Ép Gả Vợ Hiền

Ép Gả Vợ Hiền

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326954

Bình chọn: 8.5.00/10/695 lượt.

h đi. Nếu anh không muốn xảy ra tranh chấp quốc tế.”

Cô liếc xéo Đoàn Dịch Kiệt một cái, ánh mắt nhìn mặt biển đêm phía xa xa.

Trong mắt Đoàn Dịch Kiệt hiện lên ánh sáng sắc bén, khóe môi khẽ nhếch. Vị nhị tiểu thư này quả nhiên hiểu được thời cuộc, xem ra trên người nha đầu kia còn cất giấu không ít bí mật anh không biết. Tốt, anh thích đánh trận đánh ác liệt!

“Nhị tiểu thư đang suy nghĩ cho tôi sao?”

Đoàn Dịch Kiệt liếc nhìn Hứa Lương Thần, bâng quơ hỏi, đi theo sau Hứa Lương Thần ra ngoài.

David và Daniel bị thị vệ canh giữ ở khoang thuyền phía sau. Đoàn Dịch Kiệt ra lệnh một tiếng, hai người được mời ra. Đoàn Dịch Kiệt đứng ở một bên, nhìn Hứa Lương Thần đi đến bên cạnh hai người kia.

David thân thiết hỏi: “Catherine, em không sao chứ?”

Hứa Lương Thần hơi nghiêng người, cười lắc đầu: “Em không sao, David, anh và Daniel tiên sinh có thể đi được rồi.”

“Vậy còn em, Catherine?”

David vô cùng lo lắng đi về phía trước hai bước: “Em không đi cùng sao?”

“Tôi sẽ phái người đưa Hứa tiểu thư trở về.”

Đôi mày kiếm của Đoàn Dịch Kiệt nhướn lên, lạnh lùng nói: “David tiên sinh không cần lo lắng, Daniel tiên sinh, sau này còn gặp lại.”

Nói xong, quay đầu gọi La Hoằng Nghĩa: “Phó quan La, phái một chiếc thuyền ca nô đưa Hứa tiểu thư về Tôn phủ.”

La Hoằng Nghĩa đáp một tiếng “Rõ” rồi xuống dưới sắp xếp. David muốn nói lại thôi há miệng thở dốc, Đoàn Dịch Kiệt nâng tay nói: “Hứa tiểu thư, mời.”

Dẫn người và Hứa Lương Thần xuống khỏi du thuyền.

Hứa Lương Thần cười an ủi với David và Daniel, lên ca nô. Đoàn Dịch Kiệt là người giữ lời, nói đưa cô về nhất định sẽ không nuốt lời. Hứa Lương Thần tin tưởng không cần lý do, nhưng sự tin tưởng này không thể nói thành lời với David.

David nhìn bóng dáng giai nhân đi xa, thực bất đắc dĩ nhún vai, trong lòng mất mát, sốt ruột còn có lo lắng.

Daniel nhìn ca nô rời đi, thở dài, vỗ vỗ bả vai David. Chuyện đêm nay bị vị Thiếu soái này nhẹ nhàng bâng quơ, giải quyết vô cùng lặng lẽ, có chút ngoài dự kiến của anh.

Anh gặp qua không ít người trong quân đội, đều ngang ngược kiêu ngạo, không quan tâm đạo lý. Lúc đầu thì vênh váo tự đắc tỏ ra uy phong, mà khi anh nói tên lãnh sự quán nước Mỹ đại đa số sẽ thay đổi vẻ ngang tàng lúc trước. Đúng như người Trung Quốc nói ‘tiền cự hậu cung’ [2'>. Vị Thiếu soái anh chưa bao giờ qua lại này thật ra rất đặc biệt, không kiêu ngạo không siểm nịnh, lãnh đạm nhưng không vô lễ, nhìn ra được binh lính cũng quân kỷ nghiêm chỉnh. Phải nhắc nhở công sứ Clinton, người này không thể khinh thường.

[2'> Tiền cự hậu cung: Trước ngạo mạn sau cung kính

Âu chiến (Thế chiến II) gần như thổi quét toàn cầu đã tiến hành hơn ba năm, sau “Sự kiện Mật điện” tháng ba và “Cuộc chiến tranh bằng tàu ngầm không hạn chế” của Đức vào tháng tư, Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ vẫn duy trì “Trung lập” đã tuyên bố thay đổi lập trường, tham gia vào phe đồng minh.

Bởi vì chiến trường chính ở Châu Âu, ảnh hưởng của Âu chiến đối với Châu Á và Viễn Đông cũng không rõ ràng. Hơn nữa nhìn theo phương diện khác, thậm chí còn suy yếu ảnh hưởng kinh tế của phương Tây đối với Trung Quốc. Hai năm này công nghiệp Trung Quốc phát triển, có địa lý rộng lớn, bột mì, dệt và công nghiệp nhẹ phát triển nhanh chóng; phương Tây không rảnh quan tâm đến phương Đông, dùng Nhật Bản làm quân sự ở Viễn Đông, ảnh hưởng kinh tế càng gia tăng.

Trước mắt, chiến tranh tuy rằng còn đang tiếp tục, nhưng hai tập đoàn quân sự lớn đều đã sức cùng lực kiệt. Bản tóm tắt Washington gửi đến tổng thống Wilson khi Mỹ tham chiến đã viết rằng: Trong thế giới ngày nay, mầm móng chiến tranh chính là sự đối lập trong công nghiệp và buôn bán; Trên thực tế, cuộc chiến này là một cuộc chiến giữa buôn bán và công nghiệp, xin đừng đơn thuần cho rằng chỉ là một cuộc chiến tranh chính trị……

Quốc gia có diện tích lớn nhất Châu Á từ xưa đến nay, có quốc thổ rộng lớn, tài nguyên dồi dào, trước kia lực ảnh hưởng của Hợp chủng quốc ở nơi này rất mỏng manh, nhưng hiện tại, Mỹ sẽ không cho phép lại buông tha cho chia xẻ quyền lực.

Người trẻ tuổi không thể khinh thường này, chính là chủ nhân tương lai nắm trong tay một nửa Quân Chính phủ phía Nam Trung Quốc. Nhìn ca nô biến mất trong màn đêm, Daniel đứng im, theo góc độ nghề ngoại giao, anh nghĩ sâu xa hơn, thậm chí đã bắt đầu lo lắng tìm kiếm cơ hội trong đó. Hứa Lương Thần bị đưa thẳng về Tôn phủ. Nghe hạ nhân bẩm báo, Tôn Mạnh Lâm tự mình đi ra đón: “Phiền đại thiếu tự mình đưa em họ tôi về, anh có muốn vào nhà uống chén trà không?”

Bởi vì không muốn gây chú ý, Đoàn Dịch Kiệt dẫn theo không nhiều tùy tùng, đến trước cửa Tôn phủ cũng không xuống xe, nhìn thấy Tôn Mạnh Lâm đi ra mới đẩy cửa xe ra, thản nhiên nói: “Đêm đã khuya, sẽ không quấy rầy quý phủ, ngày khác nhất định đến bái phỏng. Eo Nhị tiểu thư bị thương mới khỏi, phải chú ý nghỉ ngơi.”

Tôn Mạnh Lâm cười cảm ơn, nhìn Hứa Lương Thần xuống xe chào một tiếng “Anh họ” rồi đi thẳng vào cửa. Đối với ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chăm vào mình của đại thiếu mặt lạnh cô chỉ thản nhiên nhìn thoáng qua, không thèm nói một câu nà


XtGem Forum catalog