Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Em Không Biết

Em Không Biết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323424

Bình chọn: 10.00/10/342 lượt.

dưới đây là em dành tặng riêng anh.”

“Tên của bài này gọi là “Em không biết”

Hãy để hồi ức quay ngược trở lại

Tìm về nơi giao nhau giữa đôi ta

Những lời khó nói trở thành mật ngọt

Bắt đầu mọi thứ tựa ngày hôm qua

Bao hình ảnh mãi chẳng thể cắt rời

Vẫn hiện lên khi ta nhắm mắt lại<>

Em rất mong được ngủ bên cạnh anh

Nỗi hối hận nơi em bao giờ anh mới phát hiện

Em không biết nỗi khổ đau anh chịu

Tình yêu vuột mất khỏi bàn tay em

Lời tỏ tình của anh em không níu giữ

Hối hận biết bao em không nắm chặt

Em nguyện cầu anh có thể quay đầu<>

Chỉ cần được ôm anh trong vòng tay

Em không biết

Liệu một ngày anh sẽ lại mỉm cười với em

Có thể nào đến gần anh hơn nữa

Để anh nghe lời yêu của em thêm lần

Nhắm mắt lại đợi chờ mãi mãi

Em rất mong được ngủ bên cạnh anh

Niềm mong nhớ anh trao cho em

Em hối hận đã không phát hiện ra

Đây là buổi nhạc hội vô cùng đặc biệt… Trên ý nghĩa nghiêm túc mà nói, nó cũng chẳng thể được xem là một buổi nhạc hội đúng nghĩa. Bởi vì người chủ trì là Đao Kiến Tiếu từ đầu chí cuối chỉ hát đúng một bài, một bài do chính cậu viết lời. Cậu hát hết lần này đến lần khác, mỗi lần hát đến “Em không biết nỗi khổ đau anh chịu, Tình yêu vuột mất khỏi bàn tay em, Lời tỏ tình của anh em không níu giữ, Hối hận biết bao em không nắm chặt”, giọng hát của cậu luôn bỗng dưng cất cao, tựa như người rơi vào tình yêu đau khổ đang cầu xin sự thứ tha của nửa kia.

Trái tim mọi người đều bắt giữ bởi bài hát rất đỗi kén người nghe này. Đó là bài hát với giai điệu rộn ràng dễ nhớ, nhưng lại ngập tràn niềm thương cảm sâu xa. Vào đêm nay, vô số cô gái ngồi trước màn hình khẽ ngâm nga theo lời bài hát. Vào đêm nay, y tá nhỏ đã dùng QQ dội bom anh đến mức suýt nữa khiến máy tính anh treo máy.

Khi hát xong đến lần thứ mười, giọng của Tiêu Giản Đào đã khản đặc đến nỗi nói không ra hơi: “Tri Thu, anh hỏi em, em rốt cuộc có biết anh là ai không. Bây giờ em có thể trả lời anh. Đương nhiên em biết chứ. Anh là Tri Thu, là Quả Cầu Giấy Nhỏ không thể vỡ giọng của em, là anh bác sĩ dịu dàng mà lại trầm lặng chín chắn của em, là người fan ngu ngơ trên mạng của em. Nhưng còn có một thân phận quan trọng nhất…”

“… Chính là người mà em yêu.”

Giây sau, một cái nick tên là YYID chưa từng gặp qua đã PM cho Đao Kiến Tiếu, trong hộp thoại xuất hiện một câu như sau:

“Đồ ngốc, cổ họng vừa mới khỏi đã hú hét lâu như thế! Hôm sau còn có cuộc thi dẫn chương trình, cậu muốn lên thi bằng cái giọng vịt đực ấy ư?”





nàng A muốn liên lạc với Nhất Diệp Tri Thu, cô muốn gởi lời xin lỗi đến anh. Bởi

vì bản thân tự xưng là kẻ lão làng trong giới, cô đã đưa ra nhận xét bừa bãi về

anh, khiến anh bị gán cái danh cô nhóc trẻ trâu, thậm chí còn thích thú đi rêu

rao những “tội lỗi” của anh, khiến người trong giớí đều xem anh là trò cười.



PM QQ đối phương, nhưng phát hiện anh từ chối add friend người lạ. Cô muốn viết

tin nhắn trên weibo của anh, nhưng nhận ra anh chỉ cho người mình theo dõi được

nhắn tin. Cô nghĩ hết mọi cách để liên lạc với anh, nhưng phát hiện đối phương

rõ ràng ở trước mặt, bản thân lại chẳng thể nào với tới được.



và anh hoàn toàn không có bất kì giao thiệp nào.

Đây

mới là chuyện khiến người ta buồn phiền nhất.

Tất

cả những tổn thương có thể xin lỗi có thể cứu vẫn đều chẳng thể xem là tổn

thương nghiêm trọng nhất. Nỗi đau khiến người khác khắc cốt ghi tâm mãi mãi ghi

nhớ trong tim, thường là sau khi bạn nhận ra lỗi lầm của mình, ngay đến hai chữ

xin lỗi cũng chẳng thể nào thốt ra được.

Cuộc

sống trên Internet hư ảo thế đấy. Có nhiều lúc, khi bạn nhận ra mình đã khiến

người khác đau lòng, muốn nói lời xin lỗi, nhưng đối phương đã đổi nick khác,

hoặc là không phát ngôn nữa, hoặc chăng biến mất luôn. Hoặc giống cô nàng A

đây, muốn nói câu xin lỗi, nhưng phát hiện người ta hoàn toàn không cho bạn cơ

hội để nói ra. Còn bản thân là “người hại”, vết thương và câu xin lỗi ấy sẽ mãi

mãi in sâu trong trái tim bạn, khiến bạn vĩnh viễn ghi nhớ, bạn đã từng làm một

chuyện ngu xuẩn đến biết chừng nào.

Mỗi

người đều có khả năng làm tổn thương người khác, có tổn thương bạn đã nhận ra rồi,

có cái thì không. Khi mới chập chững bắt đầu tiếp xúc với giới này, bạn mang

theo sự tò mò, sự ngây ngô. Nhưng sự khờ khạo ấy dần dần biến mất, thay vào là

tính khôn khéo sõi đời đã được trui rèn vô số lần, bạn cũng học được cách đứng

từ trên cao nhìn xuống “ma mới” với cái nhìn cao ngạo đầy xem thường. Bạn cũng

học được cách khinh bỉ ném đá những câu hỏi ngớ ngẩn của kẻ khác.



khi bạn nhận ra vấn đề, phát hiện sai lầm của mình, nhưng đồng thời cũng phát

hiện ra rằng tất cả những việc đó thật khó mà bù đắp được.

Đó

chính là nỗi tiếc nuối vĩnh viễn.



trên mạng mỗi người đều có sự tiếc nuối của riêng mình. Có người thì vì thần tượng

mình ưa thích đã rút ra khỏi giới. Có người thì bởi vì chuyện nào đấy mà nguội

lòng. Nhưng vẫn có một số người, như cô nàng A, bởi vì một câu xin lỗi mãi mãi

không thể thốt ra mà ép buộc bản thân luôn luôn ghi nhớ, nhưng là gánh nặng to

lớn mà cô không cách nào thá