
ta muốn ăn cái gì đó!” Vừa nói, ánh mắt gian tà hướng tủ lạnh thắm thiết.
Đáng tiếc, Triệu Noãn Noãn
một bước đứng che trước tủ lạnh, che ánh mắt khẩn cầu của nàng, “Những
thứ này quá lạnh, bác sĩ nói dạ dày ngươi không thể hấp thụ được.”
“Ta lấy ra nấu…” Xán Xán đáng thương nhìn Triệu Noãn Noãn.
“Ngươi biết nấu sao?”
⊙﹏⊙b
Thật là quá đáng! Thế nhưng chọc đúng chỗ đau của nàng!
“Bác sĩ nói, bác sĩ nói, bác sĩ có nói ta có thể bị đói mà chết không?” Xán Xán dậm chân đi trở về phòng, lưu lại Triệu Noãn Noãn bất đắc dĩ
lắc đầu.
Bởi vì cái gọi là trên có chính sách dưới có đối sách. Xán Xán đóng cửa phòng, lại bắt đầu ở trong phòng tìm tòi, tìm kiếm
những thứ lương thực trước kia nàng trữ giấu.
Di? Đi nơi nào rồi? Tại sao không có nữa? Rõ ràng lần trước để ở chỗ này nha…
Trái đất đảo lộn, những thứ thức ăn kia dường như đã mọc cánh hay dường như không cánh mà bay .
Làm khi Triệu Noãn Noãn mở cửa tiến vào, trước mắt là một đống hỗn độn, Xán Xán đang gục trên mặt đất, mặt dán sàn nhà, dùng sức hướng dưới gầm giường chui, hoàn toàn không có chú ý tới có người đi vào trong phòng.
Mắt thấy hết thảy, Triệu Noãn Noãn đột nhiên cảm giác được mấy ngày nay quả thực là tự tìm phiền não, hắn làm sao có thể đối với nữ nhân trước
mặt này có cảm giác được? Bỏ qua một bên những thứ suy nghĩ lung tung kia, hắn không thể nhịn được nữa hướng người bò dưới sàn nói, “Tô Xán Xán!”
Nửa thân bên ngoài gầm giường cứng đờ, vặn vẹo uốn éo, bắt đầu dùng sức chui vào bên trong.
“Ngươi chui ra cho ta!” Tay Triệu Noãn Noãn lanh lẹ, một phát tóm được
cổ chân của Xán Xán, sau đó, Xán Xán tựa như một con chuột bị túm đuôi,
dễ dàng bị kéo ra ngoài.
“Hình dáng vậy là sao? Ngươi đang ngã bệnh, cần nghỉ ngơi, có biết hay không a?”
Xán Xán cúi đầu, một bộ dạng biết mình đã làm sai, im lặng không lên tiếng.
Dạng như vậy, Triệu Noãn Noãn thật sự không biết nói nàng vậy là tốt hay không nữa, ngó chừng nàng hồi lâu, rốt cục thở dài.
“Đi ra ngoài.”
“Cái gì?” Xán Xán nghi ngờ ngẩng đầu.
“Ta tên kêu ngươi đi ra ngoài.” Hắn lại lặp một lần, trên mặt vẻ thật sự bất đắc dĩ.
“Nha…” Xán Xán cúi đầu, chân nện từng bước mạnh, lạch cạch lạch cạch đi ra ngoài. Mới mở cửa, nàng bỗng nhiên dừng lại, cái mũi ngửi a= ngửi,
hai mắt cười, hai con ngươi dần dần phát ra lục quang.
Thơm quá a! ! !
Vừa ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, Xán Xán từ trạng thái đói bụng, bi
quan chán đời, tiêu cực, chán chường biến trở về một chân chó nhỏ, hấp
tấp tiến tới bên cạnh Triệu Noãn Noãn, đầu lộn xộn hướng trên người hắn
cọ xát hai cái, “Noãn Noãn ca…”
Một tiếng này, Triệu Noãn Noãn
buồn nôn từ trong ra ngoài cũng run lên một cái, lý trí tự nói với mình, coi như là hắn thật sự thích nữ nhân, cũng sẽ không thích Tô Xán Xán!
Tuyệt đối không phải là nàng!
Bên này, Xán Xán như cũ cười đến mặt mũi không có da, “Hắc hắc, ta biết Noãn Noãn ca đối với ta tốt nhất…”
Triệu Noãn Noãn đi cách xa mấy bước, ngó chừng một bộ chân chó của
người khác, “Đem nước miếng của ngươi cất vào đi, kẻo dính trên người
của ta.”
“Tuân lệnh!”
Nhanh chóng đáp một tiếng, nàng hưng phấn hướng nồi cháo thịt gà thơm ngào ngạt kia chạy tới.
“Ăn ngon, ăn ngon…” Xán Xán một ngụm nuốt xuống, nửa bát cũng bị mất,
quả nhiên là Noãn Noãn ca biết chăm sóc người, biết nàng không thoải mái lại nấu cháo cho nàng ăn, dáng vẻ này khác tên khốn Cao Vũ kia…
Nghĩ đến Cao Vũ, trong nháy mắt thất thần Xán Xán, hôm nay nàng tẩu hỏa nhập ma sao? Làm sao mà thời điểm ăn thứ tốt đẹp như vậy lại nghĩ tới
thảo nhân chán ghét kia? Bất quá nhắc tới Cao Vũ, nàng nghĩ từ sau khi trở về tên kia giống như
không có động tĩnh, khó có thể tại cái góc âm u nào đó cười nhạo nàng?
Xán Xán nghĩ tới, không nhịn được ngẩng đầu nhìn quanh mọi nơi, vừa
nhìn, đúng lúc thấy một người ngồi bó gối trên sa lon đối diện ánh mắt
đụng vào nhau, nàng sợ đến phát sốt.
Cao Vũ ngồi ở chỗ đó từ
lúc nào? Hắn ngồi ở chỗ đó đã bao lâu? Hắn chẳng lẽ vẫn nhìn nàng như
vậy sao? Tại sao hắn cười a? Tai sao hắn cười nhìn đẹp như vậy a? Ô…
Rất rõ ràng, Xán Xán lại bắt đầu suy nghĩ lung tung .
Trên ghế sa lon, Cao Vũ nhìn vẻ mặt Xán Xán dính cháo trắng biến ảo ra
vô cùng phong phú, rốt cục nhịn không được bật lên cười. Tâm tình một
ngày xuống thấp cuối cùng đã tốt hơn, thật ra thì hắn chẳng qua là vui
đùa trêu chọc nàng một chút, không nghĩ tới nha đầu Xán Xán này chẳng
những đầu óc không dùng được, ngay cả bụng cũng không tốt khiến cho ăn
thành viêm dạ dày. Mặc dù không hoàn toàn là hắn sai, nhưng Cao đồng học trong lòng vẫn là có cảm thấy một chút tội ác, cho nên mới nghĩ tới đền bù chút gì.
Bất quá nhìn nàng bây giờ, tựa hồ không cần đền bù…
Cao Vũ ngoắc ngoắc khóe miệng, hướng mê dược thất điên bát đảo trừng
mắt nhìn Xán Xán, Xán Xán lập tức liền bị đánh thức lại từ trạng thái tự do.
Nàng nhất định là điên rồi, mới có thể bị nhan sắc mê hoặc! Xán Xán, trước mắt ngươi là cừu nhân a!
Xán Xán lau khóe miệng, hướng Cao Vũ hung hăng trừng mắt liếc, bỗng nhiên liếc thấy đồ hắn cầm tr