
lương mới có thể sống dư dả hơn chút. Bố không ngại bản thân ăn bánh
bao cũng muốn Phổ Hoa có bữa ngon, còn đặc biệt tìm thảo dược giúp cô ngủ ngon
hàng đêm.
Thi tròn hai ngày, tương tự như thi thử, giữa các môn có thể nghỉ ngơi một
tiếng. Tranh thủ lúc rảnh, Phổ
Hoa và Quyên Quyên tựa lưng vào nhau, đắp áo khoác, ôm sách trốn trên tầng ôn
tập. Vài môn thi xong tuy khó nhằn nhưng vẫn đạt được kết quả như mong muốn,
các cô cũng mệt tới mức rã rời tay chân.
Kỳ nghỉ đông, Phổ Hoa bị ốm, bệnh không nặng cũng không nhẹ, cảm cúm cộng thêm
sự mệt mỏi thời gian trước tích tụ lại.
Bệnh đến nhanh, khỏi cũng nhanh, sau đó hàng ngày cô vẫn hẹn Quyên Quyên đi thư
viện tự học. Ngoài việc học hành, chủ
đề của bọn họ không ngoài mấy chuyện đó. Quyên
Quyên nhắc tới Ngu Thế Nam ít đi,
cô ấy nói lớn lên nhìn cũng rộng ra, dần dần cảm thấy tình cảm dành cho cậu ta
quá nhiều cũng không đáng, có lẽ tìm một nam sinh tốt với mình còn hơn. Nói tới
Kỷ An Vĩnh, Phổ Hoa chỉ nói về việc tặng cậu ta thiệp chúc mừng, còn sự quan
tâm mà cậu ấy lặng lẽ thể hiện tối liên hoan đó, Phổ Hoa cảm thấy không đáng để
nhắc tới.
Ngược lại Thi Vĩnh Đạo khiến Quyên Quyên nghĩ mãi không hiểu. Khi hứng khởi, Quyên
Quyên cũng từng hỏi câu đáng đánh như thế này: “Cảm giác ngồi lên đùi cậu ta
thế nào”, Phổ Hoa có chết cũng không nói, Thi Vĩnh Đạo - ba chữ này đã trở
thành điều cấm kỵ của cô, cậu ta càng là âm hồn không tan, cô càng muốn nhượng
bộ lui binh.
Thứ hạng cuối kỳ được kèm thêm trong thư gửi về cho phụ huynh vào học kỳ mới,
bố mở thư ra nhưng bị Phổ Hoa giật lấy xem, sau đó reo hò nhào vào lòng bố.
Cô giữ được vị trí trong top ba mươi của lớp, dù bị môn hóa học kéo thụt lùi.
Bố mua cho cô đồng hồ mới coi như phần thưởng khích lệ, mẹ còn đặc biệt làm một
bàn toàn thức ăn ngon, gọi Quyên Quyên đến ăn cùng.
Kỳ nghỉ đông vốn không dài, qua tết âm lịch, lớp chín có tiết học bù, chỉ có
hai ba tuần không gặp các bạn, dáng vẻ mọi người cũng không khác mấy. Phổ Hoa
béo ra một chút, Kỷ An Vĩnh cắt tóc ngắn hơn, đổi sang kính gọng màu tối.
Phổ Hoa đứng thứ nhất môn tiếng Anh trong kỳ thi, nhận được quyển Oxíord
Dictionary of English dày cộp, phần thưởng sẽ phát bổ sung vào lễ khai giảng
học kỳ hai, chẳng có gì vinh dự, chỉ là giành được vài tràng vỗ tay mà thôi. Khi
lĩnh giải thưởng, cô vẫy vẫy tay với Quyên Quyên ở dưới bục, cười kín đáo, liếc
qua thấy Kỷ An Vĩnh đang ra sức vỗ tay cổ vũ. Phổ Hoa không biết tràng vỗ tay
đó là dành cho mình hay cổ vũ cho Thi Vĩnh Đạo. Cậu ta đứng thứ nhất môn hóa
học, tổng điểm nằm trong số một trăm người đứng đầu khu vực, coi như quán quân
hai lần, đương nhiên càng nhận được sự coi trọng và hâm mộ.
