XtGem Forum catalog
Giả Làm Tình Nhân Xã Hội Đen

Giả Làm Tình Nhân Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322073

Bình chọn: 9.00/10/207 lượt.

ất Thịnh thoải mái hỏi.

“Vô cùng vui vẻ, trong những ngày tôi đến Las Vegas hôm nay là ngày vui vẻ nhất .” Thạch Du thành thật trả lời.

“Chúng ta quen biết nhiều ngày như vậy, nhưng tôi phát hiện chúng ta chưa hiểu rõ đối phương cho lắm.” Tất Thịnh tự nhiên thốt lên.

Thạch Du không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn đường.

“Nếu tôi hỏi cô một vấn đề, cô có thể trả lời thành thật vowia tôi không ?” Tất Thịnh nặng nề thở ra một hơi, khẩn trương trong lòng.

“Anh nói xem.” Thạch Du không hề phòng bị mà nói.

“Lúc đầu cô lấy tâm tình gì để nhận công việc này , và nguyên nhân nào làm cho cô đồng ý?” Tất Thịnh cố gắng bình tĩnh hỏi.

“Ừ. . . . . .trong số các việc mà tôi đẫ từng làm cho công ty thì đay là lần đầu tiên tôi nhận loại công việc này, tâm tình của tôi đương nhiên là lo lắng đề phòng, chỉ là vì tiền thù lao nên, tôi quyết định nhận công việc này.” Thạch Du không chút nào giấu giếm, thản nhiên nói.

“Cô nhận lấy công việc này, chẳng lẽ không sợ bạn trai cô sẽ hiểu lầm, tức giận sao?” lòng Tất Thịnh quanh co vòng vèo thăm dò Thạch Du.

“Bạn trai? Thật xin lỗi, tôi không có bạn trai.” Cô không chút nghĩ ngợi gì bật thốt lên.

“Cô không có bạn trai? Dung mạo cô đẹp như vậy, chẳng lẽ đàn ông xung quanh cô tất cả đều bị mù?” Tất Thịnh không tin.

Thạch Du lơ đễnh nhún nhún vai, “Có lẽ là cá tính không cho phép đi! Không có người đàn ông nào dám đến gần tôi, họ dương như đều sợ hãi tôi sẽ ăn sống nuốt tươi họ.”

Tất Thịnh vừa nghe Thạch Du giễu cợt, không nhịn được cười ha ha, “Không, phải nói là bọn họ không may mắn và ánh mắt biết nhìn.”

“Thật sao? Cám ơn anh đã an ủi tôi.” Thạch Du mỉm cười.

“Nếu như, nếu như. . . . . .” Tất Thịnh đột nhiên phát giác đầu lưỡi của mình giống như bị cắt ngắn.

“Nếu như cái gì?” Thạch Du tò mò ép hỏi.

“Ai!” Tất Thịnh buông tiếng thở dài, “Nếu như tôi muốn em ở bên cạnh tôi, em là có đồng ý hay không?” Anh lấy lại dũng khí nói một hơi.

“Anh. . . . . .” Thạch Du nghe vậy không khỏi ngẩn người, một hồi lâu nói không ra lời.

Tất Thịnh nắm chặt hai tay của Thạch Du, “Anh nói thật, tôi hi vọng em có thể ở bên cạnh anh, mấy ngày nay có em ở bên cạnh, anh có thể thường xuyên cảm nhận được nụ cười của mình, đây là cảm giác trước đây anh chưa từng có.”

“Anh chỉ vì muôn thất nụ cười của mình nên mới muốn tôi ở bên cạnh?” Thạch Du kinh ngạc với lý do cổ quái lại không giải thích được này.

“Không! Không phải như vậy, ý của anh đó là. . . . . .” vẻ mặt Tất Thịnh có chút gấp gáp, anh chưa bao giờ thổ lộ tâm ý của mình đối với một người phụ nữ, nhất thời hốt hoảng giống như thanh thiếu niên , không biết nên mở miệng như thế nào.

Đôi mắt Thạch Du như nước mùa thu không hề chớp mắt nhìn anh chằm chằm, thử đoán tiếp theo anh muốn nói câu gì.

“Anh là nói. . . . . . anh. . . . . .” Tất Thịnh tâm hoảng ý loạn, nói quanh co một hồi lâu vẫn là nói không rõ ra được.

“Ai! Anh có thật là đại ca Xã Hội Đen không vậy,có một câu mà sao nói mãi không nên lời.” Thạch Du trêu ghẹo anh.

Nghe thấy vậy, khuôn mặt Tất Thịnh xanh mét, giống như một con sư tử không biết làm sao , bỗng dưng xoay người lại, đưa lưng về phía Thạch Du,

“Em có nguyện ý ở lại bên cạnh anh hay không?” Giọng điệu của anh còn là cao như vậy không thể leo tới.

Thạch Du cố ý trêu đùa anh, nhảy đến trước mặt anh ngửa đầu dí dỏm — cười đối với anh, “Bây giờ không phải tôi đang ở ngay bên cạnh anh đó sao? Hơn nữa còn đứng ở trước mặt anh đó!”

“Anh là nói. . . . . .” Anh gấp gáp mặt đỏ lên, đôi tay nắm chặt thành quyền.

“Anh nói cái gì nha?” Thạch Du cả gan tiếp tục trêu đùa anh.

“Em không cần ép anh nữa! Em hiểu ý của anh mà.” Tất Thịnh cắn răng căm giận gầm lên.

“Oa!” đôi tay Thạch Du che lỗ tai kêu la: “Sư tử phát uy.”

Tất Thịnh gạt đôi tai tay che tai của cô, một tiếng như sư tử rống gầm thét: “Thạch Du!”

Thạch Du ngẩn ra nhìn anh, cằm anh kiên nghị uy thế, toàn thân tản mát ra một khí chất làm người khác không thể tiếp túc đùa giỡn.

“Anh hiểu rõ em là một cô gái tốt, mà anh lại là một đại ca Xã Hội Đen . . . . . .” Nói đến đây, anh chán nản mím chặt môi nói không được nữa.

“Xã Hội Đen thì thế nào?” Thạch Du nén giận mở to đôi mắt nhìn anh, cả người thẳng tắp, giống hệt như một người đàn bà chanh chua.

“Không có bất kì ai không sợ xã hội đen? Bây giờ vừa nghe là Xã Hội Đen, mọi người chẳng chạy xa vạn dặm?”

Tất Thịnh cao giọng nói.

“Ngụy biện! Đây chính là ý nghĩ của anh.” Thạch Du tức giận lớn tiếng la hét.

“Vậy ý của em là gì?” Tất Thịnh thấp thỏm hỏi.

Thạch Du dùng ngón tay chỉ chỉ ngực của anh không vui nói: “Anh có phải vẫn muốn hỏi tôi, có muốn ,có đồng ý ở bên cạnh anh hay không đúng không? Vậy xin hỏi anh là muốn ở bên cạnh anh một khoảng thời gian hay là cả đời?”

Tất Thịnh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mừng rỡ trong lòng, thì ra là cô hoàn toàn hiểu tâm ý của anh, “Anh. . . . . .”

Anh mới định mở miệng, Thạch Du lập tức tức giận đùng đùng nói: “Anh cần phải hiểu rõ, một khi đã nói ra thì không thể đổi ý đó!”

Nhìn bộ dáng tức giận, Tất Thịnh không nhịn được bật cười, “Những lời này là anh muốn nói cho em, l