Snack's 1967
Em Trai Quá Kiêu Ngạo

Em Trai Quá Kiêu Ngạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324860

Bình chọn: 8.00/10/486 lượt.

” Quả thật là một vấn đề, nếu cô gái kia có bạn trai thì đây chính là chia rẽ uyên ương, việc thiếu đạo đức là không thể làm.

“Không có.”

“Vậy có người trong lòng không?”

“Hiện tại cũng có thể là không có.”

“Vậy hẳn là không thành vấn đề , cô ấy chưa có bạn trai, cũng không có người trong lòng, điều kiện của tổng tài tốt như vậy, còn chung tình với cô ấy như vậy, nếu cô ấy biết chắc còn cười trộm ấy chứ, có thể mới đầu sẽ tức giận một trận, sau đó anh liều chết bám theo cầu xin cô ấy tha thứ, chắc chắn cô ấy sẽ mềm lòng, tôi nói anh biết, phụ nữ đều là động vật mềm lòng......”

Minh Nhan thao thao bất tuyệt phát biểu phụ nữ là như thế này như thế kia. Kỳ thật chính cô cũng chưa hiểu hết, mấy cái này đều đọc ở trên báo với tạp chí, hoặc là nghe Tân Vãn nói, chỉ là mượn hoa hiến phật thôi. Nhưng có thể chắc chắn là không có người phụ nữ nào có thể kháng cự mị lực của tổng tài đại nhân đâu, cho nên cô cũng không cảm thấy cô ra cái chủ ý kia sẽ hại chết một phụ nữ, nếu cô biết người bị hại là ai, có lẽ từ giờ trở đi cô thà là câm điếc, một chữ cũng không nói.

Mạc tổng tài cười giống như trộm được vật quý, nhìn cô gái trước mắt thao thao bất tuyệt, còn không quên bổ sung hai câu, cổ vũ cô tiếp tục nói, nói chung là hướng dẫn từ cách làm thế nào để dụ dỗ cô ấy đưa lên giường, đến sau khi xong việc đều vạch ra rất rõ. Ngẫm lại kế hoạch ‘Lừa chị phải khuất phục’ mà chính mình giúp tổng tài nghĩ ra cô còn có cảm giác thật thành tựu, xem đi, thư ký như cô đây đã làm hết phận sự a, chẳng những quan tâm đến ăn mặc ngủ nghỉ của tổng tài đại nhân mà còn quan tâm luôn cả việc yêu đương của tổng tài, thật sự là vĩ đại



“Minh Nhan, thật sự cám ơn cô, thấy cô quan tâm tôi như vậy, sau khi tan tầm tôi mời cô đi ăn cơm chiều.” Sau khi hoạch định kế hoạch xong, Mạc tổng tài cảm kích nhìn Minh Nhan, đưa ra lời mời ăn cơm.

“Ách, được rồi.” Minh Nhan nhìn bộ dáng cùng vẻ mặt cảm động đến rơi nước mắt của hắn, bất đắc dĩ gật đầu.

Cái này căn bản đâu cần cảm tạ a, ba ngày nay, trừ bỏ bữa sáng cô ăn ở nhà ra, cơm trưa cơm chiều đều là ăn cùng vị tổng tài này vì thế buổi tối cô định cự tuyệt hắn, nói là cô đã có hẹn rồi.

Nhưng đến lúc gần tan tầm, công ty đột ngột phát sinh tình huống khẩn cấp, hại cô đành phải ở lại tăng ca, trễ mất giờ hẹn, cuối cùng vẫn phải cùng Mạc tổng tài ăn cơm hộp ở văn phòng.

Cô đành phải hủy bỏ hết kế hoạch trong tuần, làm tốt công việc của một bí thư trong vòng mười sáu giờ đồng hồ, đúng vậy trừ bỏ tám giờ về nhà ngủ, còn lại mười sáu giờ, cô và hắn đều ở cùng nhau, Tân Vãn liền trêu chọc cô là “thư kí hàng thật giá thật, làm việc 16/24 giờ”.

“Tổng tài, hôm nay anh muốn đi ăn cái gì? Có cần đặt chỗ trước không?” Nếu trốn không xong, coi như cô làm hết phận sự của bí thư đi. Minh Nhan làm hết phận sự, cầm lấy bút hỏi Mạc tổng tài bữa tối muốn dùng món gì.

“Uhm, phải rồi, đi nhà hàng mà chúng ta gặp lần đầu, không phải cô rất thích ăn món tôm luộc ở chỗ đó sao! Việc đặt chỗ giao cho cô sắp xếp.”

“Được, tổng tài không có gì nữa, vậy tôi ra ngoài trước.” Đã đến giờ làm việc, Minh Nhan lập tức chuyển sang bộ dáng chuyên tâm giải quyết việc chung.

“Không có gì, cô đi đi.” Mạc tổng tài nhìn đồng hồ treo tường, đã đến giờ làm việc, liền bắt tay vào công việc, thời gian buổi sáng thực tquá nhanh.

Minh Nhan theo lời đi ra ngoài, trở lại bàn hoàn thành công việc của mình. Lượng công việc Mạc tổng tài giao cho quả thực rất nhiều, Minh Nhan hoàn toàn không thời gian rảnh rỗi.

Tân Vãn mấy ngày nay không ngừng oán giận cô trên điện thoại, nói hai người bọn họ đều đã thành Ngưu lang, Chức nữ, rõ ràng cùng làm trong một công ty, mà ba bốn ngày cũng không thấy mặt.

Ngay cả cơm chiều cũng không thể ăn cùng nhau, còn nói cô trọng nam kinh nữ, đứng núi này trông núi nọ, v.v… và v.v…

Cô thực không biết từ đó cũng có thể dùng trên người cô a, cô đúng là oan uổng nha, chỉ ông trời mới biết cô đang hối hận gần chết, sớm biết rằng Mạc tổng tài sẽ bám dính người ta như vậy thì lúc quản lí Thiệu vừa đi công tác về cô đã xin nghỉ phép rồi, để bây giờ, ngay cả thời gian riêng tư cũng không có.

“Reng reng.” đột nhiên điện thoại nội bộ vang lên.

Minh Nhan nhanh chóng bắt máy, lễ phép nói. “Tổng tài có gì phân phó.”

“Ừ, Minh Nhan, trưa nay cô ăn một mình nha, tôi có bạn đến, phải đi tiếp bọn họ.” Mạc tổng tài nói là có bạn đến nhưng giọng nói của hắn lại chứa đựng sự bất đắc dĩ.

Minh Nhan mặc kệ hắn có bất đắc dĩ hay không, tóm lại cô cao hứng muốn chết, rốt cục có thể không cần cùng tổng tài ăn cơm, thực muốn hoan hô lớn lên.

Chờ Mạc tổng tài đi rồi, Minh Nhan nhanh chóng thu dọn các thứ trên bàn, đi xuống lầu tìm Tân Vãn cùng nhau ăn cơm trưa, tránh để những lời oán giận của cô nàng ấy làm lỗ tai cô chịu không nổi a.

Vừa ngồi vào chỗ chọn xong cơm, Minh Nhan bắt đầu hối hận, cô nhóc thối này căn bản không phải oán giận cô không cùng ăn cơm với cô ấy mà chỉ lo so đo không có cơ hội gặp mặt cô để hỏi thăm về chuyện của tổng tài đại nhân, xem đi, từ lúc gặp mặt cô miệng của cô ấy chưa hề ngừng, câu nào cũng là về