Pair of Vintage Old School Fru
Duyên Tới Là Anh

Duyên Tới Là Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324741

Bình chọn: 8.5.00/10/474 lượt.

nh đẹp trai, tính cách sáng sủa, chỉ hai điểm này, liền rất khó để cho một cô gái ngây thơ ngoan hiền đi cự tuyệt Cao Thần.

Cao Thần thật giống như một bộ ảnh màu

sắc rực rỡ được chụp rất đẹp đẽ, chỉ nhìn mấy hình ảnh ban đầu, liền

phảng phất rất có lực hấp dẫn, chỉ có nhìn qua nửa, mới phát hiện, hóa

ra đần độn không vị, thậm chí để người khác vô cùng ngán.

Khi nhìn lại từ đầu, mới có thể thấy

được một bộ ảnh đen trắng, từ ngập ngừng rồi nhìn lại thấy thoáng hấp

dẫn, mê mẩn rồi muốn ngừng cũng không thể, cả đêm không ngủ cũng muốn

xem cho hết bộ ảnh.

Nhưng mới bắt đầu, vẻ đẹp luôn thu hút người hơn.

Triệu Thừa Dư rất xuất sắc nhưng lại thu liễm vào bên trong, quen thu liễm ánh sáng trước người xa lạ, thoạt

nhìn dễ dàng bị ánh sáng hào quang tỏa ra ngoài của Cao Thần che mất.

Huống chi, tình yêu ở trong trường so

với bước vào xã hội lúc nào cũng ảo diệu hơn một chút, Mr Right trong

lòng nữ sinh cân nhắc đầu tiên chính là ngoại hình, những thứ như vương

tử bóng rổ hay vương tử khiêu vũ, Cao Thần là ví dụ điển hình!

May sao bây giờ Cố Hàm Ninh có tuệ nhãn, trong biển người mênh mông, mới có thể tìm thấyTriệu Thừa Dư đầu tiên!

Cố Hàm Ninh bình tĩnh trở lại, cầm điện thoại chần chừ một chút, cuối cùng lại tắt di động.

Để Triệu Thừa Dư chờ đợi mấy ngày đi.

Cậu cũng nên hiểu, có lúc, buông tay, cũng không nhất định chính là thành toàn!

Kiếp này, Triệu Thừa Dư có thành người rộng rãi đến đâu, cũng phải xem Cố Hàm Ninh có đáp ứng hay không.

Thứ hai, trời mưa to.

Cố Hàm Ninh nằm trên giường, khẽ nhắm mắt lại, bên tai nghe thấy tiếng mưa rơi lách tách bên ngoài, khóe môi nhếch lên.

Tâm tình vui sướng, ngủ ngon, hôm nay trời cũng như ý cô.

Trời mưa, rất tốt, cô không cần cân nhắc đi quẹt thẻ cùng Triệu Thừa Dư nên dùng cái vẻ mặt gì.

Trời mưa to mấy giờ, liền sau đó mới dần dần mưa nhỏ.

Mà trời mưa nhỏ năm ngày ,mãi mới đến buổi trưa ngày thứ sáu, mưa nhỏ mới dừng.

Cố Hàm Ninh không liên hệ với Triệu Thừa Dư, cũng không nhờ cậu tới thư viện giữ chỗ, bởi vì trời mưa, không cần lý do, một tuần ba lần tập cầu lông cũng bị hủy bỏ.

Thời gian này, Triệu Thừa Dư cũng gửi

vài tin nhắn không đau không buồn đến, đều bị cố Hàm Ninh cố ý không đếm xỉa. Mặc dù mỗi lần nhận được tin nhắn cô cũng sẽ mím môi cười không ra tiếng nhưng lại không hồi âm.

Nhưng Cao Thần mỗi ngày gửi tin nhắn Cố Hàm Ninh còn trả lời lại vài tin.

