XtGem Forum catalog
Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324481

Bình chọn: 7.5.00/10/448 lượt.

giọng nói kia

đung hăng chạm vào, chưa bao giờ sinh ra tình cảm thương hoa tiếc ngọc

đối với phụ nữ nào....

Cánh tay cường tráng có chút cứng đờ ôm Thượng Quan Tuyền vào trong ngực.

Sau một khắc, bàn tay nhỏ bé của cô gái trong ngực liền dò vào trong áo

sơ mi của hắn, động tác mặc dù vụng về, lại mang cho Lãnh Thiên Dục một

cảm giác khác thường...

Thượng Quan Tuyền cũng không biết cụ thể nên làm cái gì, ở phương diện này cô

trong suốt như tờ giấy trắng, nhưng mà, cô không cần người đàn ông đóng

vai "chúa tể" trong trò chơi này---

Bàn tay nhỏ bé đặt lên gương mặt cương nghị của hắn, ngón tay mơn trớn trên gương mặt anh tuấn kiên cường, gỡ bỏ mắt kính hắn xuống, sau đó, tiện

tay giơ lên ---

Mặt kính rớt xuống đất không tiếng động ---

Trong bóng tối, cô không nhìn thấy rõ diện mạo của hắn, lại vẫn có thể cảm

thấy được hơi thở tràn đầy nóng bỏng phả vào và ánh mắt đầy tia chiếm

đoạt ---

Thôi kệ!

Cô nhắm mắt lại, chết thì chết!

Tay nhỏ bé hạ xuống, câu vào cổ hắn, sau đó, nhón chân lên, khuôn mặt nhỏ bé ngẩng lên ---

Một khắc sau, đôi môi đỏ mọng dịu dàng liền đặt lên môi mỏng khêu gợi của người đàn ông ---

Lưỡi đinh hương thơm tho của cô vụng về phác họa môi của hắn, rõ ràng có thể cảm thấy thân thể người đàn ông cứng đờ. Ngay sau đó, thân của của cô

liền bị người đàn ông bá đạo áp lên tường cạnh cánh cửa, đổi bị động lấy chủ động, mang theo một lực cuồng dã mà cắn nuốt, xâm chiếm thân thể

mềm mại của cô!

Lãnh Thiên Dục cảm giác hôm nay chính mình bị mê muội, phụ nữ lên giường

cùng hắn đều biết điều này, môi của hắn không cho phép phụ nữ đụng vào,

lý do rất đơn giản, hắn sợ dơ!

Vậy mà, khi cô gái mồm mép này dịu dàng đụng vào mình thì hắn lại bị xúc

động mà tình nguyện hạ xuống lớp băng bao bọc tim. Trong mũi đều là mùi

rượu cùng mùi u hương nhàn nhạt quanh quẩn, không giống với những người

phụ nữ khác đều dùng nước hoa nồng nặc, mà là hương thơm nhẹ nhàng tự

nhiên rất dễ chịu.

Cô rất sạch sẽ, sạch sẽ làm hắn không giữ được, tư thái luôn luôn cao ngạo tự chủ trong nháy mắt sụp đổ --- tay thon dài không ngừng nghỉ chút

nào, ôm cơ thể vô lực tựa như ngọc vào trong ngực. Lãnh Thiên Dục hắn

cũng không phải Liễu Hạ Huệ, hắn có thể cảm thấy sự khẩn trương vô dụng

của cô, nhưng càng như vậy, lại càng có thể kích thích tính tình trời

sinh tham lam muốn nắm giữ của hắn !

Hắn muốn cô, đơn giản chính là điều này !

Mặc dù trước mắt hắn vẫn chưa rõ bối cảnh sau lưng cô, dù hắn không thể xác định cô có đúng là cô bé mười năm trước hay không. Dù hắn không biết vì sao cô phải bán đấu giá đêm đầu tiên của mình dù cô rất xem trọng nó,

để cho hắn có một loại cảm giác như tàn phá cây cỏ. Nhưng mà --- hắn dĩ

nhiên muốn có được cô, loại cảm giác này trước nay chưa từng trải qua,

là một loại cảm giác muốn chiếm đoạt điên cuồng ....

Nụ hôn tràn đầy dũng mãnh, cuồng dã, khí phách mười phần, dường như muốn nuốt cả người cô vào trong!

Thượng Quan Tuyền luốn cuống, cô muốn trốn tránh, một khắc sau liền bị bàn tay to của người đàn ông kìm chặt cổ lại --- bóng đêm!

Lãnh Thiên Dục là động vật quen hoạt động trong đêm, trong đêm đen, tròng

mắt của hắn sẽ càng nhạy cảm hơn --- chỉ thấy hắn tĩnh mịch, con ngươi

đột nhiên trầm xuống, một bàn tay vẫn nắm nhặt gáy cô, một bàn tay khắc

nắm lấy cằm nhỏ quật cường, hung hăng bóp mạnh một cái --- "Ui da" --

Thừa dịp cô kêu đau, hắn bá đạo lấy lưỡi dài công thành đoạt đất, tiến

lên chiếm lấy mỗi một tấc ngọt ngào trong miệng cô --- Ngay sau đó, hắn

cúi người xuống, kéo dài từ đôi môi cô xuống chiếc cổ mềm mại, mang theo lực lớn tấn công cổ mềm, lưu lại từng cảm xúc cũng như từng dấu vết

kinh tâm.

"Đau---" Thượng Quan Tuyền dù sao cũng chưa từng tiếp xúc với đàn ông, cô sao có thể chịu qua loại hành động cường thế này.

Tròng đen Lãnh Thiên Dục trong nháy mắt lộ ra một tia nguy hiểm tràn đầy tựa

như dã thú săn mồi. Hắn thoáng buông cô ra, sau đó giọng lạnh lùng nói

:"Chỉ như thế thôi mà cũng đau sao? Cô cũng biết chủ động trêu đùa tôi,

kết quả sẽ là --- đau hơn!"

Khi chữ cuối cùng được ném ra, cánh tay hắn vừa thu lại, liền ôm ngang thân thể nhỏ nhắn của Thương Quan Tuyền --- phát ra một tiếng kêu đau, sau

một khắc Thượng Quan Tuyền liền bị ném trên giường lớn ở phòng ngủ

chính.

Warning : 16+

Ánh trăng phát họa hình dáng Lãnh Thiên Dục một cách mông lung, tim Thượng

Quan Tuyền chấn động mạnh một cái. Hình như có một loại ký ức từ dưới

đất chui lên, ngay tại thời điểm cô muốn tiếp tục tìm ra đoạn ký ức kia, thì tư tưởng một khắc kia liền bị chặn lại bởi động tác của Lãnh Thiên

Dục ---

Chỉ thấy hắn ưu nhã cởi áo sơ mi trên người, dáng người to lớn tỏa ra khí

chất mê người dưới ánh sáng của ánh trăng. Ngay sau đó, bàn tay to của

hắn liền đặt lên thân thể đầy đặn tinh xảo của Thượng Quan Tuyền ---

"Không ---" Thượng Quan Tuyền thét lên một tiếng, nhưng một khắc sau đó, trong đầu lại nhớ lại lời nói của Nhiếp Ngân, mình có quyền phản kháng sao?

Hai tay bé nhỏ của cô nắm chặt ga giường, đốt ngón tay từ từ trắng bệc