
hụ sự
mềm mại trắng mịn trên bụng nàng.
"Uyển Chi, ta ngủ không
được, dù sao ngày mai cũng không cần dậy sớm, lại không cần làm việc gì, chúng ta nói chuyện một chút đi" Tô Việt dần dần dụ dỗ nàng.
"À, được. Chàng nói đi ta nghe" Lô Uyển Chi khép hờ mắt, trong đầu đang từ
chối lời mời của Chu Công, đối với bàn tay to đang thám hiểm của Tô Việt nàng tự động xem nhẹ, huống chi nàng cũng thích thú hưởng thụ khoảnh
khắc yên tĩnh này.
Từ bàn tay của Tô Việt làm nàng cảm nhận
được không chỉ là dục vọng đơn thuần, còn có sự quyến luyến sâu sắc, cho nên lần động chạm này mang đến cho nàng rất nhiều an ủi.
"Ngày ấy, trong rương đựng sách từ nhà mẹ đẻ của nàng, ta phát hiện được một
quyển sách rất thú vị, nàng chờ một tí, ta đi lấy chúng ta cùng xem" Tô
Việt thấy gương mặt mông lung Lô Uyển Chi có vẻ tỉnh táo hơn, vội vàng
như cá chép vẫy vẫy xoay người xuống giường.
Đầu tiên là
nhanh chóng châm đèn dầu đầu giường, sau đó theo cách cũ lục lấy quyển
sách ra, hắn đã nhiều ngày thừa lúc nàng không có trong phòng lật xem.
Đương nhiên rất quen thuộc chỗ để.
Đợi khi hắn ngẩng đầu cầm
sách lên thì trong nháy mắt nhìn thấy bìa sách kia cả khuôn mặt Lô Uyển
Chi chuyển sang hồng kéo dài đến tận cổ, cơn buồn ngủ trong phút chốc
toàn bộ tan biến.
Cái cuốn sách hồi môn này là khi lại mặt
Trương thị đưa cho mình, trở về nhà nàng chỉ lén lút lật xem một trang,
thấy trên đó là cảnh hai nam nữ trần truồng cực kỳ dữ tợn, nàng vội vàng để ngăn dưới cùng trong rương, không ngờ tới, vậy mà bị Tô Việt phát
hiện ra.
Tựa như làm chuyện gì đó ám muội không dám để người
khác biết, Lô Uyển Chi thật muốn nhét cái đầu của chính mình vào trong
chăn không ra nữa.
"Chàng, làm thế nào chàng phát hiện ra tập tranh này?"
"Thì ra cái này không phải là sách mà là tập tranh, xem ra nương tử đã xem
qua, vậy thì đúng lúc quá, nhanh tới đây giảng giải cho vi phu nào" Tô
Việt nhìn khuôn mặt ửng đỏ của Lô Uyển Chi nhịn không được trêu ghẹo,
hắn có thể khẳng định nàng dâu của hắn tuyệt đối biết nội dung bên trong cái này.
"Phi, ta mà xem qua á, là nương của ta lúc bà ấy
đưa chính miệng nói đây là tập tranh" Lô Uyển Chi giống như bị vạch trần bí mật, có chút tức giận. Hờn dỗi trừng mắt Tô Việt.
Tô Việt thấy bộ dáng vừa xấu hổ vừa trừng mắt của nàng cảm thấy cả người hắn
như mềm ra, nhịn không được tiến đến ôm lấy nàng hôn một cái.
Kết quả là bị Lô Uyển Chi vốn đang tức giận cho ăn đấm mấy cái. Tô Việt lơ đễnh, ngược lại còn cười nhiều hơn.
Sau đó còn tiện tay mở sách ra xem, mà khéo thay, lật ngay đến trang có
hình vẽ tư thế mà mấy ngày trước hắn muốn thử. Tiếp đó còn kéo Lô Uyển
Chi đến cùng xem với hắn, Lô Uyển Chi làm sao làm theo ý hắn, trực tiếp
lấy hai tay che mắt không nhìn tới.
Tô Việt từ sớm đã đoán
được phản ứng này của nàng, ngồi bên cạnh vừa xem còn không quên miêu tả tình hình mỗi chương trên sách, hắn bắt đầu xem sách nói, "Bản vẽ này
mới nhìn cảm thấy thật mới lạ, nàng xem này nữ tử thế mà cong thắt lưng
nằm sát lên giường, nam tử đứng thẳng phía sau nàng ta, ta chưa từng
biết cũng chưa nghe thấy qua, con người vậy mà cũng giống với tư thế của động vật khác khi làm chuyện phòng the, nhưng mà thoạt nhìn thấy rất
thú vị. Nương tử, nàng cảm thấy thế nào?"
"Ta làm sao biết được?" Lô Uyển Chi hét to một câu.
"Chúng ta ở đây thử một chút đi, thử qua sau đó mới biết tư vị trong đó" Tô
Việt thấy nàng rốt cuộc cũng mở miệng, vội vàng ném quyển sách trên tay
xuống, xoay người lập tức đến ôm Lô Uyển Chi.
Lô Uyển Chi phát hoảng nhịn không được hỏi, "Chàng muốn làm gì?"
"Làm chuyện mà vừa rồi mới miêu tả cho nương tử" Tô Việt cảm thấy toàn thân
chỗ nào cũng kêu gào muốn tiến vào cơ thể nàng, giờ phút này cũng bất
chấp thương hoa tiếc ngọc, trực tiếp đem nàng đặt trên giường, kế đó hai tay xoa vòng eo, kéo một cái liền đặt nửa người Lô Uyển Chi nửa quỳ
trên giường.
Vừa định há miệng phản kháng, Lô Uyển Chi liền
cảm thấy phía dưới chợt lạnh, vừa cúi đầu nhìn, Tô Việt thế nhưng thô lỗ tuột quần lót của nàng xuống.
Tiếp đó, bỗng nghe thấy tiếng
hít thở vui mừng của Tô Việt, vừa quay đầu nhìn, chỉ thấy cả hai mắt hắn đỏ sậm, hầu kết di chuyển dồn dập lên xuống, hơi thở ngày càng bất ổn.
Chưa từng thấy cảnh đẹp nào như thế, Tô Việt cảm thấy đầu óc hắn không thể
suy nghĩ được gì nữa, đây là một đóa hoa đẹp mê hồn trắng mịn làm cho
hắn khoan khoái vô hạn, dưới ngọn đèn mờ ảo còn mang theo khẩn trương
run run, nhị hoa ở giữa vẫn ẩm ướt như cũ, dưới ánh đèn còn lóe lên ánh
sáng rực rỡ trong suốt, phảng phất như đang mời gọi.
Đây là
sự hấp dẫn tột cùng khiến Tô Việt hoàn toàn quên hết, chỉ biết làm theo
tiếng hò hét từ đáy lòng, gấp rút mở quần lót của chính mình ra, động
một cái lập tức tiến vào nơi mềm mại này.
Lô Uyển Chi yêu
kiều hét to một tiếng, từ trước đến bây giờ Tô Việt chưa từng đối xử như thế này với nàng, trước đây lúc nào hắn cũng hôn môi rồi âu yếm để
trong lòng nàng có thời gian chuẩn bị, mà lần này hắn mãnh mẽ xâm nhập
khiến nàng run rẩy cơ thể mềm mại mãnh liệt, tựa như lục phủ ng