
n, phía trước có hai người nhìn rất
quen mặt, mặc đồ nữ binh đặc công, thẳng tắp đứng ở đó, nhìn thấy hai cô ánh mắt liền toát ra ánh sáng không thiện ý. Cố Lăng Vi và hà Hiểu Vân
liếc mắt một cái, Cố Lăng Vi thấp giọng nói: "Không phải là ở đội của
chúng ta chứ?"
Hà Hiểu Vân bật cười: "Lăng Vi, mắt cậu cũng kém quá đi, đó không
phải là người đuổi chúng ta trong đợt diễn tập đó sao, đánh ngã 3 vị
tiền bối đặc công kìa".
Cố Lăng Vi lúc này mới nhớ ra, trách không được sao thấy quen mắt
thế, lúc ấy buổi tối nên đúng là không rõ: "Họ đến đội điều tra của
chúng ta làm gì, không phải tới tính sổ đó chứ?"
Hai người cảnh giác bước hai bước đến chào theo nghi thức quân đội: "Chào đồng chí".
Hai đội viên đặc công cũng không tình nguyện chào theo nghi thức, Hà
Hiểu Vân cợt nhả tiến lên làm quen: "Haha, hai vị tiền bối đến chỗ chúng tôi làm gì vậy, diễn tập đã sớm xong rồi mà, không phải nghe nói đặc
công các chị bận rộn lắm sao, đánh nhau chỉ là việc phụ,, bình thường
còn kiểm tra chất độc ở biên giới, bắt tội phạm, so với cảnh đội cảnh
sát còn bận hơn mà".
Hai đội viên đặc công hừ một tiếng, không thèm đáp, cô Lưu đi tới hướng mấy cô vẫy tay: "Hai em tới đây".
Cố Lăng Vi và hà Hiểu Vân nghi ngờ đi theo cô Lưu vào đoàn bộ. Hai
đặc công cũng nhìn nhau, một người trong đó nói: "Ngọc Linh, cậu nói ba
đứa này sao lại ngông như thế, còn dám ra oai phủ đầu chúng ta, sau này
vào được chúng ta làm sao trấn áp được mấy người này".
Người này chính là người đánh nhau với Cố Lăng Vi, Lưu Ngọc Linh, có
chút ghen tị nói: "Lúc trước chúng ta vào đội đặc công cũng phải qua
tầng tầng tuyển chọn, rồi lại vào quân khu rèn luyện, cừ thật, ba đứa
này được tự mình Hàn đội trưởng đến đây, điểm khởi đầu đã trên rồi,
chúng ta thua bởi ba cô nhóc con này, ai bảo người ta có bản lĩnh chứ,
cậu xem Hàn đội trưởng mấy hôm nay còn vui vẻ như thế, bị bắn cũng không xem là gì, chính ủy nói ba cô nhóc này là nhân tài, huấn luyện thêm sẽ
trở thành những đặc công xuất sắc, chỉ thiếu chút kinh nghiệm thực chiến thôi". Đội viên bên cạnh méo miệng nói: "Những điều này cũng đúng,
nhưng cũng phải qua huấn luyện đã, huấn luyện kinh hoàng kia không chừng còn loại mấy cô nhóc này thì sao, mà tương lai có vào được đội đặc
công, thì cũng là địa bàn của chúng ta, là rồng cũng phải bưng khay, là
hổ cũng phải nằm xuống, muốn bay lên trời thì đừng vào cửa, ngay cả cửa
sổ cũng không có đâu".
Hai người nhìn nhau cười ha hả.
Cố Lăng Vi và Hà Hiểu Vân vào đoàn bộ, thấy Chu đội trưởng đang tươi
cười đầy mặt và đội trưởng đội đặc công Hàn Vệ Hồng đang ngồi uống trà,
một bên là Vu đội trưởng đang nghiêm nghị đứng thẳng, Cố Lăng Vi đột
nhiên nhớ ra Hàn Vệ Hồng, năm đó khi vào trưởng quân đội người này đứng
bên cạnh Vu đội trưởng trên đài cho thủ trưởng nhìn duyệt binh. Trương
Lệ Hồng đến sớm hơn mấy cô, ba người đồng loạt cúi chào, chờ thủ trưởng
chỉ thị, Hàn Vệ Hồng cười khoát tay với ba cô nói: "Không cần câu nệ,
tôi là muốn hỏi các cô đối với đội đặc công có hứng thú hay không?"Ba
người kinh ngạc nhìn nhau, Cố Lăng Vi nhìn Hà Hiểu Vân và Trương Lệ Hồng một cái ,ba người đồng thời nói: "Không có hứng thú".
Hàn Vệ Hồng thoáng ngẩn người ánh mắt nhìn qua Cố Lăng Vi nở nụ cười: "Cô nhóc, không cần nghĩ một đằng nói một nẻo, toàn quân ai cũng biết
đội đặc công chúng tôi là tiên phong, là giấc mộng cuối cùng của mọi nữ
binh".
Nói xong như có như không nhìn Trương Lệ Hồng một cái: "Đãi ngộ cũng
là tốt nhất, được ưu tiên đề bạt, thức ăn cũng tốt, trang bị đều tiên
tiến, quan trọng là ở đội đặc công các cô có thể hưởng những thưởng tặng bộ đội khác không thể có được, tương lai các cô dù không làm lính cũng
có cả đời giàu có".
Hà Hiểu Vân nổi tiếng từ lâu là không ham mê mấy thứ đó, dõng dạc
nói: "Thủ trưởng là tới mời chúng tôi gia nhập đội đặc công sao?"
Một câu nói kia khiến Hàn Vệ Hồng nở nụ cười, lắc lắc tay: "Không nên nhầm lẫn, tôi không phải đến mời mà là nếu muốn vào đội đặc công của
tôi, chỉ bằng biểu hiện trong đợt diễn tập vừa rồi của mấy đứa vẫn còn
kém xa lắm, đội chúng tôi không có chỗ cho một tên lính vô dụng".
Trương Lệ Hồng có chút không phục: "Báo cáo đội trưởng tôi cũng không biết đội đặc công có nhiều người hữu dụng".
Vẻ hất cổ kia đội trưởng Vu thấy có phần hơi quá phận, khẽ ho một
tiếng: "Trương Lệ Hồng bĩu môi, Chu đội trưởng thầm đắc ý nhìn Hàn Vệ
Hồng một cái, trong lòng khỏi nói vui bao nhiêu nhìn thấy ba cô nhóc này bao nhiêu là vừa mắt, thầm nghĩ đội đặc công của cô đã là cái gì, có xử lý được ba cô gái của chúng tôi không haha. Nhất thời nhịn không được
bật cười, ông vội vàng đưa tách trà lên che giấu: "Hàn đội trưởng uống
trà, uống trà".
Hàn Vệ Hồng liếc mắt nhìn ông đứng lên đến trước mặt Trương Lệ Hồng:
"Cô hóa ra cũng là người phiến diện như vậy, nếu không cô để tay lên
ngực tự hỏi, hắn là biết, diễn tập lần này mấy cô thắng cũng nhờ may
mắn, đội đặc công từng người đều có kĩ năng chiến đấu đơn độc toàn diện, giống như mỗi người đều có thể nói lưu loát tiếng Anh, có thể tùy lúc
mà xuấ