pacman, rainbows, and roller s
Hoa Khai

Hoa Khai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322152

Bình chọn: 7.00/10/215 lượt.

u.

Hoa Khai xoa xoa eo, “Trương ma ma, sao lại nhéo ta?”

“Ngươi nhăn mày đến mức có thể ép chết một con muỗi, có tân nương nào lại giống như ngươi chứ.” Trương ma ma vỗ vỗ nàng, “Hoa Khai, sau này chỉ có một mình, ngươi phải chú ý nhiều hơn, cẩn thận một chút, thân phận của ngươi chính là Thược Ước, phải làm chuyện cho xứng với thân phận Thược Ước.”

Hoa Khai nhu thuận gật đầu, “Đã biết.”

“Để ngươi thay thế tiểu thư là biện pháp bất đắc dĩ, mặc dù hôm qua ta nói tuyệt đối không bị phát hiện, nhưng nói thực, bị phát hiện chỉ là chuyện sớm muộn – ”

“Trương ma ma...”

“Đừng gấp, ngươi nghe ta nói, tiểu thư là kim chi ngọc diệp, từ nhỏ đến lớn đến nước tắm cũng chưa từng bê qua, nàng không chịu được khổ, không cần tìm, qua một hai năm, xài hết tiền cũng sẽ tự trở về, nhưng nếu về phủ thì tin tức sẽ bị truyền ra vậy thì phải làm sao? Phương pháp tốt nhất chính là trực tiếp đến Thượng Quan gia, nói rõ sự thật, cô gia là người làm ăn, quyền hành khinh trọng, sẽ hiểu được.”

Trương ma ma dừng lại một chút, trên khuôn mặt xuất hiện sự đồng cảm, “Ngươi nha, nện phụng dưỡng cụ bà cùng bà bà cho tốt, nghe lời chút, hiếu thuận một chút, ta nghĩ lão phu nhân cũng cô gia cũng sẽ đối xử công bằng với ngươi, mặc dù lời qua tiếng lại cũng sẽ có, nhẫn nại một chút.”

Hoa Khai hiểu ý bà.

Đợi tiểu thư trở về, danh hiệu “Thượng Quan phu nhân “ tự nhiên sẽ trở về với tiểu thư, mà nàng, chính là thị thiếp.

“Trương ma ma, ngươi không cần nói nữa, ta hiểu được, lão gia và phu nhân có ơn với ta, có thể giúp cho bọn họ ta rất vui vẻ, sau khi tiểu thư trở về,” Hoa Khai cười, “Ta muốn về quê nhà.”

Nàng nắm chặt trong tay một sợi dây hồng xuyên qua một mặt đá trắng, bên trên khắc tên của nàng Hoa Khai – khi nàng cùng tỷ muội phân ly, tỷ tỷ đã đeo cho nàng, đặc biệt dặn dò, sau này dùng nó làm bằng chứng nhận thân.

Nàng vẫn mang trên cổ, đêm qua lúc bị Thượng Quan Vũ Nguyệt cởi đi xiêm y, nàng vì sợ hãi ngu ngốc vội vàng cởi ra, nhét xuống dưới gối. Nghĩ lại, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, dẫu sao một thiên kim tiểu thư cũng không nên mang loại mặt đá này.

“Quê nhà của ngươi... không phải đã bị ngập nước sao?”

Bà nhớ rõ lúc đó phu nhân nói tiểu cô nương này quê nhà gặp lũ lụt, cha mẹ đều mất, một nhà bốn tỷ muội bán mình chôn cất cha mẹ, nghe thật đáng thương, Hoa Khai nhìn rất nhu thuận, vì vậy nên mới ngoại lệ thu nhân nha đầu gánh không nổi thùng nước này.

“Không phải, chỉ là Hoàng Hà tràn lũ, nhưng quê hương ta vẫn còn ở đấy, trước kia vẫn muốn khi có đủ tiền, liền xin phép lão gia phu nhân trở về quê một chuyến, hỏi thăm tin tức của các tỷ muội, nếu tiểu thư trở về, ta chắc là có thể rời đi.” Nói đến đây, hai mắt Hoa Khai bỗng sáng rực hắn lên, “Nói không chừng đã có người trở về quê hương hỏi qua rồi, có thể một ngày nào đó, bốn tỷ muội chúng ta có thể gặp lại.”

Nhìn nàng tràn ngập mong chờ như vậy, Trương ma ma đem tất cả những lời muốn nói nuốt ngược trở lại – Hoa Khai mới mười lăm tuổi, có một số việc chưa thể hiểu rõ, nhìn nàng vui vẻ như vậy, cũng không nhẫn tâm nói ra.

Chờ nàng lớn lên, từ từ sẽ hiểu được, có một số việc không đơn giản như vậy.

Vậy cứ để nàng vui vẻ một chút đi.

Sau tân hôn mấy ngày, Thượng Quan Vũ Nguyệt đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn đối với thê tử của mình – ban đầu hắn nghĩ rằng sẽ cưới một Thiên kim điển hình, không nghĩ đến tính tình của tiểu nương tử lại hòa nhã đến không ngờ.

Hắn tưởng chính mình thức dậy đủ sớm, không ngờ nàng còn dậy sớm hơn.

Hắn gà gáy thức dậy, còn nàng gà chưa gáy đã dậy rồi.

Mỗi sáng sớm, tươi cười hầu hạ hắn rửa mặt chải đầu, nhẹ nhàng xuống giường thay quần áo, chưa bao giờ đánh thức hắn, đương nhiên chuyện y phục giày dép cũng không cầm hắn phí tâm.

Thượng Quan Vũ Nguyệt đã quen được hầu hạ, nhưng ngày đầu tiên nhìn thấy nàng tự mình bưng chậu nước và khắn vải vẫn có chút kinh ngạc.

“Công việc này cứ để cho hạ nhân làm là được”

“Không quan hệ, lão...” Ý thức chính mình suýt nữa thốt ra lão gia phu nhân, vội vàng sửa miệng, “Nương nói với ta, chăm sóc trượng phu là trách nhiệm của thê tử.”

Hắn nghi ngờ nhìn cái bồn gốm sứ đặt trên kệ miêu hoa, “Nàng đặt lên sao?”

“Đúng vậy a.”

“Một mình?”

“Đúng thế.” Trên mặt tiểu nương tử xuất hiện vẻ nghi hoặc, “Sao vậy? Ta hỏi Vương tẩu, bà nói chàng trước kia vẫn dùng cái chậu lớn như vậy mà, ta lấy nhầm sao?”

“Không, đúng nó.” Hắn chỉ thấy hơi ngạc nhiên mà thôi.

Cái chậu kia lớn hơn so với chậu thường, mặc dù không đến mức không nâng nổi, nhưng muốn một đường từ giếng bê lên lầu hai, thật sự rất tốn sức.

Nàng là thiên kim chi nữ, sao có sức lực như vậy?

Chưa kịp nghĩ nhiều, cái khăn đã được đưa tới trước mặt hắn.

“Phu quân mời dùng.”

Khăn vải rõ ràng còn ấm.

Thật sự kì quái, lại liếc nhìn tiểu nương tử một cái, cảm thấy được ánh mắt của hắn, nàng ngẩng đầu lên, nở nụ cười với hắn.

Nụ cười kia thật đơn thuần lại đáng yêu, Thượng Quan Vũ Nguyệt nhịn không được hỏi nàng, “Không lo lắng nữa sao?”

Hắn nhớ rõ đêm qua, nàng vô cùng lo lắng, cô cùng sợ hãi, giống như tiểu bạch thỏ, vô tội không biết làm sao,