệt tình yêu Phong nhi của ta, nếu muốn ta tiếp nhận ngươi,

trừ phi mặt trời mọc ở đằng tây!” Lí thị kêu gào,“Ta nếu không nhanh

chóng nghĩ biện pháp sớm đuổi ngươi đi, chờ ngươi cướp đi tài sản Thượng Quan gia, bại hoại thanh danh Thượng Quan gia, đến lúc đó đâu còn kịp

nữa?”

Thủy Vũ Nương tâm cả kinh, dùng thanh âm bi thương lên tiếng:

“Phu nhân! Người đừng đuổi ta đi, ta không tham tiền, tin ta –”

“Hừ!” Lí thị hừ thanh bất vi sở động.

“Cầu người tin tưởng ta, phu nhân?” Thủy Vũ Nương van xin.

Lí thị vẫn làm như không nghe thấy.

“Phu nhân……” Thủy Vũ Nương tiếp tục kêu, ngữ điệu tràn ngập khẩn cầu.

“Hảo!” Lí thị đột nhiên thâm ý nói:“Muốn làm người của Thượng Quan

gia, rất đơn giản, ngươi chỉ cần tuân thủ một số quy tắc, chúng ta ngày

sau sẽ hảo hảo ở chung. Ta cũng không phải một bà bà ương ngạnh, không

cần ngươi tới phụng dưỡng ta, nhưng nha hoàn, nô bộc trong nhà kỳ thật

không nhiều, như thế này đi, đồ ăn sáng mỗi ngày của Phong nhi đều do ta tự mình chuẩn bị, hiện nay ngươi bước vào Thượng Quan gia, trở thành

tức phụ nhi của ta, vậy tất cả việc ta làm dĩ nhiên sẽ giao hết cho

ngươi, để ta được hưởng thanh phúc.”

Thủy Vũ Nương nghe vậy, nghĩ đến chính mình đã được nhận, không khỏi mừng rỡ liên tục gật đầu.

“Ta sẽ , ta sẽ làm việc theo ý người, ta sẽ cố gắng làm một tức phụ tốt”

Lí thị bắt đầu lên giọng:

“Thứ nhất, ngươi mỗi ngày rời giường vào giờ dần, chuẩn bị điểm tâm sáng cho Phong nhi và ta.”

“Giờ dần?” Thủy Vũ Nương giật mình, giờ dần là lúc mọi người đang hết sức mộng đẹp, liền ngay cả mặt trời còn chưa hiện lên đỉnh núi đâu!

“Có khó khăn sao? Ta mỗi ngày đều rời giường thời gian này.”

“Không — không thành vấn đề, ta sẽ dậy đúng giờ.” Thủy Vũ Nương nuốt xuống nước miếng, kiên trì ưng thuận.

“Thứ hai, sài lương(củi) trong nhà luôn không đủ dùng, người làm cũng không đủ, chúng ta tiết kiệm từ trước đến nay quen rồi , không muốn cho người đi mua , như vậy –” Lí thị ám chỉ nhìn nàng liếc mắt một cái.

Thủy Vũ Nương chuyên chú nghe, thấy bà bà nói đến đây đột nhiên tạm

dừng, nàng thông minh lập tức hiểu ý tứ, vội vàng gật đầu đáp.

“Ta sẽ theo mọi người lên phía sau núi đốn củi , người yên tâm.”

“Xem ra ngươi rất có khả năng , ai! Ta mệt mỏi nhiều năm như vậy cuối cùng có thể hưởng thanh phúc rồi.” Lí thị ra vẻ vui