
ô đã không nhịn được:
[tán gẫu gần'>
Cửu Lê nguyệt Lạc: Tuyệt lộ phùng sinh không ở đây, thì không có người
dạy các ngươi như thế nào làm người sao? Quên đi, hôm nay ta ngứa tay
liền thay bang chủ các ngươi thanh lý môn hộ, ngày khác phải kêu hắn mời rượu mới được! Tiểu Hải, lui qua một bên, đừng ở đây cản trở hưng trí
của chị~
Trong ba người, Bọt khí bướng bỉnh là người đầu tiên
ngẩng đầu lên mắng cô. Bọt khí bướng bỉnh là đao khách, công kích phạm
vi gần, tạm thời bị vây trong trạng thái đóng băng, cô cố ý di chuyển
nhân vật đến trước mặt Bọt khí:
[tán gẫu gần'> Cửu Lê Nguyệt Lạc: vị anh hùng này, tốt độ nhanh lên một chút được không? Ta chờ rất lâu rồi đó…
Giọt khí bướng bỉnh quăng ra kỹ năng, cũng vì phản ứng quá chậm, bị hệ thống phán định Cửu Lê Nguyệt Lạc MISS rụng… Tiếp theo, Cửu Lê Nguyệt Lạc trả lễ quăng ra một chiêu, Bướng bỉnh giọt khí quang vinh quy thiên.
Bên cạnh Bướng bỉnh bọt khí – Thần tiên cũng lười biếng tuyết trên người
cũng đã tan. Lê Duyệt khóe miệng hơi hơi giơ lên, trong mắt hiện ra một
tia giảo hoạt…
Thần tiên cũng lười biếng thấy Cửu Lê Nguyệt Lạc ở gần mình, nắm lấy cơ hội khi tuyết tan thì chạy tới, sử dụng kỹ năng
đâm tới _
Thấy chị bị đâm, Tiểu Hải đang xem cuộc chiến trên
màn hình không kiềm hãm được “ A…” một tiếng, buồn bực trong lòng, chị
như thế nào…
Ai ai, mới vừa rồi đánh một trận với thích khách
Minh chủ, rồi cùng người kia chạy đến Sinh tử gian đó mới là kích thích, một đao nhẹ như bông này giống như là gãi ngứa thôi… Lê Duyệt thấy
không thú vị bĩu môi, cho ngươi cơ hội còn không biết lợi dụng, không
công kích được còn không biết sử dụng ám khí…, đứa nhỏ này thật không có tiền đồ!
Thần tiên cũng lười biếng thành công đâm trúng Cửu Lê Nguyệt Lạc, đang ở trong lòng vui vẻ khinh bỉ: Cửu Lê Nguyệt Lạc cũng
không có gì giỏi…
[tán gẫu gần'> Cửu Lê Nguyệt Lạc: Công kích
của ngươi chỉ có giá trị tổn thương như vậy thôi sao? Đúng là không biết xấu hổ, quên ta đứng thứ hai bảng xếp hạng cao thủ sao, …
Thần tiên cũng lười biếng thấy những lời này, trong nháy mắt giận đến phát
run…Cô ta chính là cố ý! Đánh được cô ta mình tuyệt đối sẽ tự tin cao
ngạo, cố ý để cho mình đuổi kịp, cố ý chịu một đao! Cố ý nhục nhã mình!
Không chờ Thần tiên cũng lười biếng có phản ứng, Cửu Lê Nguyệt Lạc đã
tiện tay chém một kiếm quật nhân vật ngã xuống đất.
[tán gẫu
gần'> Cửu Lê Nguyệt Lạc: Nói ai là bà cô già…Cô nhận lầm tổ tông rồi, bản đại nhân cũng không nhớ mình có tôn tử không nên thân như vậy!
Lê Duyệt cảm thấy chơi chán, mắt thấy bạn của mình bi cô đánh, Cô gái xinh đẹp cũng không biết hỗ trợ.
Tiểu Hải mỉm cười cảm thấy sảng khoái, nhìn màn hình, người nào đó xem đến ngây người…Chị, rất suất!!
Loại bỏ xong ba người, Lê Duyệt trong nháy mắt lộ ra khoái ý, mới vừa rồi bị Mặc Vũ Lưu Thương đùa giỡn, bây giờ cô đạp người khác xuống, trong lòng không khỏi cân bằng rất nhiều: thực thống khoái, thấy người khác thống
khổ thật sảng khoái >.<
[tán gẫu gần'> Cửu Lê Nguyệt Lạc: GAME OVER, kết thúc công việc!
Cửu Lê Nguyệt Lạc gọi Tiểu Hải đi đài Trảm Long, lần này tâm tình cô tốt nên nhắc nhở:
[tán gẫu gần'> Cửu Lê Nguyệt Lạc: Ta tốt bụng nhắc nhở các người, tốt nhất
hỏi thăm một chút, ta và bang chủ các cậu có giao tình như thế nào!
Sau đó, Thần tiên cũng lười biếng mới hỏi thăm được từ những người bạn, hai tháng trước bang chủ của bọn họ hai tay nâng đạo cụ trò chơi – hoa
Phượng Hoàng, đuổi theo Cửu Lê Nguyệt Lạc suốt năm tòa thành của mười
con phố dài…Khó trách khi bọn họ bị Cửu Lê Nguyệt Lạc đùa giỡn, cầu cứu
thì không một ai dám đứng ra…
Đến 8 giờ, Không
Có Tiền Khen Thưởng như ý nguyện được thể nghiệm cảm giác bị ngược, nhìn cuộc chiến Tiểu Hải càng sùng bái chị nuôi thêm một bậc. Trịnh Sơ Du
rốt cuộc biết trong tiên ma Cửu Lê Nguyệt Lạc tồn tại hung hãn cỡ nào,
cũng tạm thời không thể tiếp nhận được chuyện thần tượng kiêm bạch mã
hoàng tử Khen Thưởng ca ca bại trận, logout ôm lấy Lê Duyệt mãnh liệt
dao động một hồi, bị Lê Duyệt âm hiểm uy hiếp : " nếu không dừng chịy sẽ ném toàn bộ đống tiểu thuyết manga đam mỹ từ lầu bốn xuống", ngoan
ngoãn bò lên giường kéo lên chăn làm bộ dáng con rùa đen.
Lúc này Lê Duyệt nhận được M của Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: Nguyệt Nguyệt, Tiểu Hải
nói vừa rồi em cứu hắn, cám ơn nhiều. . . . . . Có chuyện này chị để ở
trong lòng mấy ngày rồi, rất khó chịu. . . . . . Em có thể tha thứ cho
chị không?
Lê Duyệt nhíu mày, Gậy Trúc có chuyện gì dấu diếm mình, còn phải xin mình tha thứ? Chẳng lẽ. . . . . .
[ nói nhỏ '> Cửu Lê Nguyệt Lạc: có liên quan đến chuyện hôm đó?
[ nói nhỏ '> Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: thật xin lỗi, đây chẳng qua là khổ nhục kế. . . . . . Thương Mang mặc dù ít nói nhưng tương đối thông minh, nếu như lúc ấy nói cho em biết, nếu như không nói lời ngoan tâm như vậy,
chị sợ anh ấy sẽ nghi ngờ. . . . . .
Cho nên kể cả chị em tốt
cũng có thể tính kế? Để cho anh ấy áy náy bởi vì không kịp cứu chị, để
cho tôi bị tất cả mọi người trong bang chỉ trích bởi vì biết chị bị luân mà không cứu? Lê Duyệt đột nhiên cảm thấy t