XtGem Forum catalog
Gả Cẩu Tùy Cẩu

Gả Cẩu Tùy Cẩu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322432

Bình chọn: 10.00/10/243 lượt.

anh vừa ăn, vừa ở bên yên lặng nhìn Lâm Thục Huệ tươi cười, đôi mắt đen sâu thẳm chợt loé lên một tia sáng.

Cô đối với anh thật sự tốt lắm, hoàn toàn không quan tâm anh là một con chó cỏ xấu xí, trong lòng anh sớm dâng lên niềm cảm kích, hảo cảm đối với cô càng ngày càng tăng, anh thật không rõ, cô rõ ràng có thể rất nữ tính, vì sao ở văn phòng lại cố tỏ ra vẻ giống đàn ông?

Nếu cô có thể ôn nhu giống như bây giờ, anh đối với thái độ của cô sẽ vô cùng quý mến.

Mỗi ngày cùng cô ở chung cùng một chỗ, hơn nữa lại chung giường, nhìn cô lâu dần, kỳ thật cảm thấy cô rất đáng yêu, thậm chí anh ít nhiều đã quên hình tượng người phụ nữ nam tính của cô.

Mà đối với Lâm Thục Huệ mà nói, ở chung với con chó nhỏ Tổ Đức lang thang này, cô liền phát hiện con chó cỏ này thực đặc biệt.

Tuy rằng nó bề ngoài là chó, nhưng mà hành động trạng thái thật sự tuyệt không giống chó –

Tổ Đức không ăn thức ăn cho chó, không có hứng thú đối với xương xẩu, chỉ ăn thịt hay đồ ăn dành cho người, điều này cô có thể chấp nhận.

Nó không ngủ sàn, không ngủ ổ chó, chỉ ngủ sô pha hoặc giường, điều này coi như bình thường đi.

Đặc biệt nhất là, nó thói quen dùng “kiểu ngồi”, không phải kiểu ngồi của chó nha, là “kiểu ngồi của người”, điểm này cô có thể thấy lạ nhưng không thể trách, nghĩ rằng Tổ Đức đại khái là từ chủ nhân cũ học được.

Nhưng là có một điều làm cho cô thực há hốc mồm, chính là Tổ Đức “Đi toilet”.

Nó không ở bên ngoài đi tiểu, cũng không ở ven đường thải bậy, mà là trực tiếp ngồi ở bồn cầu trong nhà tắm của cô, hơn nữa đi xong còn biết xả nước.

Khi cô lần đầu tiên nhìn thấy Tổ Đức đi toilet, cô liền kinh ngạc nói không ra lời, nhưng mà điểm này còn không phải đáng nói nhất, đáng nói nhất là khi khi cô nhìn thấy Tổ Đức “Mở tủ lạnh”, kinh ngạc há hốc cằm muốn rớt ra.

Lúc ấy cô ở dưới bếp rửa chén, Tổ Đức liền bước qua trước mặt của cô đi đến trước tủ lạnh, nó liền dùng chân trước đem cửa tủ lạnh đẩy ra, sau đó cắn chai bia đi đến trước mặt cô, đứng im nhìn cô, giống như muốn nói với cô rằng– tôi muốn uống bia.

Há hốc mồm cô nhìn nó hồi lâu, nó đại khái là chờ lâu mất kiên nhẫn, cư nhiên dùng chân nó khều khều bàn chân cô, giống như thúc giục cô nhanh chút giúp nó mở nắp bia, mà cô cũng thật sự liền ngoan ngoãn giúp nó đem bia mở ra, sau đó đổ vào bát, tiếp theo liền nhìn thấy Tổ Đức cúi đầu ừng ực uống.

Không chỉ có hai chuyện kì lạ này, nhớ rõ có một lần cô xem tin tức trên tivi được một nửa, tạm thời có việc rời đi, đến khi cô trở lại phòng khách, lại phát hiện tivi bị chuyển kênh.

Cô ngây người trừng mắt nhìn trận bóng rổ trên TV, sau đó lại quay đầu nhìn “kẻ ngồi” ở trên sô pha xem tivi Tổ Đức hơn nữa ngày, việc này làm lòng cô tràn đầy nghi hoặc, nhưng cuối cùng vẫn là đem việc này trở thành trùng hợp.

Chó làm sao có thể xem tivi? Nhưng chẳng lẽ chính mình chuyển kênh xem trận bóng? Đại khái là điều khiển từ xa bị chập mạch đi, cô lúc ấy như vậy nói với chính mình.

Tổ Đức mà cô gặp được là con chó vừa lạ vừa đặc biệt nhất, bình thường chó mê trò chơi bắt banh, Tổ Đức hoàn toàn không có hứng thú, hơn nữa nó ăn cái gì cũng kén chọn, không thể ăn không thèm, không sạch sẽ không chạm vào; Cô còn thấy Tổ Đức nhìn chằm chằm tuần san buôn bán của cô, giống như hiểu chữ, cô đương nhiên sẽ không thật sự cho rằng Tổ Đức xem hiểu, bởi vì đây là việc không có khả năng nha.

Đối với cử chỉ khác thường không giống chó của Tổ Đức, cô chỉ cảm thấy không biết phải làm sao, bất quá coi như chính mình thu dưỡng một con chó thực đặc biệt đi.

4.2

Nhưng điều làm cho cô cảm thấy khó hiểu nhất, chính là Tổ Đức mỗi buổi sáng đều kiên trì muốn theo cô đi làm.

“Tổ Đức ngoan, đi vào!”

“Gâu!”

“Chị muốn đi làm, đừng đi theo chị nha!”

Mỗi buổi sáng cô đều cùng Tổ Đức một hồi giằng co một lúc, cũng không biết nó nổi điên cái gì, bình thường muốn dẫn nó ra ngoài đi dạo, nó một chút hứng thú cũng không có, nhưng là đến buổi sáng liền khẳng định muốn cùng cô ra khỏi cửa.

“Đừng náo loạn Tổ Đức, ngoan ngoãn chờ ở nhà.”

“Gâu! Gâu!”

“A! Tổ Đức –”

Thừa dịp cô không chú ý, Vương Tổ Đức thành công theo cô hai chân thò ra ngoài cửa chui ra khỏi phòng khách, xông thẳng trên hành lang về phía cầu thang.

Đáng chết! Lâm Thục Huệ nhanh đóng cửa lại, vội vàng đuổi theo, cũng không biết Tổ Đức phát điên cái gì, cư nhiên cứ như vậy làm cô đuổi theo đến cầu thang, hướng dưới lầu phóng xuống, làm hại cô cũng chỉ có thể đuổi theo xuống lầu.

Cô một đường từ lầu 10 chạy vội xuống một bãi đỗ xe dưới lầu, hai chân cơ hồ muốn xụi lơ, nhưng mà cô không có thời gian để thở, bởi vì bãi đỗ xe lớn như vậy, nếu Tổ Đức thật sự lạc đường, rất có khả năng cô sẽ tìm không thấy nó, nghĩ đến đây cô càng thêm sốt ruột.

“Tổ Đức! Tổ Đức!” Cô gọi, gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng.

“Gâu!” Giống như đáp lại cô, tiếng sủa Tổ Đức truyền đến.

Cô chỉ việc theo tiếng sủa tìm kiếm, ngoài ý muốn ở chỗ đậu xe của cô tìm được Tổ Đức.

“Tổ Đức! Thật là! Em như thế nào chạy loạn nha!”

“Gâu –” Tổ Đức đứng ở cửa xe trước, hai chân trước còn đặt ở trên ván cửa, nhìn cô sủa, phảng p