80s toys - Atari. I still have
Giấc Mơ Tình Yêu

Giấc Mơ Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328185

Bình chọn: 10.00/10/818 lượt.

họ đã trợn mắt há mồm, mắt không ngừng ngó

nghiêng xung quanh.

Nhìn họ lúc này chỉ có một cụm từ để nói đó là: “Một đôi phượng hoàng bị lạc khỏi bầy”

Đã lâu rồi không được đi mua sắm ở chợ quê, lại không được trả giá, nên tôi rất cao hứng.

Tôi mua thì cứ mua, còn xách đố phải phiền chú cháu nhà họ Trương.

Nếu fan hâm mộ của Đức Hải mà biết thần tượng của họ phải xách đồ cho một cô gái nghèo như tôi, chắc họ phải hộc máu mà chết.

Đến Phan Thiết, đối với cảnh đẹp có nắng, có gió, có bãi biển, có cát vàng, và có những hàng quán lợp bằng mái tranh, Đức Hải và Đức Trọng không

thể cưỡng lại được sức hút của quang cảnh trước mặt, họ bắt ép tôi phải

thuê phòng trong khách để ở lại đây qua đêm.

Ban đầu tôi cực lực phản đối, nhưng cuối cùng tôi đành phải nhượng bộ

khi nhìn thấy khuôn mặt giận dỗi và phụng phịu của thằng bé.

Tôi vừa mới nói xong câu: “Được rồi !”, thằng bé sung sướng hét ầm lên,

nó chạy thật nhanh xuống bãi biển trước mặt, ngay cả cơn đói đang hoành

hành trong dạ dày, và món cá nướng mà nó yêu thích, cũng bị nó dẹp sang

một bên.

Đức Hải nắm lấy tay tôi, hắn lôi tôi đi xuống bãi biển cùng với hắn.

Trong nắng vàng của buổi chiều tà, tôi và hắn đi sánh đôi với nhau trên cát vàng.

Gió biển lồng lộng thổi tung mái tóc và bộ quần áo mà tôi mặc trên người.

Đức Hải ngây người nhìn tôi, khóe môi hắn cong lên, đôi mắt đen sâu của

hắn giờ thăm thẳm giống như mặt biển rộng, màu xanh của nước biển đang

hòa tan cùng với màu đen trong mắt hắn.

Có thể cùng với người con trai mình thích đứng ngắm mặt biển thế này, tôi cảm thấy rất hạnh phúc và vui sướng.

Trước kia, tôi tưởng cả đời này mình phải cô đơn và không có ai ở bên

cạnh bầu bạn, chia sẻ mọi khó khăn và nỗi đau trong lòng mình, nhưng nay tôi đã tìm được rồi.

Nhìn hình bóng nho nhỏ của thằng bé đang tung tăng chạy trên cát, tiếng

nói trong trẻo và thanh khiết của nó đã dần xoa dịu đi nỗi buồn và cô

đơn của tôi.

Bây giờ thằng bé và Đức Hải gấn giống như một gia đình nhỏ của tôi.

_Em đang nghĩ gì thế ?

Đứng ở bên cạnh tôi, Đức Hải chăm chú quan sát và nhìn ngắm tôi.

Hướng tầm mắt ra mặt biển rộng lớn và bao la trước mặt, tôi mỉm cười nhẹ.

_Em không nghĩ gì cả.

Tay hắn nhè nhẹ siết lấy tay tôi, khóe môi hắn cong cong hình lưỡi liềm, nụ cười trên môi hắn ngày càng sâu.

_Em có thể hứa với anh một việc được không ?

Tôi quay sang nhìn hắn, đôi mắt tôi bắt gặp đôi mắt sáng như sao của hắn.

Bất giác trái tim tôi có mấy con nai đang chạy loạn, chúng đang khiến

lồng ngực tôi đập “thình thịch”, những âm thanh vang lên thật to và rõ

ràng.

_Anh muốn em hứa gì với anh ?

Tôi nhẹ giọng hỏi, hàng lông mi đen dày cụp xuống.

_Anh muốn em ở bên cạnh anh, chăm sóc cho thằng bé.

Nghe hắn nói, tôi bật cười.

_Em là gì của anh ? Anh muốn em trở thành bảo mẫu của thằng bé sao ?

Tôi chua xót hỏi hắn, đôi môi hồng hồng bị răng cắn, hốc mắt ửng đỏ.

Đức Hải giật mình khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của tôi, hắn luống cuống vội ôm lấy tôi vào lòng.

_Em đừng nói thế, em thừa hiểu ý của anh không phải là như thế. Nếu anh

muốn thuê một bảo mẫu để chăm sóc cho thằng bé, anh đã làm từ lâu rồi.

Anh muốn em ở bên cạnh anh và chăm sóc cho thằng bé, vì anh muốn lấy em, muốn em làm vợ anh và làm mẹ của thằng bé.

Người tôi mềm nhũn, tôi đứng dựa sát vào người Đức Hải, nước mắt lăn dài trên má.

Dù tôi đã dần dần nhận ra tình cảm mà Đức Hải dành cho tôi không phải

chỉ là hời hợt bề ngoài, mà rất sâu đậm, nhưng hôm nay tôi mới biết, hắn không coi tôi là một người con gái mang lại cho hắn hứng thú chinh phục nhất thời, mà hắn thật lòng muốn cùng tôi tạo dựng một gia đình.

Đức Hải vỗ nhẹ vào lưng tôi, hắn ôm siết lấy tôi như đang ôm một người quan trọng và trân quý đối với cuộc đời mình.

_Em không cần phải cảm thấy khó xử hay có lỗi với anh, anh không ép em

phải nhận lời anh ngay, anh sẽ cho em thời gian để suy nghĩ.

Tôi không trả lời hắn, tôi khóc thút thít trong lòng hắn, tôi khóc vì cảm động, khóc vì được an ủi và thấy mình thật may mắn.

Tôi rất yêu thằng bé, và luôn muốn được là một phần trong cuộc sống của

thằng bé, muốn được chăm sóc nó, muốn được nhìn thấy nó lớn lên.

Nay Đức Hải cho tôi cơ hội được thực hiện ước mơ của mình, tôi rất biết ơn hắn.

Tôi đứng khóc trong vòng tay hắn, cho đến khi nước mắt trên má không còn lăn dài nữa, lúc này tôi mới ngượng ngùng rời khỏi vòm ngực rộng rãi và ấm áp của hắn.

Sợ tôi đứng mỏi chân, Đức Hải kéo tôi đến một chiếc ghế mây được cư dân ở đây dùng làm chỗ ngồi và nghỉ ngơi cho khách du lịch.

Hai chúng tôi ngồi trên ghế mây, mắt nhìn thằng bé đang đùa nghịch trên cát, thằng bé đang xây một tòa lâu đài bằng cát ướt.

_Anh là cha ruột của thằng bé ?

Tôi hỏi hắn. Tôi đã cố kìm nén thắc mắc này bao nhiêu lâu nay, lúc nào tôi cũng muốn biết được chân tướng của sự việc.

Đức Hải thở dài, hắn lặng lẽ nhìn vào mặt biển xanh mượt trước mặt.

_Đúng.

Tôi cảm nhận được nỗi đau trong lòng hắn, cũng biết hắn đã phải trải qua rất nhiều chuyện thương tâm.

_Anh có điều gì muốn nói với em không ?

Khuôn mặt Đức Hải được