Duyên Hề

Duyên Hề

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329260

Bình chọn: 7.5.00/10/926 lượt.

n xinh xắn, tư thái thướt th, tóc đen như nước, khí chất ôn

nhu xinh đẹp điềm tĩnh, dường như tất cả sự xinh đẹp nhất dưới bầu trời này

đang tập trung vào trên thân nàng, quả thật là con cưng của Thượng Đế.

Nói vậy đây chính là Thủy Dạng Tình, thật không thẹn

với danh hiệu kinh đô đệ nhất mỹ nữ. Thủy Dạng Hề thích đồ vật đẹp, thấy đồ vật

đẹp sẽ tự giác trợn mắt há mồm, tạo vật trên đời quả thật thần kỳ, có thể làm

ra vưu vật như thế, có thể thưởng thức được vẻ đẹp của nữ tử như thế, cũng

không uổng chuyến đi lần này. Chẳng qua là, nàng từ nhỏ ghét màu vàng, cho dù ở

trên người cô gái xinh đẹp như thế, cũng không dẫn tới nàng thích thú chút nào,

gần như không thể không cau lại lông mày, nói: “Hảo muội muội, tỷ tỷ có thể

nghĩ ra được ngươi ngay!” Nàng không có nói nhảm, kể từ khi nghe nói nàng ta là

kinh đô đệ nhất mỹ nữ, đúng là đối với nàng ta ngày nhớ đêm mong.

Cô gái chỉ khẽ mỉm cười, trong mắt hiện rõ ý trào

phúng: “Làm phiền tỷ tỷ quan tâm rồi, muội muội cũng thường xuyên nhớ thương

tỷ tỷ đây!” Khóe miệng mang nụ cười châm chọc sâu sắc.

Thủy Dạng Hề làm như không thấy, vẫn bày ra mỉm cười,

thầm nghĩ, nàng này không đơn giản đây.

“Ừ. . . . . .” Một tiếng trầm ổn thanh âm vang lên,

“Tốt lắm, lễ cũng đã làm rồi, cùng ăn cơm đi.” Đây là Thủy tướng lên tiếng.

Tất cả mọi người cầm lấy bát đũa, bắt đầu lặng yên ăn

cơm. Thủy Dạng Hề phát hiện mình không có bát đũa, nhìn những thứ món ngon mỹ

vị đang giương mắt nhìn mình. Nhưng tựa hồ không ai vui lòng để ý đến nàng đâu,

nàng cười nhạt một chút, ôn nhu nói: “Nhị nương cái vị tỷ tỷ xinh đẹp ở phía

sau người, nếu như ta nhớ không lầm là Thải Phong tỷ tỷ, có thể làm phiền ngươi

cho thêm một phần bát đũa đến đây hay không?” Nàng biết đó là thiếp thân nha

đầu của Nhị phu nhân, địa vị so với nha đầu bình thường cũng cao hơn, để cho

nàng đi lấy bát đũa sẽ khiến một phen sóng gió, bất quá, đây chính là mục đích

của nàng ở chỗ này. Nàng cũng không phải là Thủy Dạng Hề trước kia rồi, ủy

khúc cầu toàn, nhìn sắc mặt của người khác để sống cũng không phải là phong

cách của nàng. Mà Thải Phượng có chút sửng sờ , đối với việc Thủy Dạng Hề dám

gọi nàng đi lấy bát đũa kinh ngạc không dứt.

Vừa dứt lời, Nhị phu nhân cũng giương mắt kinh ngạc

nhìn nàng, ánh mắt sắc bén, dường như muốn đem nàng giết trong vô hình, ba một

tiếng, đôi đũa nhanh chóng bị bỏ lên trên bàn, thanh âm vang dội, Thủy Dạng Hề

biết bà ta có chút nổi giận và khôi nhìn nàng. Nhưng cũng không nói chuyện, chỉ

kín đáo đem ánh mắt toan tính cùng miệt thị nhìn Thủy Dạng Hề.

Mà Thải Phượng bên cạnh thấy Nhị phu nhân đã nổi

giận, liền càng thêm can đảm trong lòng, ngẩng đầu nhìn thẳng Thủy Dạng Hề nói:

“Nô tỳ mặc dù chỉ là nha đầu, nhưng là hiểu được phải nghe theo lệnh chủ tử đó

là bổn phận của nô tỳ, không có chủ tử ra lệnh, nô tỳ là trăm ngàn lần

không thể tự chủ trương .” Lời nói rất nhẹ nhàng, nhưng rất cay nghiệt có thể

thấy trước kia cũng thường hay nói, có lẽ hay thay Nhị phu nhân đem vị Đại tiểu

thư điêu ngoa không địa vị làm giận đến đỏ mặt tía tai. Mặc dù cảm thấy nàng

hôm nay có chút khác lạ, chẳng qua cũng là học hiểu chút ít lễ tiết thôi. Thải

Phượng nghĩ thế.

“Ngươi. . . . . .” Vu nhi bên cạnh nghe thấy tức giận

lên tiếng, nhưng chỉ nói được một chữ, đã bị Thải Phượng mạnh liếc, “Vu nhi

muội muội là nha đầu của Đại tiểu thư, muội muội lý nên vì Đại tiểu thư mà chạy

đi một chuyến. Đây là bổn phận mà nô tỳ chúng ta phải làm. Hoặc là Đại tiểu thư

thương tiếc Vu nhi muội muội, muốn bản thân tự mình đi một chuyến?” Lời này nói

xong càng tỏ ra không biết lớn nhỏ.

Vu nhi dậm chân, hừ một tiếng, liền chuẩn bị chạy đi

cầm chén đũa cho Thủy Dạng Hề .

Thủy Dạng Hề cười cười, trong mắt hiện lên giá lạnh

như băng, quả thật là đạo cao một thước, ma cao một trượng, gọi lại Vu nhi đang

muốn đi nói: “Nhưng là, bổn phi ngày hôm nay muốn Thải Phượng tỷ tỷ vì bổn phi

lấy bát đũa. Không biết tại sao, đã lâu không trở về phủ , cũng là nghĩ muốn

thân cận tỷ tỷ đây.” Vẫn mang nét mặt mỉm cười, lạnh lẽo nhợt nhạt, chẳng qua

là trong đáy mắt kia không thể che hết từng trận hàn khí làm Thải Phượng không

tự chủ được liền cúi đầu, trong tiếng nói ôn nhu lộ ra sự nghiêm nghị làm cho

nàng trong lòng run lên, đây mới thật là thanh âm của Đại tiểu thư sao? Cho dù

trước kia cãi lộn cũng không nói lời lẽ làm cho người ta cảm giác da đầu có

chút tê dại.

Nụ cười trên mặt Thủy Dạng Hề làm sâu sắc, trong mắt

hàn quang lạnh hơn: “Ha hả, tỷ tỷ có biết thiên hạ to lớn, nơi đâu cũng là

vương thổ, thiên hạ tất cả đều là của vua, ngay cả phụ thân cũng là người

hầu của vua, huống chi là ta và ngươi. Tỷ tỷ không nên hồ đồ mà nói ra những

lời như vậy, nếu ngày nào đó ta không cẩn thận nói cùng Tam hoàng tử điện hạ

nghe, tỷ tỷ chẳng phải là rước họa vào thân hay sao, nói không chừng bị phán

tội bất trung bất hiếu, đây cũng là tội chém đầu, còn làm liên lụy tới vị chủ

tử kia của ngươi cũng không chừng nha. Ngài nói có đúng hay không, Nhị nương.”

Nhị phu nhân Liễu Yên Nhiên trong


Insane