
dục khác gì nhau?” Tất Thịnh giận trừng Hắc Báo.
“Không giống nhau!” Vẻ mặt Hắc Báo hốt hoảng, đi tới trước mặt hắn, xua tay nói: “Lão đại, thật không giống nhau, em thông qua bạn bè mới biết là công ty này làm việc cũng được, cho nên mới dám đề cử cho anh.”
Tất Thịnh trợn to đôi trợn mắt nhìn Hắc Báo chằm chằm, “Cậu nói xem không giống nhau ở chỗ nào?” Hắn hoàn toàn không tin tưởng vào lời nói của Hắc Báo .
Hắc Báo liên tục giải thích: “Công ty phục vụ khách hàng này là công ty đặc biệt giúp các vị khách giải quyết các vấn đề khó khăn, chứ không phải giải quyết các vấn đề sinh lý .” Miệng hắn khẽ nhếch lên, lộ ra nét mặt vô tội.
“Hừ! Tôi có vấn đề sinh lý cần giải quyết sao?” Tất Thịnh lại hừ lạnh một tiếng.
“Anh đương không thể nào có cái loại vấn đề này.” Hắc Báo vụng trộm cười trộm, “Em là nói, lão đại, nếu họ nói có thể giúp khách hàng giải quyết các vấn đề, hay là anh hãy chọn một cô có thể ngang bằng hoặc vượt trội hơn Tang Nhã , làm người yêu tạm thời của anh.”
“Người yêu?” Tất Thịnh mặt trầm xuống, hung tợn trừng mắt liếc Hắc Báo.
“Không, không! Em nói sai.” Hắc Báo vội vàng lấy bàn tay vả miệng mình, tỏ ra là mình nói sai, “Em nói là đóng giả làm ngươi yêu của anh.” Hắn lén lút liếc trộm Tất Thịnh một cái, suy đoán thái độ của anh.
” Đóng giả người yêu?” Tất Thịnh nghĩ ngợi lời Hắc Báo đề nghị, “Không được! Đây chẳng phải chứng tỏ răng Tất Thịnh tôi quá kém rồi ? Lại muốn nhân viên phục vụ của công ty kia đóng giả người yêu của tôi, bên cạnh tôi cũng không phải là không có phụ nữ.”
“Lão đại, em đương nhiên biết bên cạnh amh không phải là không có phụ nữ, nhưng vì trong số họ không có một người nào có thể hơn Tang Nhã, nếu như anh tùy ý tìm một người đi cùng anh, không phải càng làm cho lão hồ ly kia chế giễu sao? Thà rằng cứ như vậy, chúng ta không bằng dùng tiền tìm một cô gái hoàn mỹ đóng giả làm người yêu của anh , không phải là vừa đánh bại lão hồ ly Kha Tái Tư, cũng làm cho Tang Nhã biết rằng bên cạnh anh con có người phụ nữ tốt hơn cô ta .” Hắc Báo nói xong hả hê cười một tiếng.
Tất Thịnh không khỏi suy nghĩ , Lời nói của Hắc Báo cũng có chút đạo lý, trước mắt, chủ yếu hắn phải chặn đường đánh của Kha Tái Tư và còn cho Tang Nhã biết cô ta đối với hắn mà nói chẳng là cái gì , có cũng như không .
“Tốt! Cứ làm như thế.”
Tất Thịnh cuối cùng cũng đồng ý.
Nghe vậy, Hắc Báo vội vàng khom người nhặt những tờ giấy bị Tất Thịnh ném xuống đất nói: “Lão đại, vậy anh hãy xem kỹ một chút,xem người nào hợp ý của anh.”
Tất Thịnh cẩn thận chu đáo xem những tờ giấy.
“Tôi nghĩ cô gái tên ‘ Nguyệt ’ này xem ra cũng không tệ lắm.” Tất Thịnh mím môi, vẻ mặt thận trọng.
Vậy chúng ta lập tức gọi cô gái ‘ nguyệt ’ này.” Hình như Hắc Báo cũng có cùng ý kiến với Tất Thịnh , nhân tiện phụ họa luôn.
“Tốt! Chính là cô ấy. Câu hãy gọi điện thoại qua bên đó, hiện tại tôi muốn tự mình nhìn lại bản nhân một chút.” Tất Thịnh cẩn thận giao phó.
“Em hiểu rõ, em nhất định sẽ làm tốt.” Hắc Báo hớn hở trả lời.
Tất Thịnh lại đưa tay chỉ điện thoại nói: “Hiện tại!”
Hắc Báo rõ ràng có chút kinh ngạc, không ngờ, Tất Thịnh sẽ nóng lòng như thế.
“Được, bây giờ em lập tức gọi điện thoại qua.” Hắn lập tức cầm điện thoại lên lạc tới công ty” hạnh phúc viên mãn” .
Thạch Du nhận được điện thoại của công ty, ngay lâp tức đi đến ” khách sạn Lệ Đô ” gặp khách hàng.
Ngồi ở phòng cà phê tinh tế thưởng thức một ly cà phê, Thạch Du thỉnh thoảng cúi đầu nhìn đồng hồ. Cô ghét nhất là người không đúng giờ, nay đối phương đã trễ gần một giờ, người có tốt tính đến mấy cũng không nén được nổi giận.
“Cái gì chứ, quá kiêu ngạo rồi.” Thạch Du liên tiếp nhỏ giọng, oán trách.
Nếu không phải là vụ làm ăn này kiến ra tiền,thì muốn cô như một đứa ngốc ngồi đợi các người? Không có cửa đâu!
Thạch Du tức máu chạy đến đỉnh đầu, đem thìa đảo lộn cà phê trong ly, đột nhiên nghĩ mình sẽ không phải là bị người ta cho leo cây ? Nếu như thực là như thế này, sau khi về nhà cô nhất định phải thắp hương báo lên ông trời, không nguyền rủa tổ tông mười tám đời của người này, trong lòng cô không giải được mối hận !
Ngay khi trong lòng nàng đang thầm mắng hết sức, một người đàn ông đi tới trước bàn của nàng rồi đứng lại.
“Xin hỏi cô là Nguyệt sao?” Hắc Báo nhẹ giọng hỏi thăm.
Thạch Du ngẩng đầu nhìn khuôn mặt lưu manh của Hắc Báo, trái tim không khỏi hoảng sợ.
Người này chẳng lẽ chính là khách hàng của cô? Bề ngoài anh ta hiện ra khí thế lưu manh thế kia, còn có chuyện gì không xử lý được sao?, Mà lại cần đến trợ giúp của công ty?
Thạch Du mặt mỉm cười nói : “Tôi chính là Nguyệt, mời ngồi.” Cô hướng cái ghế đối diện nói, lấy ánh mắt ý bảo hắn ngồi xuống.
Hắc Báo cũng cười, một đôi ánh mắt gian tà không ngừng xem xét cô một cách kỹ lưỡng, “Ừ, thật là khá tốt.”
Thạch Du cảm thấy cả người không thoải mái, cái ánh mắt xấu xa đó làm cô cực kỳ lo lắng. Cô đầu tiên là ổn định tâm lý của mình , “Tiên sinh, có lẽ ngày hiểu lầm tính chất phục vụ của công ty chúng tôi , chúng tôi không phải. . . . . .”
Thạch Du còn chưa nói hết lời, lập tức bị Hắc Báo