
khẽ kéo vòng tay anh ra, mở to mắt nhìn người đàn ông với khuôn mặt còn bầm tím này, rất lâu mới thốt lên.
“Cố Tây Lương, sao anh lại… trẻ con như thế?”
Nghe vậy, Cố Tây Lương mới quay đầu lại, chút ít xấu hổ hoàn toàn tan biến, sắc mặt cũng đã khôi phục vẻ bình thường.
“Anh cần phải nỗ lực tỏ ra trưởng thành hơn sao? Hử?”
Anh cố tình kéo dài giọng, trầm bổng, du dương. Nguyễn Ân nghe mà tê dại da đầu, cô vội vàng đứng dậy, chạy ra khỏi phòng.
Người đàn ông nằm nghiêng trên giường nhìn bộ dạng cuống quít của cô, khẽ mỉm cười.
Thực ra, tình yêu giống như nhặt một hòn đá, không thể chọn được hòn đá đẹp nhất, mà chỉ có thể chọn được hòn đá thích hợp nhất với mình. Nhưng nếu không thử, làm sao biết được ai mới là người hợp với mình? nói cho cùng, để hai người chung sống hòa hợp với nhau, ngoài tình yêu, còn cần cả trách nhiệm, sự bao dung, quan trọng hơn là biết cách cho và nhận.
Sắp hừng đông, Nguyễn Ân xuống tầng một lấy thuốc, lúc chuẩn bị đi lên gác, chợt nghĩ tới điều gì, cô quay ra phòng khách và mở laptop. Ngồi cười ngây ngốc hồi lâu, cô mới gõ xuống câu cuối cùng cho cuốn tiểu thuyết của mình.
Em thường nghe người ta nói, khi còn trẻ gặp được người yêu thương, sẽ vô tư mà nói thật lớn. Nếu như cuộc đời này chỉ có thể hết lòng yêu thương một người, em nghĩ người đó nhất định là anh.
Cố Tây Lương, gió xuân mười dặm, không bằng anh.
~Hoàn ~
Vậy là "Giá lại có một người như em" đã được post hoàn tất. không biết các bạn đọc truyện thấy thế nào, bản thân mình thì khá là mâu thuẫn. Nam chính không được như hình mẫu của mình, thậm chí mình lại còn thích nam phụ hơn nữa, tình yêu của 2 người cũng không đẹp như những truyện mình từng đọc, nữ phụ thì không đủ sự thông minh và lý trí ... nói chung có rất nhiều điểm không hợp với gu truyện của mình. Thế nhưng mình lại thấy thích. Có lẽ vì tình yêu đó không đủ đẹp nên thực tế hơn. Có lẽ con người trong đó không thông minh nên lại dễ gần gũi...
Mình thích Nguyễn Ân, thích cái cách bảo vệ tình yêu của cô ấy. Tình cảm từ phút đầu dành cho Cố Tây Lương có thể chỉ là rung động, nhưng khi quyết định ở bên anh, cô đã làm hết sức mình để che chở cho tình yêu ấy. Nguyễn Ân nhỏ bé, nhưng can đảm. cô ấy là người đủ lòng vị tha, nhưng cũng đủ ích kỷ để giữ cho những thứ thuộc về mình không bị xâm phạm. Có thể bỏ ra công sức rất lớn, nhưng lại không cố chấp phải có được kết quả. một người đơn giản và đáng yêu. Thế nên mới có một cái kết HE dành cho người con gái đó.
Mình cũng thích Cố Nhậm, dù rằng anh ấy yêu người không nên yêu, nhưng những nỗ lực anh ấy bỏ ra đáng được trân trọng. Mình thậm chí còn cảm thấy Cố Nhậm yêu Nguyễn Ân nhiều hơn cả Cố Tây Lương. Anh không kém điều gì, chỉ là gặp gỡ cô quá muộn màng. Ninh Lam Nhân từng nói "Điều kiêng kị nhất khi yêu chính là thứ tự. Em đến trước, nhưng chưa hẳn đã trở thành người duy nhất của anh." Đúng, mà cũng không đúng. Như Cố Tây Lương vậy, anh bước vào lòng của Nguyễn Ân trước, khiến trong mắt cô không thể tồn tại thêm người nào, nên dù Cố Nhậm có trả giá lớn đến đâu cũng không thể có được trái tim cô.
Mình không thích Cố Tây Lương, nhưng đó lại là lựa chọn của Nguyễn Ân. Mình cũng hiểu, có những người không tốt trong mắt người khác, nhưng lại là duy nhất trong mắt mình, và có một người như thế thôi, là đủ rồi.
Cám ơn các bạn rất nhiều vì đã ủng hộ cũng như theo dõi truyện trong suốt thời gian qua. Lần đầu tiên tập tành type rồi post truyện nên nếu có gì sơ suất mong các bạn bỏ qua cho Hy vọng có thể trở lại ở một dự án khác không xa