The Soda Pop
Hai Người Đấu Hư Giường

Hai Người Đấu Hư Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324600

Bình chọn: 7.5.00/10/460 lượt.

mắt hỏi: "Lưu Nghị Sơn vừa làm sao biết có vấn đề?" Trong đôi mắt còn có chút ý vị nghiên cứu tìm tòi, bị người hãm hại hơn rồi, phòng bị đối với người cũng sẽ nhiều thêm mấy phần.

Lý Phỉ phản ứng kịp ý tứ của anh, nóng nảy, quát: "Anh có ý gì, chẳng lẽ anh lại còn hoài nghi lão Lưu sẽ hại anh thật sao, hay là nói anh hoài nghi tôi? Trước kia lão Lưu đã làm rất nhiều công việc, điện tử, truyền thông, thị trường tiêu thụ, kiến thức anh ấy rộng rãi có được hay không!"

Đông Thần là tin tưởng Lý Phỉ, dù sao chính mình, Tiểu Phàm, Lý Phỉ cũng coi là cùng nhau lớn lên từ nhỏ, hiểu biết rõ ràng lẫn nhau, mà Lý Phỉ sẽ coi trọng phẩm chất con người vậy cũng sẽ không sai, Đông Thần hỏi lên như vậy cũng là vì lý do cẩn thận. Anh thở dài một cái: "Được rồi, thay tôi cám ơn cậu ấy, chuyện này tôi sẽ xử lý, nếu như có cần hai người giúp một tay, tôi sẽ không khách khí."

Lý Phỉ vẫn tức giận như cũ: "Nếu không phải là sợ Tiểu Phàm bị người ta lừa gạt, tôi mới lười phải giúp anh. Anh cho rằng Lưu Nghị Sơn rất vô ích sao, mấy ngày nay vì chăm sóc hai người các anh, trên phương diện làm ăn của anh ấy có vấn đề cũng không không để ý, chỉ là mấy ngày nay liền thua thiệt hơn trăm vạn. . . . . ."

Đông Thần cau mày: "Công ty của Lưu Nghị Sơn xảy ra vấn đề gì?"

Lý Phỉ bị cắt ngang sửng sốt một chút, theo bản năng nói: "Người dưới tay anh ấy mua một lượng lớn tài liệu, kết quả người mua lại là phạm tội lừa đảo, hiện tại chọc phải tòa án rồi, bị cái gia đình hai ngày nay mỗi ngày đến Công ty ầm đi, nói muốn tiền bồi thường. Hiện tại nhân viên mua tài liệu nhân viên còn bị tạm giữ."

Đông Thần nhìn cô một cái, nói: "Cho tôi mượn điện thoại di động một lát."

Chỉ thấy Đông Thần gọi một cuộc điện thoại, nói với người ở đầu bên kia điện thoại: "Đổng cục, giúp tớ kiểm tra một chút, có phải gần đây có một vụ án lừa đảo hay không."

Đổng Kiến Dân: "Ngược lại có, vụ án này không nhỏ, hai ngày nay có không ít người gọi điện thoại tố cáo. Chỉ là làm sao cậu đối với chuyện này có hứng thú?"

Đông Thần nhìn Lý Phỉ một cái, nói: "A, một người bạn của tớ bị cuốn vào, cậu giúp một tay chú ý một chút, điều tra tìm hiểu rõ thật tốt, không làm cho người vô tội bị oan uổng rồi."

Hai người đơn giản trao đổi một phen, mà Đổng Kiến Dân này ở trên quan trường nhiều năm, dĩ nhiên là một chút liền rõ ràng, anh nói mình sẽ tự mình làm giám sát, nhất định không để cho oan án xuất hiện.

Thời điểm Lý Phỉ thu hồi điện thoại, buông lỏng mà cười lên: "Quả nhiên là đại nhân vật ra tay một đỉnh hai."

