Duyên Hề

Duyên Hề

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325540

Bình chọn: 8.00/10/554 lượt.

ng xa.

Khả năng định hướng của nàng rất kém cỏi, nàng thật

không biết chính mình đi đến địa phương nào. Thả người nhảy, nhẹ nhàng phiêu

phiêu dừng trên đỉnh của một cây đại thụ vô cùng cao, cuối cùng mới biết rõ

ràng vị trí mà nàng đang đứng.

Nơi này là phía tây của hoàng cung, cách hoàng cung

nói xa cũng không xa, nàng chỉ cần hơi vận khí một chút có thể từ trên cây bay

thẳng đi qua. Nhưng nói gần cũng không gần, đối với người bình thường cũng phải

đi một khoảng thời gian.

Do vị trí hẻo lánh, trong rừng cây cối mọc rậm rạp,

cây cỏ cơ hồ có thể che nửa thân người. Nếu như gặp truy binh hoặc là muốn chạy

trốn, thật là một địa phương tránh né tuyệt vời. Ít nhất, tuyệt đối có thể kéo

dài thời gian.

Nàng lại một lần nữa vô thanh vô tức theo trên cây nhẹ

nhàng đáp xuống dưới, cảm thấy có chút do dự, lại gắt gao theo người phía trước.

Hắn nhiệm vụ thất bại, việc phải làm đầu tiên là lập tức đi tìm Thái Hậu mới

đúng, sao lại chạy đi chạy lại tại nơi hoang vu hẻo lánh này nửa ngày. Hay là,

suy đoán của nàng có lầm lẫn?

Đang nghĩ tới đây, thì thấy hắn đi đến trước một đám

cây rậm rạp, dáo dác nhìn chung quanh, sau khi xác định không có gì không ổn,

mới thật cẩn thận vén đám cỏ rậm rạp, lắc mình một cái, liền biến mất ở hang

động đen sì phía sau đám cỏ.

Cỏ hai bên không bị lực giữ lại, một lần nữa hồi phục

bộ dáng ban đầu, một chút cũng nhìn không ra mặt sau kia lại có một hang động.

Nàng chậm rãi đi qua, đem cỏ vén sang hai bên, cúi

người hướng kia động tìm kiếm. Trong động vô cùng đen tối, cho dù hai mắt nàng

có thể nhìn vật trong bóng đêm, cũng không thể nhìn thấy điểm cuối. Nhưng mơ hồ

có thể cảm giác có gió từ trong động thổi ra.

Từ cổ họng hừ ra một tiếng cười, đứng thẳng dậy, trong

mắt hiện lên rõ ràng. Trong động này có mật đạo hẳn không thể nghi ngờ . Có lẽ

nối thẳng đến tẩm cung của thái hậu cũng không chừng. Quả nhiên không hổ là

thái hậu, năm tháng qua đi, tâm tư ngày càng cẩn mật.

Tay áo nhẹ nhàng đảo qua, cũng lắc mình vào mật đạo,

bóng người vừa biến mất, cỏ cũng khôi phục như ban đầu. Trong rừng rậm rạp thấp

thoáng nhìn không ra một chút ít không đúng.

Nàng lấy tay vịn tường, theo vách tường tìm kiếm.

Chung quanh trừ bỏ đen tối vẫn là đen tối, nghe không thấy bất cứ tiếng động

nào, như là tiến nhập một không gian khác, giống như trong thiên địa chỉ có một

mình nàng. Bản thân nàng vốn không có khả năng định hướng, nay vào nơi như vậy

nàng cũng không biết là tới nơi nào.

Một loại cảm giác cô độc bất lực đánh vào trong lòng

nàng, từ khi có Tuyền Tuyền cùng Niên Niên, nàng đã lâu không có cảm thụ như

vậy. Một chút này, giống như sau khi trụy nhai năm năm về trước, lần đầu tiên

tỉnh lại, sau khi phát hiện chính mình không chết chẳng mừng rỡ mà thay vào đó

là cảm giác cô đơn, tịch mịch không chỗ dựa vào

Nàng cũng không phải là sợ hãi, chính là trong lòng

từng trận lạnh người, đối với hoàn cảnh xa lạ, nhất là hoàn cảnh vô cùng đen

tối trong một không gian hẹp. Này, so với địa phương sau khi trụy nhai tỉnh lại

còn không bằng.

Theo vách tường, tiếp tục đi về phía trước một đoạn,

bất quá vẫn không thấy người mới vào động kia. Nghĩ đến hắn đối với mật đạo này

rất là quen thuộc, có lẽ hiện tại không sai biệt lắm đã đến hoàng cung cũng

không chừng.

Hiện tại nàng có vô thượng khinh công, thế nhưng nàng

theo dõi người ta cũng đánh mất, nếu bị hai cái tiểu quỷ kia biết, không biết

sẽ chê cười nàng như thế nào đây. Cũng không biết hai tiểu hài tử kia đến tột

cùng giống ai, hai cái miệng xinh xắn trương lên làm người ta phải nhượng bộ

lui binh, làm mẫu thân như nàng cũng quá không có mặt mũi.

Lại đi tiếp một hồi, phía trước đã không có đường.

Nàng đi dạo ở đây một vòng, ánh mắt của nàng cùng với nội lực thâm hậu, trong

bóng đêm vẫn có thể nhìn mọi vật. Mặc dù không rõ ràng lắm, cũng đủ thấy chỗ

trước mặt.

Tay đưa lên đỉnh đầu đẩy đẩy, tựa hồ có dấu hiệu buông

lỏng. Thoáng dùng lực, liền đem tấm gỗ đẩy lên.

Nhưng cũng không giống trong dự kiến sau khi mở cửa,

ngược lại càng tiến nhập một không gian xa lạ tối tăm khác. Nàng nhíu mi lại,

tiếp tục bước về phía trước. vừa đi vừa trợn tròn một đôi mắt to xinh đẹp đánh

giá chung quanh. Nơi này so với thông đạo vừa đi qua rộng mở rất nhiều, có chút

giống một gian phòng ở, nhưng lại không có bất cứ bài trí. Trừ bỏ ở góc có một

đống vải bố (giẻ rách), ngoài ra không có bất cứ cái gì.

Nàng hơi hơi nắm tay, trong lòng có chút sợ hãi, hiện

tại là không biết đi được tới chỗ nào rồi. Người nàng muốn truy đuổi đã không

thấy nửa bóng dáng, chắc hẳn là chưa tới nơi này mới phải. Mà đi thẳng tới mật

đạo tới tẩm cung của thái hậu, vì sao nàng lại đi tới địa phương chết người như

vậy?

Hay là, Địa đạo này còn nhiều nhánh khác? Bất quá,

hiện nay cho dù có bao nhiêu nhánh nàng cũng phải đành chịu vậy,

Đi đến điểm cuối, không phải là hoàn cảnh quen thuộc

giống như dự đoán trong lòng sở, mà là một sự xa lạ càng làm cho người ta sờ

không thấy giới hạn, điều này làm cho lòng của nàng hơi hơi khẩn trương lên.

Thật giốn


Duck hunt