XtGem Forum catalog
Hái Hồng

Hái Hồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324773

Bình chọn: 7.5.00/10/477 lượt.

, "Tớ thuê xe đi là được mà."

Hắn thốt một câu, giống như vô tình hỏi: "Bạn trai cậu không đưa cậu đi sao?"

"Anh ấy bận."

Hiện tại Chu Hồng Hồng rất sợ khi người khác hỏi về đời sống tình cảm của mình, cô cũng không biết trả lời như thế nào, chỉ sợ sau khi nói ra, người ta sẽ bám chặt lấy hỏi làm sao chia tay. Cô rất sợ.

Trương Nhạc Minh lập tức hỏi: "Khi nào thì đến? Tớ ra đón cậu."

Cô từ chối.

Hắn còn nói: "Không sao cả, Sáng mai tớ cũng phải qua đó họp, tiện đường. Vùng ngoại thành chỉ có xe khách nhiều hơn taxi, một cô gái như cậu đi một mình, tớ hơi lo lắng."

Chu Hồng Hồng ngoài nói lời cảm ơn ra cũng không biết nói cái gì cho phải.

Hắn luôn chu đáo như vậy, trước kia lúc còn sinh hoạt cùng câu lạc bộ, làm chuyện gì cũng rất tỉ mỉ.

Trong nhóm bạn nam cùng lớp hồi đại học, Trương Nhạc Minh là người Chu Hồng Hồng quen thân nhất.

Nhưng hai người đã lâu không gặp mặt, cô hơi lo lắng, gặp nhau liệu có nhận ra không. Thật may, ngay lập tức nhìn thấy hắn cô liền nhận ra.

So với hồi còn ở trường học, hắn có vẻ đen hơn, nhưng cũng đậm vẻ trưởng thành.

Trước kia cô đã cảm thấy về sau hắn sẽ là người thành công, bây giờ xem ra, đúng là đã bắt đầu nhìn thấy rồi.

Chu Hồng Hồng và Trương Nhạc Minh đã nhiều năm không gặp, lúc bắt đầu ôn chuyện có chút dè dặt, ngượng ngùng. Nhưng cũng may, dù sao cũng là bạn học lâu như vậy, hơn nữa hai người cùng tham gia câu lạc bộ, dần dần nói chuyện rất vui vẻ.

Hắn lần này thấy cô tới thì coi cô là khách, sau khi đưa cô cất hành lý, bèn tìm nhà hàng mời cô ăn cơm.

Chu Hồng Hồng vốn định mời cơm, ăn được một nửa hắn đã lấy cớ đi thanh toán trước. Cô đành phải nói: "Thật ngại quá, đáng ra nên là tớ mời cậu."

Hắn cười, nụ cười đầy ngụ ý."Nghe nói, tài nấu nướng của cậu rất tốt, hôm nào tớ cũng muốn được thưởng thức xem sao."

Cô hơi giật mình, sau đó cúi đầu che giấu, trả lời: "Toàn là các bạn học dồn thổi thôi, thật ra cũng chẳng đến đâu."

Trương Nhạc Minh không tiếp tục đề tài này, mà chuyển đến mấy việc liên quan đến tình hình công ty.

Chu Hồng Hồng nghe hắn nói như vậy, cảm thấy công ty này cạnh tranh thật lớn. Cô từ trước đến giờ làm việc chung quy cũng chỉ là tuân thủ quy tắc, lại càng không phải người học tiếng Anh chuyên nghiệp. Nói thật, đối với công việc này, trong lòng cô hơi hoang mang.

Nhưng dù sao đến thì cũng đến rồi, tóm lại thử một lần xem sao.

Không ngờ lần thử này lại rất thuận lợi.

Tiếng Anh của Chu Hồng Hồng thi viết vẫn luôn rất tốt. Năm đó sở dĩ không vào được khoa tiếng Anh, là vì thành tích thi nói kéo điểm xuống. Sau này, cô rất chăm chỉ đối với phần luyện nói.

Lần phỏng vấn này, những cố gắng của cô toàn bộ đều được thể hiện. Cuối cùng thì tổng giám thị trường hài lòng cười nói, "Không hổ là do Trương Nhạc Minh đề cử."

Sau khi phỏng vấn, Chu Hồng Hồng có chút ngẩn ngơ.

Lúc đó ý nghĩ đầu tiên của cô là, gọi điện thoại cho Trình Ý, báo cho hắn biết tin tức này. Nhưng sau khi lý trí kéo cô trở về, tim của cô lại đau. Cô thích chia sẻ niềm vui nỗi buồn với hắn, hôm nay không còn có thể nói với hắn, cô lại thấy không quen.

Cô gọi cho mẹ Chu.

Mẹ Chu mừng không khép được miệng, "Hồng nhi về nhà sớm một chút, mẹ tổ chức chúc mừng cho con."

Chu Hồng Hồng cảm giác ổn định lại không ít. Không có gì, không có Trình Ý, cô còn có mẹ.

Buổi tối Chu Hồng Hồng nằng nặc muốn mời Trương Nhạc Minh ăn một bữa cơm, nói thẳng ra nếu không sẽ không có mặt mũi nào gặp bạn bè cũ.

Trương Nhạc Minh cười nhận lời, nhưng khi gọi món ăn, lại cân nhắc lựa chọn, sợ cô tiêu tốn.

Bạn học cũ dù sao cũng vẫn là bạn học cũ, chỉ chốc lát sau liền phá vỡ sự khách sáo ban đầu, nói đủ mọi chuyện trên trời dưới đất. Ăn được một nửa, hắn hỏi, "Cậu có đề xuất việc xin ký túc xá công nhân viên không?"

"Ừ, anh ta có nói rõ với em."

"Là ở chung với người khác nữa hả?"

Cô gật đầu, "Dù sao cũng cùng là phụ nữ, ở chung cũng không sao."

Công ty phân ký túc xá là theo cấp bậc công nhân viên mà phân, Chu Hồng Hồng là thuộc về viên chức bình thường chỉ có thể ở chung với người khác. Cô nghĩ cứở trước, ở chung thì ở chung, vậy cũng tốt. Nếu như gặp phải người không hợp thì lại tính sau.

"Không có gì, trước mắt cứ ở như vậy, về sau thì đi xin một gian nhà." Hắn nói xong nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, "Chờ đến đợt chia nhà tớ sẽ thông báo cho cậu."

Chu Hồng Hồng mỉm cười, "Lần này thật sự rất cám ơn cậu."

Trương Nhạc Minh khoát tay, "Chao ôi, cậu cứ nhắc cảm ơn, khiến tớ thật ngượng ngùng. Dù sao thì chính là năng lực của cậu, tớ cũng không giúp đỡ gì nhiều."

Sau này không biết vì sao, khi hắn nhắc tới người bạn trai cũ lâu năm của cô, cô vẫn không dám thẳng thắn chỉ nói. "Vẫn như cũ thôi."

Nghe thấy câu nói này, thái độ Trương Nhạc Minh tuy vẫn dịu dàng, nhưng so với trước đó trầm mặc không ít.

Last edited by a moderator: 11/6/15 Linh Sờ Tinh, 24/11/14

#293 hoadaoanh, Sô Cô la Đắng, Sấu Dầm và 11 others thích bài này.

Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP Editor

Bài viết:

904

Được thích:

3,913

Chương 37.3

Edit: Linh



"Chuyện gì?" Chu Hồng Hồng ngẩng đầu, nghi hoặc