
gười của bản đại gia rồi! Tốt nhất
tiêu tan tất cả chủ ý đánh tới hắn! Nếu không bản đại gia thấy một người giết một người, thấy hai người giết cả đôi!!
Đang lúc Lê Duyệt
hết sức chăm chú nhìn chằm chằm màn ảnh, tò mò câu nói của Bỉ Ngạn Trà
Hoang Phí sẽ gây lên phong bao gì ở trên thế giới thì đột nhiên phát
hiện có thêm một đôi tay lạnh lẽo trên cổ mình, một thanh âm yếu ớt từ
phía sau truyền đến: "Duyệt Duyệt, trong trò chơi cậu chơi có rất nhiều
trai đẹp phải không. . . . . ."
Khi tinh thần con người tập trung cao độ vào một sự vật nào đó, đột nhiên bị kích thích mãnh liệt từ bên
ngoài, tất nhiên dẫn đến kinh sợ. Vì vậy vị bạn học sau lưng này thành
công làm cho cô quay đầu sang, Lê Duyệt tràn đầy oán niệm khinh bỉ, "Sơ
Du thiếu chút nữa thì cậu dọa tớ chết! Về sau không được phép đột nhiên
ôm cổ tớ như vậy!"
"Thật sao, ta sai rồi. . . . . . Tớ thấy cậu
đang đánh quái vật, cho nên mới đến gần hỏi. . . . . ." Trịnh Sơ Du
giống như một học sinh tiểu học làm việc gì sai, rũ mắt trả lời. Cô rất
thích làm một chút trò đùa dai, trêu mèo chọc chó nhưng sau đó thái độ
nhận sai lại tương đối tốt, làm cho người khác muốn tức giận cũng không
được.
"Bên trong có nhiều đàn ông, nhưng có đẹp trai hay không
cũng thì tớ không biết." Cô chơi trò chơi chỉ để ý thao tác tiêu chuẩn
của đội ngũ, còn những cái khác thì không chú ý. Đẹp trai thì có ích lợi gì? Chẳng lẽ đẹp trai chơi trò chơi, thì đứng trước quái vật nói một
tiếng: "Bổn soái vô địch, người xấu lui bước!" Những quái vật kia sẽ tự
động chết sao? Cũng không phải là đang diễn kịch. . . . . .
"Nhưng là tớ xem tiểu thuyết võng du trên Tấn Giang, nữ chủ đều tìm được nam
chủ đẹp trai chất lượng tốt trong trò chơi! . . . . . . Cậu qua đây!"
Trịnh Sơ Du túm ống tay áo của Lê Duyệt, Lê Duyệt đoán chừng mình bị cô
gái nhỏ này giày vò trong thời gian ngắn không có cách nào yên tĩnh chơi trò chơi rồi, liếc mắt nhìn màn hình, đứng dậy đi đến trước máy tính
của Trịnh Sơ Du.
"Tớ vừa đọc được chương mới “ghế sô pha” trong
truyện《 khi yêu nữ gặp phải đại thần 》, viết rất đáng yêu, ghế sô pha
rất khó giành!" Trịnh Sơ Du chỉ vào màn hình nói, "Tớ rất hài lòng nhắn
tin cho cô ấy. . . . . . Nhưng thực ra là đã đánh tốt đặt trong file
WORD, thấy cô ấy lập tức COPY rồi gửi đi. . . . . ."
Lê Duyệt bị ánh mắt lấp lánh tràn đầy mong đợi của Trịnh Sơ Du, bị buộc phải đọc cảm nghĩ về ghế sô pha của Trịnh Sơ Du:
"Ở đây đang tranh giành sô pha, người không liên quan nhanh chóng tránh ra!
Thân ái, rốt cuộc tớ đã cướp được sô pha của cậu...
Có rất nhiều người yêu thích cậu ,
Tham gia cạnh tranh kịch liệt như thế, tớ có thể giành thứ nhất,
Ngồi vào ghế sô pha của cậu, trong lòng tớ thật sự là tràn ngập tình cảm hạnh phúc và vui sướng ~
Hi vọng lần sau còn có duyên phận có thể ngồi vào sô pha của cậu,
Không ngồi được sô pha của cậu, tớ thấy ngủ cũng không an ổn...
Sô pha quả nhiên là thánh phẩm tiêu trừ mệt nhọc, mĩ dung, dưỡng nhan trên thế giới
Sô pha nữ vương nhiệt tình yêu thích, tùy ý đoạt sô pha nữ vương, kéo sắc lang này ra ngoài!"
Trịnh Sơ Du vừa nói cho Lê Duyệt xem kiệt tác của mình, vừa cảm khái nói:
"Duyệt Duyệt, cậu có thấy tuyên ngôn sô pha của tớ rất có khí phách nữ
vương hay không?! Có thấy tớ có khả năng trở thành nữ chủ hay không? Bộ
tiểu thuyết này, nữ chủ có một đống nam nhân ái mộ nha, mà toàn bộ đều
rất xuất sắc, tớ thấy dao động rồi... Duyệt Duyệt, tớ cũng muốn giống
nữ chủ vậy! Dấn thân vào trò chơi, thu thập mĩ nam!!"
Lê
Duyệt đã không đếm được thứ một trăm bao nhiêu lần cảm thấy hết chỗ nói
đối với Trịnh đại tiểu thư rồi... Thôi, cô muốn chơi thì chơi đi, tiểu
thuyết thật YY, hiện thực thật tàn khốc, không quá vài ngày cô ấy sẽ
biết trò chơi chân chính là cái dạng gì rồi...
"Vậy cậu đăng ký tài khoản trước đi." Lê Duyệt sau khi nói xong lại phát hiện Trịnh
đại tiểu thư mở to đôi mắt vô tội chờ đợi nhìn cô: "Đó là cái gì vậy? Ở
nơi nào cơ?"
"Quên đi, tớ nhất định là kiếp trước nợ cậu..." Lê Duyệt囧, đứng lên đi về phía máy tính của Trịnh Sơ Du. Thừa dịp đợi
tải dữ liệu hệ thống, chạy về máy tính của mình, lại phát hiện chỉ còn
mỗi nhân vật của mình, phụ cận Trảm Tiên Đài mọi người đều đi hết, nhưng là Bạch Y login, phát cái "Tiểu Nguyệt, cô đang treo máy sao" tin tức
cho mình. Lê Duyệt nghĩ lát nữa phải giúp Sơ Du tuyển người cùng luyện
cấp, liền phát tin "Sư phụ, ta xuống tuyến có việc, hôm nay không luyện
cấp được rồi." Ngẫm lại, hai ngày này phải ôn tập ngôn ngữ, lại bổ sung
thêm "Hai ngày này đều có việc, khả năng phải thêm vài ngày nữa mới lên
tuyến", sau đó liền log out.
Lê Duyệt đổi tài khoản, tiếp tục
giúp Trịnh Sơ Du, khu server này rất tốt, đều tuyển chọn những người
chơi cùng cấp bậc, miễn cho lúc này cấp thấp bị người khi dễ còn không
tìm được người thay cô ra mặt! Về phần tên...
"Sơ Du, đặt tên là gì?" Lê Duyệt ngồi ở trên ghế của Trịnh Sơ Du, tay đặt trên bàn phím, nghiêng đầu hỏi.
"Tớ nghĩ muốn... Cái kia nữ chủ kêu Triệu Yêu Nữ, cậu gọi là Cửu Lê Nguyệt
Lạc..." Trịnh Sơ Du ánh mắt chuy