Giang Bắc Nữ Phỉ

Giang Bắc Nữ Phỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326423

Bình chọn: 10.00/10/642 lượt.

tỳ cho đại nhân.”

Tên đàn ông này quả nhiên dao động, chần chừ một lúc, rồi kéo Thần Niên đi ra ngoài. Tên lính quèn đang canh chừng rất sợ mắc phải tội không hoàn thành nhiệm vụ, vội vàng nghiêm giọng quát: “Lão Phương! Ngươi làm gì vậy?”.

Mọi người nhất tề đều nhìn về phía lão Phương, khuôn mặt tên lính thấp lùn vừa nãy chạy tới quát mắng mọi người cũng sầm sì hẳn đi, lạnh lùng liếc nhìn hắn ta. Nhưng lão Phương lại cười hì hì hai tiếng, giải thích với mọi người: “Lần này mọi người nghĩ oan cho lão Phương ta rồi, ta cảm thấy con bé này sau này nhất định sẽ là một mỹ nhân, nên muốn làm Bá Nhạc một lần, chọn con bé này ra tặng cho đại nhân của chúng ta trước.” Hắn ta nói xong lại làm bộ mặt tươi cười với tên lính thấp lùn nói: “Hướng lão đệ, đi nào, lão Phương này sẽ đi cùng với ngươi đến gặp đại nhân.”

Tên lính thấp lùn nhìn lão Phương bằng ánh mắt nghi ngờ, hỏi: “Ngươi muốn đi qua đó tặng ngay bây giờ?”.

Lão Phương cũng không sợ người khác chê cười, nhanh chóng đáp lời: “Bây giờ, ngay bây giờ luôn, khó khăn lắm mới có cơ hội hiếu kính với đại nhân, đương nhiên phải tranh thủ càng sớm càng tốt.”

Thần Niên nghe vậy trong bụng mừng thầm, tự nhủ ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để hiếu kính đại nhân nhà ngươi thay cho ngươi. Nàng hơi cúi đầu xuống, lén lút tìm kiếm không biết Lục Kiêu đang trốn ở đâu, thì lại liếc thấy hắn đang ôm đao đứng bên cạnh một đống lửa cách đó không xa, khuôn mặt tràn trề hứng thú, xem náo nhiệt đến là hăng say.

Thần Niên tức đến độ suýt chút nữa là hộc máu, nhưng lại sợ bị kẻ khác nhìn ra được sơ hở, bèn vội vàng cúi thấp đầu xuống ra vẻ nhút nhát yếu ớt. Tên lính thấp lùn nghe lão Phương nói vậy, nhất thời cũng hơi ngần ngại không biết có nên để hắn ta đưa con gái vào trong trướng của đại nhân không. Nếu như việc này làm tốt, thì đương nhiên là có công lao của hắn đã đứng ra thể nghiệm quan sát dâng lên. Nhưng nếu khiến đại nhân không vui, thì vỗ mông ngựa sẽ thành vỗ chân ngựa, nhất định sẽ kéo hắn cùng bị liên lụy theo.

Hắn đang do dự, thì từ nút đường ở đằng xa lại có vài người cưỡi ngựa phi như bay trong bóng đêm tới. Mọi người bị thu hút bởi tiếng vó ngựa, nhất loạt đều nhìn về phía ấy với vẻ đầy hiếu kỳ, chỉ thấy toán người có ba bốn kỵ mã đó thuận lợi đi qua mấy chốt kiểm soát, phi thẳng tới chỗ nghỉ của đại nhân. Lại qua thêm một lúc nữa, có mười mấy người vây quanh một người đàn ông cao lớn với hàng râu quai nón và một người mặc bộ quần áo đen đi từ bên đó đi tới.

Đến rồi! Tâm trí Thần Niên lập tức nhộn nhạo. Lão Phương đang túm chặt lấy nàng nhìn thấy trưởng quan đột nhiên đi tới, bị dọa cho sợ vội vàng thả tay bước ra chỗ khác. Thần Niên nhân thể cũng lảo đảo đi theo ông ta vài bước, mãi cho đến khi có được một vị trí đứng tương đối ở phía trước thì thân hình mới dừng lại. Trong vô thức nàng liếc nhìn về phía Lục Kiêu đang đứng đó không xa, thấy hắn cũng đang hơi hơi cúi đầu xuống, kín đáo tiến về phía trước vài bước.

Người tới đầu tiên là một người đàn ông mặc một bộ cẩm bào và đeo khăn che mặt đều một màu đen, vóc người tầm trung, có hơi béo một chút. Thái độ của tên võ tướng râu quai nón đi bên cạnh rất cung kính, vừa đi vừa nói: “Theo lời dặn dò của ngài, những cô gái trẻ đều ở đây, chưa có ai động vào cả.”

Người đàn ông mặc áo đen không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, sau đó đứng trước mặt mọi người lặng lẽ đánh giá những cô gái trong trại Thanh Phong.

Thần Niên làm ra vẻ sợ hãi, giấu mặt sau lưng những người khác lén lút quan sắc người đàn ông áo đen này. Chỉ thấy ông ta tuy chỉ để lộ ra đôi mắt, nhưng rõ ràng đã không còn trẻ nữa, có lẽ đang tuổi trung niên. Thần Niên bỗng có cảm giác đôi mắt này nhìn rất quen, giống như từng gặp qua ở đâu đó rồi.

Người đàn ông áo đen nhìn các cô gái một lượt, nghiêng đầu thấp giọng nói với người bên cạnh: “Bảo bọn họ báo cáo tên họ, tuổi tác?”.

Thính lực của Thần Niên vốn hơn người, tuy giọng nói của ông ta rất bé, nhưng nàng lại nghe thấy rất rõ, trong lòng liền sáng lên, chợt nhớ đã nghe thấy giọng nói thoáng mang vẻ thâm trầm này ở đâu rồi.

Một tên hộ vệ đứng bên cạnh người đàn ông áo đen đi tới trước hỏi những cô gái trong trại Thanh Phong: “Các ngươi từng người một báo họ tên và tuổi tác của mình đi?”.

Thần Niên lén lút ra ám hiệu với Lục Kiêu, cho đến khi tên hộ vệ hỏi đến lần thứ hai, mới cúi đầu xuống bước hẳn ra khỏi đám người, tiến hai bước đứng gần người đàn ông áo đen thêm chút nữa, rụt rè nói: “Nô tỳ tên Văn Nhược Liễu, năm nay mười năm tuổi.”

Mọi người đều nhìn về phía nàng, người đàn ông áo đen lại bước đến trước hai bước, khuôn mặt u ám nói: “Ngươi ngẩng đầu lên?”.

Lời còn chưa nói xong, thì ở bên này Thần Niên bất ngờ tấn công, xô vào lòng người đàn ông đó với một tốc độ cực nhanh, đồng thời mở miệng hét to: “Lục Kiêu, động thủ!”.

Giọng nói còn chưa dứt, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái bóng màu xám, đao kiếm trong tay còn chưa kịp rút ra khỏi vỏ, thì một thanh đao bằng thép đã kề lên cổ của vị đại nhân nhà mình. Lúc này Thần Niên cũng dùng một thanh chủy thủ chặn ở trước ngực người đà


Disneyland 1972 Love the old s