Một lần thi không đáng nhắc tới, vừa khai giảng Phổ Hoa lại lăn ngay trong đống
đề hóa học, vật lý, quên cả niềm vinh dự.
Sau họp trường có ảnh chụp chung giữa trạng nguyên từng môn và trạng nguyên
tổng điểm, cầm bức ảnh, mẹ nói chụp không đẹp, Phổ Hoa đứng quá nghiêng. Cô
không xem liền giao cho mẹ xử lý. Cô vốn
không muốn lên hàng trước, không muốn ở cạnh Thi Vĩnh Đạo nhưng cậu ta cao to
chắn ngay chỗ đó. Cô sải chân lên phía trước thì thự ảnh đã bấm máy, đèn chớp
rất chói mắt. Vì vậy nhìn từ góc độ nào
cũng thấy Phổ Hoa đáng thương lộ ra nửa gương mặt sau vai Thi Vĩnh Đạo.
**************
Nửa học kỳ sau của lớp chín, trong ký ức Phổ Hoa, mọi thứ đều mơ hồ, dường như
chỉ có thi cử, ngoài thi cử ra vẫn là thi cử. Thi
môn, thi tháng, thi thử vòng một, thi thử
vòng hai, thi thử vòng
ba. Mặt ai cũng đềuchỉ in hai chữ đó.
Mỗi lần thi đều xếp thứ hạng,
mỗi lần xếp thứ
hạng vị trí đều phải
điều chỉnh. Bản thân
Phổ Hoa luôn chìmnổi, cố gắng
tới thi thử vòng một
cuối cùng cũng được xác nhận.
Trong ba mươi người đứng đầu trong
kỳ thi thử vòng một ký
kết thỏa thuận cử đi
học với trường đều có Phổ Hoa
và Quyên Quyên.
Sau này cô chỉ cần
tham gia thi thử vòng
hai, vòng ba, thi cấp ba
cho có lệ là có thể
vững vàng tiến vào
lớptrọng điểm cấp ba của trường. Với nhà họ
Diệp, điều này vốn là việc đại hỷ đáng
để chúc mừng. Nhưng
do mẹ bận việc và cũng
không vui vẻ gì với bố nên đã
trởvề nhà bà ngoại sống. Phổ Hoa
đành kìm nén tâm trạng
vui sướng, cùng Quyên
Quyên tới McDonald chúc
mừng đơn giản.
“Nhóm bốn người” ngoài
Cao Triệu Phong đều trongdanh sách được
cử đi học tốp đầu tiên,
bố cục tronglớp lại có sự
điều chỉnh lớn một lần nữa,
toàn bộ họcsinh được cử đi
học đều ngồi hàng sau, hai
mươi người còn lại
ngồi hàng trước. Phổ Hoa
lần đầu tiên có cơ hộingồi gần Quyên
Quyên, tâm trạng tự
nhiên khác trước.Tuy vẫn ngoan ngoãn
nghe giảng nhưng không
cần dốc hết toàn
lực như Cầu Nhân ở
hàng đầu.
Thi cử là từng bậc
cửa, vượt qua sẽ đến gần với thành
công và hạnh phúc
hơn một bước, bố đã
nói rất nhiềulần đạo lý này:
Trải qua trăm nghìn cay
đắng, mới trởthành người được người khác
tôn kính.
Mỗi tối Phổ Hoa đều mang
bao cát chạy tám trăm
métvòng quanh khu nhà, bố đạp xe theo
sau, mệt thì cổ động cho cô.
Ngoài hóa học, đây là một môn học có
khả năng