Đông Thần bình tĩnh liếc cô một cái: "Chuyện này còn khó nói, dù sao vụ án dính dấp đến số tiền quá lớn, bất kể công ty Lưu Nghị Sơn có sai lầm hay không, người bị hại đã cho rằng là lỗi của các người cũng phiền phức. Hy vọng có thể giải quyết âm thầm thôi."

Lý Phỉ gật đầu: "Lão Lưu không để cho tôi nói với anh, anh ấy sợ sẽ mang đến phiền toái cho anh, nói thật, tôi đều chuẩn bị đi thẳng thắn với ba tôi, để cho ông ấy hỗ trợ."

Đông Thần lắc đầu: "Thượng tá Lý Trời cao Hoàng Đế ở xa, ông ấy có thể nói phía trên cái gì, người phía dưới bằng mặt không bằng lòng, nếu không phải là người lãnh đạo trực tiếp, lời của người khác đều không nhất định hữu dụng."

"Thượng tá Lý làm sao đắc tội hai người rồi hả?" Tiểu Phàm lôi kéo tay đứa trẻ xuất hiện ở cửa.

Đông Thần và Lý Phỉ trao đổi ánh mắt một phen.

Đông Thần cười nói: "Như thế nào, giúp đứa trẻ tìm được mẹ không?"

Đứa trẻ lôi kéo tay Tiểu Phàm, miệng kìm nén nói: "Người nào tên là đứa bé đâu, chú mới là đứa bé!"

Tiểu Phàm cười lên, cô ngồi xổm xuống bưng mặt của đứa trẻ nói: "Thân ái, ngoan, chú bảo con là đứa bé là theo ý tứ thân mật, bởi vì chú ấy thích con."

Đứa trẻ ôm lấy Tiểu Phàm cọ xát, vừa chu mỏ nói: "Con mới không cần chú ấy thích, con muốn mẹ Tiểu Phàm."

Lý Phỉ cười đi lên kéo đứa trẻ một cái: "Được rồi, Tiểu Thổ Đậu, dì dẫn con đi về nhà."

Đứa trẻ bỏ rơi tay Lý Phỉ sửng sốt ôm tay Tiểu Phàm không chịu buông, la hét: "Con không đi, mẹ Tiểu Phàm đồng ý để cho con đi cùng với mẹ."

Lý Phỉ sửng sốt, đây là cái tình huống gì, tiểu hài tử này rõ ràng là nói với cô đến diễn tuồng thật tốt, làm sao đứa nhỏ này nhập vai sâu như vậy rồi hả? Tiểu hài tử này chính là con của nhân viên bị tạm giam, lão Lưu nhìn đứa bé đáng thương, cho nên nhận về nhà nuôi mấy ngày. Làm sao chỉ chớp mắt, đứa nhỏ này và Tiểu Phàm hồ đồ trong một khối rồi hả?

Đông Thần cũng khó có được nở nụ cười: đứa nhỏ này rất yêu thích Tiểu Phàm đây rồi, vài tháng sau con của chúng ta cũng sẽ như vậy đi. Nghĩ đến tình cảnh một đứa con nít ở trong ngực Tiểu Phàm, tâm tình của Đông Thần liền thật tốt: âm mưu quỷ kế nhiều hơn nữa cũng không là gì, dầu gì mình nắm chặt hạnh phúc lớn nhất đời này.

Tiểu Phàm bị đứa bé ôm chặt, bản năng của người mẹ khiến cô cảm thấy ấm áp, cô nói với Lý Phỉ: "Được rồi, để cho nó đi theo tớ đi. Tiểu Thổ Đậu đã sớm thành thật khai báo rồi, là cậu sai nó diễn trò để lừa tớ, tớ đi mấy ngày rồi trở lại tính sổ với cậu."

Tiểu Thổ Đậu vùi ở trong ngực Tiểu Phàm, lấy le nhìn Lý Phỉ: "Đúng là, đúng là. . . . . ."

Lý Ph