
gười thành
‘Liệt sĩ’, cũng không tới mức toàn quân bị diệt! Thành xông đã mười phần chắc chín.” Mắt anh lúc này quả thực như muốn bốc lửa, hung hăng nhìn
chằm chằm Trần Vệ Đông, vô cùng đau đớn nói: “Nhìn xem, cậu chính là
trong một ngàn người mới chọn được một người! Thân là một chiến binh,
ngay cả tư cách cơ bản nhất cậu cũng không đạt tiêu chuẩn!”
Trần Vệ Đông biết được rằng mình phạm sai lầm, anh tiến lên một bước, nói: “Doanh trưởng, tôi xin viết bản kiểm điểm.”
“Viết kiểm điểm có ích lợi gì!” Lửa giận của Hạ Hoằng Huân rốt cục không kìm nén được, anh gầm lên: “Ông đây muốn đập chết cậu!”
Thấy Hạ Hoằng Huân bức xúc như muốn lật
tung bàn, Dịch Lý Minh đành đứng ra, nói với Trần Vệ Đông: “Cậu đi về
trước đi, quay trở về thông báo cho đoàn cậu quyết định.”
“Bản kiểm điểm năm nghìn chữ, viết không sâu sắc viết lại!” Hạ Hoằng Huân đá văng chiếc ghế dựa ngồi xuống, quát mắng Dịch Lý Minh: “Thêm một tuần cấm túc!”
Dịch Lý Minh biết rõ Lão Đại lúc này là
phát hỏa thật, không dám phản bác thẳng mặt, phất phất tay với Trần Vệ
Minh ý bảo cậu ta đi trước.
Chờ Trần Vệ Đông đi khỏi, Dịch Lý Minh
rót chén nước đặt trước mặt Hạ Hoằng Huân, không nhanh không chậm nói:
“Biểu hiện trước đó vẫn cực kì xuất sắc, là người chỉ huy, cái ý nghĩ
riêng của Trần Vệ Đông đã chuyển biến theo hướng tư duy tổng hợp.”
“Nói dóc! Cho dù lúc trước biểu hiện rất khá, nhưng lúc sau lại thất bại thảm hại thì có tác dụng gì.” Hạ Hoằng
Huân bưng cốc lên uống một hớp lớn, nóng đến mức giận dữ giẫm chân: “Cậu định ám sát tôi đấy à!”
Dịch Lý Minh tươi cười nhanh chóng giải thích: “Không nghĩ tới lại nóng như vậy, thật xin lỗi.”
Hạ Hoằng Huân liếc mắt một cái lườm Dịch Lý Minh: “Cậu cố ý.”
Hai người hợp tác với nhau đã nhiều năm, Dịch Lý Minh đương nhiên hiểu tính tình Hạ Hoằng Huân nóng nảy, anh thở dài nói: “Bây giờ cậu có tức giận cũng vô dụng, dù sao cũng đã thua.”
“Đúng là sỉ nhục!” Tức giận dường như đã vượt quá giới hạn, Hạ Hoằng Huân đập bàn một cái thật mạnh, mặt bàn
rung lên làm mấy cái chén nhảy dựng lên.
Kết quả như vậy, đối với đoàn 532, đối với Doanh Trinh sát thiết giáp, đúng là sỉ nhục.
Hạ Hoằng Huân nhắm mắt rồi lại mở ra, hỏi: ” Lúc cậu ta hạ lệnh nổ cửa khoang còn lại bao nhiêu thời gian?”
“5 giây!”
“Tình huống bên Chiến Nghị lúc ấy thế nào?”
“Chiến Nghị ở bên trong khoang cũng
không biết Trần Vệ Đông bên ngoài hạ lệnh cho nổ cửa khoang, cậu ta
không dừng hành động, sau nghe Lưu Bân nói là cửa khoang nổ tung đúng
lúc mật mã được phá giải.” Dịch Lý Minh lúc ấy nghe xong cũng hận chỉ
muốn lập tức bắn chết Trần Vệ Đông.
