
ta, Tình Tình nhắm mắt, nằm xuống, nếu như không có cách nào lựa chọn, cô không muốn nói lời nào cả
Nói nhiều sẽ sai nhiều, nếu như số mệnh không cách nào thay đổi được, vậy cô thà lựa chọn trầm mặc phối hợp với số mệnh vậy. Mặc dù từ giữa trưa đến giờ cô không có ăn gì, cả người mệt mỏi khiến cho cô cảm thấy đói bụng. Nhưng lại không có cảm giác muốn ăn
“ Tình Tình, em đừng ngủ được không?” Thấy cô chợp mắt, bộ dạng không để ý đến mình, không phải mới vừa rồi nguyện ý nói chuyện với anh sao?. Tại sao Âu Thánh Nguyên vừa đi lại không để ý đến anh nữa:
“ Ăn ít đồ ăn đi, sau đó đợi anh thoa thuốc cho em xong rồi ngủ tiếp”
Tình Tình nghiêng mặt đi, cho dù là nhắm 2 mắt, cũng không muốn đối diện với anh ta
“ Tình Tình….”
Người phụ nữ này nhất định phải chọc giận anh sao?. Mộ Dung Trần nhìn người con gái xoay đầu tỏ vẻ kháng nghị, trong lòng ngọn lửa kia lại được đốt lên. Người con gái này, thật là muốn chết!. Cũng có biện pháp chọc cho anh tức giận
“ Em rốt cuộc có muốn ăn hay không?” Không để ý đến anh. Anh có biện pháp : “ Em không muốn ăn, vậy chúng ta làm nốt chuyện vừa nãy còn bỏ lỡ”
Nói chuyện, tay đồng thời cũng không ngừng lại, trực tiếp vén lên làn chăn mềm mại nằm lên giường, một tay dừng lại trên người cô, một tay dùng sức xoay khuôn mặt của cô qua, nhìn cô cẩn thận, ngón tay thon dài vuốt ve khuôn mặt của cô. Hô hấp của người đàn ông ngày càng trở nên nặng nề, phả trên mặt của cô, Tình Tình cố gắng để cho mình không quan tâm đến, cũng không muốn mở mắt nhìn anh, lại càng không muốn mở miệng nói chuyện với anh
Bộ dáng của cô lạnh nhạt không hề có phản ứng. Kích thích nên dục vọng chinh phục của người đàn ông. Ko phản ứng. Anh cũng không tin?
Cúi đầu, mút vào đôi môi của của cô. Vừa mới bắt đầu anh chỉ nghĩ muốn lướt qua, chỉ khi nếm được ngọt ngào của cô, thì lại muốn nhiều hơn, nụ hôn cũng tự nhiên sâu hơn, đầu lưỡi đẩy hàm răng của cô ra, bữa bãi hoạt động trong miệng của cô, lúc cô kháng nghĩ, muốn xoay mặt đi. Mộ Dung Trần đã giữ cái ót của cô lại, tựa hồ như hôn thế nào cũng chưa đủ
Mà Tình Tình bị hôn đến không nở nổi, kháng nghị một tiếng, lật người muốn quay lưng về phía anh, nhưng đôi tay của anh lại để hai bên, căn bản không cách nào động đậy được . Mộ Dung Trần nhìn phản kháng rất nhỏ của cô, muốn tránh khỏi ngón tay của anh, nhưng chỉ uổng phí thời gian, anh làm sao có thể để cô tránh, hắn muốn cô, toàn thân đã cảm thấy đau, nhưng nghĩ đến mắc cá chân của cô bị thương, chỉ có thể áp chế dục vọng của mình xuống
Hít sâu mấy hơi, bình ổn lại hơi thở nặng nề, thật lâu, khi anh kết thúc bằng nụ hôn sâu này, cái trán chống đỡ cô, cầm 2 tay của cô, ngón tay quấn quít tay cô, khạc khí nóng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, bởi vì sợ mình không khống chế được dục vọng, hung hăng muốn cô, cho nên chỉ có thể nắm 10 ngón tay cô thật chặt
Nhìn đôi môi của cô bị hôn đến sưng đỏ, không nhịn được hớp nhẹ một cái, đôi tay cùng thân thể nặng nề đang đè áp lên cô, không có buông ra
"Muốn ăn cơm hay là muốn tiếp tục làm tiếp tục, hả?"
Người thông minh dĩ nhiên cũng biết lựa chọn muốn ăn cơm!
Nhưng, người đàn ông này sao lại biết khẩu vị thích của cô?
Ngồi tê đít ở đầu giường, Tình Tình cự tuyệt người đàn ông muốn hạn chế hoat động của cô, uống từng ngụm, từng ngụm canh gà ngọt ngào, nhưng không muốn mở miệng nói với anh ta câu nào
Đối với một người đàn ông luôn ép buộc cô, cô thật sự không có chuyện gì để nói
“ Em có muốn ăn thêm một ít cua không?” Mộ Dung Trần nhìn cô đem chén canh gà uống gần hết, cảm thấy rất yên tâm, đồ ăn mua ở ngoài ngoại trừ món này còn có món cua xào nổi danh của Tị Phong Đường
Vừa mới mở hộp đựng thức ăn ra, hương thơm của thức ăn xông vào mũi, Tình Tình không cần nhìn cũng biết Tình Tình không cần nhìn cũng biết thịt cua vàng óng mê người đến cỡ nào
Người đàn ông này, vì sao biết cô thích ăn cái này?. Bọn họ biết nhau chưa đến nửa tháng, nhưng lại dụng tâm với cô như vậy?. Dụng tâm như vậy, khiến cô cảm thấy hổ thẹn. Không thể cũng không nên như vậy. Mặc kệ anh ta có làm gì cũng không thể xóa được sự thật rằng anh ta đã dùng thủ đoạn để ép buộc cô
“ Tôi mệt rồi, tôi muốn ngủ” Cầm chén trên tay đưa cho anh. Tình Tình cố gắng để mình không nhìn sắc mặt của anh. Anh có thể lại nổi giận với cô hay không?
Cô bé này, rõ ràng là những món cô thích ăn nhất, nhưng, anh mang những thứ này đến cho cô ăn, cô lại không muốn ăn. Nhìn nét mặt của cô, cũng biết trong lòng cô hận anh nhiều đến mức nào
Nhưng, quầng thâm rõ ràng dưới đáy mắt cô, khiến anh không đành lòng miễn cưỡng cô nữa, cộng thêm hôm nay cô cũng đủ thảm, mắt cá chân của cô lại bị thương cho nên tạm thời bỏ qua cho cô đi
Sau này, cô chính là người của anh, là vợ của anh, anh muốn như thế nào mà không được
“ Vậy thì em ngủ ngon” Khăn trắng như tuyết nhẹ nhàng lau khóe miệng của cô
**
Bận rộn một buổi tối, Mộ Dung Trần đi ra từ phòng tắm, toàn thân chỉ có một chiếc khăn tắm quấn quanh, đây là lần thứ 2 anh tắm trong tối nay, làm như vậy để tiêu trừ dục vọng không có chỗ phát tiết trong người, cầm khăn lông