Snack's 1967
Hiện Tại Thầm Nghĩ Yêu Em

Hiện Tại Thầm Nghĩ Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322601

Bình chọn: 7.00/10/260 lượt.

anh, chính là bị ba của cô đánh gãy, mà cô, rõ ràng lúc đó vẫn đứng ở một bên, kinh hãi mà nhìn.

Vệ Tương thở dài, nhìn vào gương mặt đang mờ mịt không hiểu của cô. Ân Phiền Á đã từng nói với anh một bí mật, chính là việc cô từng mất đi một phần trí nhớ, chẳng lẽ là thật?

“Hải Sắc, em có nhớ vì sao chúng ta ly hôn không?” Anh khàn khàn mà hỏi.

“Vâng.” Cô nhẹ nhàng gật đầu, vẻ buồn bã. “Em vẫn nhớ lúc ấy chúng mình đang chiến tranh lạnh, em bỏ về nhà bố mẹ, cũng không biết làm sao mà bị bệnh đến mức bất tỉnh, sau khi tỉnh lại, ba nói, nếu hai chúng ta đều sống không vui vẻ, không bằng ly hôn đi, em nghĩ ba nói cũng đúng, cho nên….” Lời nói vẫn đang nghẹn ngào trong lòng cô mà không thể thốt ra….

Nhưng cô không cần nói tiếp anh cũng có thể đoán được phần sau…dưới sự “khuyên bảo” của Ân Thế Hạo, nếu nói đúng hơn là sự xúi giục, cô rốt cuộc quyết định nhờ luật sư đưa chiếc đơn ly hôn cho anh.

Chính là, phần ký ức đã vẫn thiếu một mảng, cô đã quên mất đoạn ký ức sau khi cô về nhà ba mẹ, anh đã từng tìm đến tận cửa, muốn mang cô về.

Vì sao cô lại quên đi việc đó?

Vệ Tương ngạc nhiêm lại lo lắng, giống như có một viên đá đang đè nặng trong lòng.

Anh sợ tìm ra chân tướng sự việc …

“Được rồi, chúng mình đừng nói những việc không vui này nữa, tất cả đều đã trôi qua rồi.” Ân Hải Sắc cố tỏ vẻ thoải mái, xua tan bầu không khí ảm đạm giữa hai người. “Đúng rồi, anh có biết, ngày mai có thể nhìn thấy Kim Tinh hợp Nguyệt sao?”

(Là lúc Sao Kim ở gần mặt trăng nhất ý các nàng ạh)

“Kim tinh hợp Nguyện?” Vệ Tương ngẩn người. “Sao em biết?”

“Chẳng lẽ anh không biết sao?” Cô cười cười và nhìn anh. “Còn nói anh rất mê thiên văn sao! Ngay cả thông báo đặc biệt của cục khí tượng anh cũng không chú ý sao?”

“Anh thực sự không để ý.” Anh thản nhiên thừa nhận. “Dạo gần đây công việc bận quá.”

“Bận việc không phải là một lý do để bào chữa, nếu thực sự thích, anh nhất định sẽ có thời gian dành cho nó, đúng không?”

Đây có thể tính là đang “lên lớp” anh không?

Anh nhìn dáng vẻ nghiêm trang của cô, trong lòng cũng ngàn lời khó nói.

Là bởi cô đã lớn thêm vài tuổi sao? Từ sau khi gặp lại cô, anh thấy dường như thái độ của cô đối với anh, có lúc giống hệt như ngày xưa, nhưng thỉnh thoảng lại hoàn toàn trái ngược, lại giống như một người chị lớn đang khuyên bảo anh.

Nhưng anh tuyệt đối không hề tức giận, trái lại, chỉ cẩm thấy ngọt ngào một cách kỳ lạ.

Cô nói đúng, công việc bận rộn không phải là một lý do, giống như lúc trước, anh không nên chỉ có làm việc mà bỏ quên một người.

Vừa nghĩ đến vấn đề đó, Vệ Tương bỗng cảm thấy không yên lòng, anh lấy một điếu thuốc từ trong túi và đưa lên miệng.

Làn khói trắng nhẹ nhàng toả ra xung quanh, tạo thành những vòng tròn trên không trung…

Ân Hải Sắc nhẹ nhàng thở sài, nhìn làn khỏi uyển chuyển kia, tự nỏi làm sao có thể nắm được nó hay nói đúng hơn là nắm được lòng anh. “Đưa cho em”. Cô đưa tay về phía anh.

Anh ngạc nhiên. “Đưa em cái gì?”

“Thuốc.” Nói xong, cô không đợi anh kịp phải ứng, giật lấy điếu thuốc trên tay anh.

Anh giật mình nhìn cô, chỉ thấy cô đưa điếu thuốc lên môi, hít vào một ngụm thật sâu.

“Em đang làm gì vậy?” Anh khiếp sợ, vươn tay muốn cướp lại điếu thuốc trên môi cô.

Cô vội xoay người, lại tiếp tục hít vào một hơi, lúc này, do không quen và không cẩn thận nên để khói thuộc làm cô phải sặc sụa.

“Đáng đời em, sặc rồi phải không?” Anh vừa tức lại vừa vội, một mặt thay cô vuốt lưng, một mặt lại lớn tiếng mà trách cứ. “Nếu không biết hút thì đừng hút.”

“Không, khụ … khụ…có gì đâu? Em có thể học nha? Cô ngoái đầu nhìn anh, trên môi nở nụ cười làm người ta điên đảo tinh thần.

Anh nhất thời không thể nói gì.

Cô đùa gỡn với điếu thuốc trong tay. “Cùng với mỗi ngày hít khói thuốc của anh, không bằng em cùng anh hưởng thú cái sự vui vẻ khi hút thuốc lá, anh chịu không?”

“Không được!” Anh tức giận đoạt lại điếu thuốc. “Phụ nữ làm sao có thể hút thuốc?.”

“Ai nói phụ nữ không thể hút thuốc?”

“Không đẹp mặt chút nào”

“Em sẽ cố gắng tỏ ra nhã nhặn một chút.”

Anh trừng mắt nhìn cô. “Không phải em nói hút thuốc không tốt cho sức khỏe sao?”

“Anh vẫn còn nhớ àh?” Cô nhíu mày hỏi lại. “Vậy sao anh lại không chịu cai thuốc?”

Lần thứ hai anh lâm vào sự im lặng.

“Nói tóm lại, sau này nếu anh hút một điếu em cũng sẽ hút một điếu, tuổi thọ của hai chúng mình như nhau, được không?” Cô nghịch ngợm đề nghị.

Vệ Tương vẫn không nói gì, anh biết rõ cô là đang uy hiếm anh, thế nhưng anh không biết làm gì khác hơn.

Anh có thể không để ý đến sức khỏe của mình, nhưng không có khả năng để cô chìm xuống cùng anh.

“Anh nghe lời em, anh sẽ cai thuốc, như thế được chưa?” Đường đường là một người đàn ông đỉnh thiên lập địa, lại dễ dàng để một người phụ nữa đùa giỡn trong lòng bàn tay, thật là đáng giận mà?

“Đại trượng phụ, nói là phãi giữ lời đó nha!” Cô như là đổ thêm dầu vào lửa.

Anh liếc mắt nhìn cô, sau đó dụi tắt điếu thuốc đang hút dở.

Ân Hải Sắc mỉm cười, biết anh chính là bởi lo lắng cho cô mới miễn cưỡng đồng ý cai thuốc, lòng cô nh