Văn phòng yên tĩnh.
Thật lâu sau, Hạ Hoằng Huân tỉnh táo lại, giọng noi trầm thấp: “Mặc dù chỉ là diễn tập, nếu là tôi, chắc tôi cũng sẽ cho… nổ.”
Dịch Lý Minh nhìn Hạ Hoằng Huân không nói gì.
Hạ Hoằng Huân đứng dậy, bước chân nặng
nề lại mạnh mẽ, sau đó bình tĩnh nói: “Tôi đi tìm đội trưởng, không thể
để cho cậu ta gánh phạt một mình, năm nay cậu ta đang có cơ hội lên chức Liên phó!”
Thấy Hạ Hoằng Huân đội mũ chuẩn bị đi ra cửa, Dịch Lý Minh đuổi theo: “Tôi với cậu cùng đi.”
Tính tình Đội trưởng Lục Trạm Minh lại
càng nóng nảy hơn, nhận được điện thoại của sư bộ, biết kết quả luận võ
xong liền nghiến răng nghiến lợi đi đi lại lại ở trong phòng, Chính ủy
Ninh An Lỗi căn bản khuyên không được.
Hạ Hoằng Huân đến đúng lúc đội trưởng
vẫn đang nổi nóng, cho nên khi anh nói hộ Trần Vệ Đông thì Lục Trạm Minh hận không thể cách chức anh, chỉ vào anh mà quát: “Cậu nói không xử
phạt cậu ta là sao? Tôi đây sẽ xử phạt cậu!”
Hạ Hoằng Huân đứng thẳng, đáp lại còn dứt khoát hơn cả khi cầu xin vừa rồi “Không thành vấn đề.”
Dịch Lý Minh sợ đội trưởng thật sự xử
phạt Hạ Hoằng Huân, vội nói: “Đội trưởng, binh là do tôi dẫn đi, nếu xử
phạt thì phạt tôi mới đúng.”
“Lúc này các cậu còn phát huy tinh thần
đồng đội phải không? Được, các cậu đi đi! Không hổ là hợp tác hoàng
kim.” Lục Trạm Minh tức giận thật sự, nhân tiện cầm văn kiện trên mặt
bàn ném xuống không thèm để ý đến nét mặt ôn hoà nhã nhặn của Hạ Hoằng
Huân, ông lấy điếu thuốc ra đốt, hung hăng rít hai cái.
Một lúc lâu không có ai lên tiếng, lúc
sau, rốt cục Ninh An Lỗi mở miệng: “Trần Vệ Đông làm vậy tôi có thể hiểu được, cậu ta chỉ không muốn chiến hữu hy sinh. Nhưng nếu đây là chiến
tranh thật sự, quyết định này của cậu ta sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ cục
diện, dẫn đến quân ta thất bại. Cho nên nhất định phải xử phạt!”
“Chính ủy.” Vẻ mặt Hạ Hoằng Huân nghiêm
túc tiếp lời: “Sau trận diễn tập này, Trần Vệ Đông có trong danh sách
nhân viên dự bị của chúng ta, nếu cậu ta có thể lập công chuộc tội, có
thể không xử phạt cậu ta được không?”
Ninh An Lỗi liếc mắt nhìn Lục Trạm Minh, lui một bước rồi nói: “Có thể.”
Hạ Hoằng Huân thở phào nhẹ nhõm, anh cung kính chào theo tiêu chuẩn nghi thức quân đội: “Cám ơn Đội trưởng, cám ơn Chính ủy.”
Lục Trạm Minh nhìn Hạ Hoằng Huân, tức
giận nói: “Cậu là đại doanh trưởng lại đi bao che khuyết điểm cho thuộc
cấp. Nếu trong lần diễn tập này Trần Vệ Đông gây ra bất cứ lỗi lầm gì,
tôi s