———————— Hết chương 24 ————————

Edit: Violet

Beta: Vi Vi

Buổi chiều thứ sáu, sắc trời từ âm u chuyển sáng sủa, bầu trời trong trẻo chậm rãi trở nên trong trẻo.

Tiết học thể dục kết thúc, trở về phòng

ngủ, vừa mới thay quần áo xong, điện thoại trong phòng ngủ liền vang

lên, Thịnh Mạn Mạn đứng gần nhất nhận điện thoại.

“A? A! Được a được a! Được! Bọn mình lập tức đến!”

Thịnh Mạn Mạn lưu loát để điện thoại xuống, ánh mắt sáng chói, nụ cười tươi cơ hồ muốn rách đến sau tai.

“Các bạn học! Phòng 205 mời chúng ta

cùng đi mỹ thực tiết(*) tối nay! Mau mau nhanh! Thay quần áo đẹp! GO GO

GO!” Thịnh Mạn Mạn tuyên bố xong, lập tức đi giày, “Thế mà vẫn còn có mỹ thực tiết? Mình thế nhưng cũng không biết đó? ! Nha! Thật là quá hợp ý

mình !”

[Mỹ thực tiết: ngày hội các món ăn ngon'>

Cố Hàm Ninh nhìn Thịnh Mạn Mạn hưng phấn đến độ nhảy dựng lên, nhịn không được cười lắc lắc đầu.

Cô cũng thật quên mất, bắt đầu năm nay,

hàng năm thành phố H đều tổ chức hai buổi tối mỹ thực tiết vào thời gian này. Nàng cũng đi theo Thịnh Mạn Mạn đi qua hai lần, hương vị thực ra

bình thường, chẳng qua là tham gia náo nhiệt.

Bạch Vũ Hân chọn quần áo, do dự tới do dự lui, Thịnh Mạn Mạn ở một bên gấp đến độ dậm chân.

“Cái này không phải rất đẹp sao? Cái này là đẹp rồi a?”

“Mạn Mạn, yên tâm đi, một buổi tối này đủ cậu ăn, đừng lo lắng đi muộn đã bị ăn hết rồi!” Cố Hàm Ninh cười an ủi.

Chờ đến Bạch Vũ Hân thay quần áo xong, Thịnh Mạn Mạn đã bắt đầu cào tóc.

“Mau mau nhanh!”

Đến cửa đông trường học, bốn nam sinh phòng 205 đã sớm chờ.

Bởi vì nói là hoạt động quan hệ hữu nghị phòng ngủ, Cao Thần và Phạm Ý Mân cũng không có kêu, vừa nhìn thấy Cố

Hàm Ninh xuống lầu, liền cười trông qua.

Cố Hàm Ninh lại nhìn bóng dáng thon dài của Triệu Thừa Dư cách đó không xa, rũ mắt xuống, khóe môi lại nhếch lên.

Năm ngày này, kỳ thật bọn họ cũng không

coi là hoàn toàn chưa từng gặp mặt, ngẫu nhiên trên đường cũng đụng phải mấy lần, chỉ là bên cạnh đều là một nhóm người, căn bản không có cơ hội nói chuyện, mà ngay cả một cái ánh mắt Cố Hàm Ninh cũng không có vứt

cho Triệu Thừa Dư.

Tự tự nhiên nhiên chào hỏi, Cố Hàm Ninh

ánh mắt xẹt qua làn môi mân thẳng, ánh mắt có chút buồn bã của Triệu

Thừa Dư, nụ cười trên mặt không thay đổi.

Mỹ thực tiết đầu tiên ở thành phố H, lại là thứ sáu, người đi đến giúp vui tự nhiên nhiều.

Cố Hàm Ninh cảm giác mình không phải đi

lên xe công cộng, căn bản là bị đoàn người chật chội vô tình đẩy đi đẩy

lại, chờ đến khi cô theo dòng người đi vào trong buồng xe, rốt cục đứng

vững mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, đang muốn nhìn xem Thịnh Mạn Mạn các

cô ấy ở đâu, ngẩng đầu lại lọ