
át ra ánh sao màu hồng phấn, quả thực so với mình kết hôn còn
hưng phấn hơn.
“Đúng rồi, hôn lễ xong xuôi còn hưởng tuần trăng mật đâu! Cái này tốn cũng không ít, ta với cha ngươi khi đó không có
tiền, chỉ đi đảo Hải nam, quá không có ý nghĩa . Hai người các ngươi
phải đi Pháp! Provence! Nhiều lãng mạn nha…”
Mẹ, người nghĩ quá xa rồi.
Bởi vì Triệu mụ mụ lần nữa kiên trì, Xán Xán hoàn toàn từ bỏ việc
khuyên nàng hồi tâm chuyển ý, vì vậy chỉ có thể tìm Triệu Noãn Noãn
thương lượng.
Triệu mụ mụ vừa đi, Xán Xán quấn lấy Noãn Noãn.
“Noãn Noãn ca, ngươi nhanh đi khuyên nhủ mẹ ngươi nha! Nàng… Nàng mê muội !
Triệu Noãn Noãn vốn là đã rất phiền, quay đầu trừng mắt với Xán Xán,
không có Khí Đạo tốt, “Ngươi là con dâu bảo bối khuyên cũng không được,
ta tên con khốn kiếp này khuyên có ích lợi gì? Còn không bị nàng mắng
trở lại!” Cũng là tại nha đầu này không có chuyện gì rời nhà trốn đi gây họa, bây giờ được, để cho hắn thu dọn tàn cuộc xem sao?
Nghe
hắn vừa nói thế, trong đầu Xán Xán nhất thời có loại cảm giác tuyệt
vọng, chẳng lẽ thật sự không có biện pháp nào sao? Chẳng lẽ lúc này nàng thật sự phải trải qua đám cưới?
Không nên a! Nàng còn không chưa có giảm cân! (nhớ lại: thì ra là ngươi đang lo lắng cái này -_- ['> ['> ['> )
Xán Xán đang lo lắng trong lòng, chợt một vỗ bàn, “Ta quyết định! Ta muốn ly hôn!”
Không sai, đây chính là biện pháp duy nhất bây giờ nàng có thể nghĩ
đến, chỉ cần trước ngày cưới trốn xa, không cần lo lắng hôn lễ kia nữa!
Mặc dù cứ như vậy nàng thì không thể tiếp tục ở đây dặm hỗn (giang hồ)
ăn hỗn (giang hồ) uống (ở “chùa” và ăn “chùa” đó a), nhưng so với phải
làm hôn lễ thì ly hôn tốt hơn? Bây giờ còn nhiều thời gian, đã bị lão mẹ phiền như vậy, sau này, đây chính là sẽ bị đoàn nước miếng khổng lồ của họ hàng thân thích làm cho chết đuối.
Xán Xán quyết định bất cứ giá nào!
Song, khi nàng đang đi tới quyết định, không có phát hiện thần sắc Triệu Noãn Noãn đột nhiên đại biến.
“Noãn Noãn ca, cứ làm như vậy đi! Dù sao sớm muộn cũng phải giải quyết như vậy, đau dài không bằng đau ngắn!”
Triệu Noãn Noãn nghiêm mặt âm, cũng không nói lời nào.
“Chúng ta không nói cho ba mẹ, đã đi làm thủ tục trước, đến lúc đó bọn
họ ép chúng ta làm hôn lễ, ta sẽ đem giấy ly hôn cho bọn họ nhìn…” Nàng
bắt đầu thao thao bất tuyệt bày ra phương án ly hôn, “Về phần tài sản và vân vân, ngươi yên tâm đi, ta một phân cũng không muốn. Bất quá…” Xán
Xán vừa nghĩ tới điều gì, vẻ mặt buồn rầu, “Sau đó, ngươi có thể để cho
ta ở vài ngày nữa hay không? Ta sợ về nhà sẽ bị ba mẹ ta chém chết…” (
ngươi cũng biết nga -_-# )
Nói xong một chuỗi này, Xán Xán vô cùng chân thành nhìn Triệu Noãn Noãn, “Như thế nào? Ngày mai sẽ đi làm chứ?”
“Hừ!” Hừ lạnh một tiếng, Triệu Noãn Noãn đã trở về phòng mình.
Xán Xán không rõ, tại sao hắn lại sinh khí ? Xem ra, còn phải chờ hắn qua thời kỳ sinh lý rồi hẵn thương lượng! Song, Xán Xán để cho chuyện buồn rầu ở lại phía sau, đột nhiên xuất hiện hôn lễ đã đủ thảm, không nghĩ tới Triệu Noãn Noãn bỗng nhiên làm mặt
lạnh với nàng.
“Noãn Noãn ca, khuya hôm nay ăn cái gì a?”
“Hừ!”
“Noãn Noãn ca, ngươi có thấy khăn quàng cổ của ta hay không a?”
“Hừ!”
“Noãn Noãn ca, ngươi hôm nay thật đẹp trai a!”
“… Hừ!”
“Noãn Noãn ca, ngươi nếu không để ý ta, ta liền buồn chết ! ! !”
“…”
“Noãn Noãn ca…”
“Tô Xán Xán! Ngươi đừng đúng lúc ta tắm đi vào có được hay không! ! !”
Cái này, Xán Xán sốc, người ta có ý tốt lấy khăn lông cho ngươi, hung
cái gì mà hung! Làm cho thật giống như nàng có cái ý đồ bất lương gì đó, bây giờ xã hội phát triển như vậy, nam nhân nàng cũng không phải là
chưa từng thấy qua…
Bất quá nói về, Triệu Noãn Noãn vóc người quả là thật tốt. (-_- ['> ['> ['> ngươi thật ra là cố ý a? )
Xét thấy Triệu Noãn Noãn cứng mềm không ăn, Xán Xán phá lệ buồn bực,
mắng nàng không sao, để nàng làm việc nhà cũng không sao, nhưng là chỉ
có hai việc tuyệt đối có thể lấy mạng nàng! Rút dây mạng của nàng, và
không nói chuyện với nàng.
Nếu Triệu Noãn Noãn không nói với
nàng, Cao Vũ không ở nhà, nàng không thể làm gì khác hơn là mở máy vi
tính ra chuẩn bị lên net.
Bỗng nhiên, điện thoại di động vang lên.
Nhan Như Ngọc gọi điện thoại.
“Như Ngọc! Ta nhớ ngươi muốn chết!” Không nói chuyện được một ngày, rốt cục cũng có người để nói chuyện, tâm tình Xán Xán quả thực không có
cách nào hình dung.
Nhưng cao hứng chưa được một lát, tiếng la
khóc của Nhan Như Ngọc tựa như giết heo từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, “Xán Xán, ta thật xin lỗi ngươi!”
“Tại sao?” Xán Xán quá sợ hãi.
“Ta ngày đó không nên để cho ngươi bị họ Cao mang đi ! Ta không nên để
cho ngươi một mình ở nơi chiến đấu! Ta ta… Ta thật xin lỗi ngươi a!”
Khóc, khóc, màng nhĩ Xán Xán mau tử trận .
Nàng nóng nảy, “Như Ngọc, ngươi đừng khóc nữa! Ta đây không phải vẫn tốt sao? Thật chuyện gì cũng không có!”
Bên kia ngưng tiếng la, tiếp theo truyền đến tiếng hỏi thăm yếu ớt của
Nhan Như Ngọc, “Thật… Chuyện gì cũng không có phát sinh?”
“Thật!” Xán Xán liều mạng gật đầu