XtGem Forum catalog
Dương Oa Oa Vô Địch

Dương Oa Oa Vô Địch

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321872

Bình chọn: 10.00/10/187 lượt.

tên gối thêu hoa này cũng nằm trong "phạm vi quản lý " của cô, nếu Lăng Vân có chuyện gì không hay xảy ra, triển lãm cũng sẽ không thể khai mạc !

"Công tác của tôilại tăng thêm ?" Cô cong lên đôi môi đỏ mọng, hoài nghi trên thế giới này, còn có người trợ lý nào đặc biệt giống cô khổ như vậy, trừ bỏ xử lý đống văn kiện này cao như núi, còn phải kiêm nhiệm cận vệ, bảo đảm lão bản sẽ không bị bắt cóc.

Lăng Vân nhợt nhạt cười.

"Tôisẽ không bạc đãi ngươi."

"Trừ bỏ tăng lương, cũng đừng quên chuyện của tôicùng Trương Triệt Nhất." Cô đặc biệt cường điệu.

Con ngươi đen phía sau kính mắt viền vàng, thoáng hạ thấp xuống dưới làm cho người tôithấy không rõ trong đó lóe ra quang mang.

"Tôikhông có quên."

Cô vừa lòng gật đầu, mở ra trứu ba ba tạp chí, bắt đầu nghiên cứu mục trang điểm, nghiên cứu kỹ xảo hoá trang. Hắn cũng không ầm ỹ cô, lấy ra cặp tài liệu tùy thân, rút ra một chồng văn kiện, lại đang làm cái công tác vĩnh viễn làm không xong kia.

Bóng đêm càng lúc càng dày, máy bay vững vàng phi hành, đèn đuốc thành thị đã sớm bị để qua phía sau, ngoài cửa sổ chỉ còn lại một mảnh tối như mực . Rất nhiều lữ khách đều tắt đèn phía trên đầu , nhất nhất tiến vào mộng đẹp.

Cầm trên tay tạp chí lật ngược nhìn vài lần, cô cũng bắt đầu buồn ngủ, nhanh gọn gấp lại tạp chí, nhắm mắt lại bắt đầu ngủ.

Chính là, ghế ở khoang thương gia tuy rằng tương đối rộng, nhưng là rốt cuộc không thể so với giường nhà mình, cô ngủ không thoải mái, không ngừng quay trái quay phải, vẫn tìm không đến tư thế thoải mái, ngủ một lúc lập tức cảm thấy gáy đau nhức. (#Ri: khoang thương gia - khoang VIP trên máy bay á)

Hơn nữa là đèn đã tắt, tựa hồ tất cả mọi người đều đang ngủ.

Bên trong khoang thương gia, đèn càng lúc càng tối, cô ở lần thứ n xoay người thì mở to mắt, lại phát hiện Lăng Vân bên cạnh , còn vùi đầu thẩm duyệt thiết kế áp phích của triển lãm lần này.

Tựa hồ nhận thấy được tầm mắt của cô, hắn đột nhiên ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt của cô, khóe miệng cong lên tựa tiếu phi tiếu (#Ri: tựa tiếu phi tiếu - nhìn như cười mà không phải cười)

"Vừa mới qua nửa đêm." Thanh âm của hắn rất nhẹ.

"Ân."

Cô trả lời hắn một từ duy nhất, ý thức chỉ thanh tỉnh hai phần, còn tám phần đang ở lại trong cảnh mộng.

"Có lạnh không?" Hắn hỏi, thanh âm thuần hậu.

Mắt của cô rung động, mềm nhũn nhắm mắt lại, không biết mình có hay không gật đầu, bên tai chỉ nghe được thanh âm của vải ma sát, tiếp theo quanh thân ấm áp, chiếc áo ấm áp liền bao trùm lên da thịt của cô, cẩn thận bao trùm nửa thân trần của cô, không cho lãnh khí xâm nhập.

Oa Oa giãy dụa mở to mắt, lại thấy Lăng Vân cởi áo khoác, nhẹ nhàng phủ lên người cô, trên áo khoác lưu lại nhiệt độ cơ thể hắn, khiến cô thoải mái thở dài.

Lần này đi xa nhà, nàng mặc trang phục công sở màu vàng xinh đẹp nhưng mỏng manh, quần áo rét đều đặt trong hành lý, lúc này căn bản không lấy được. Nhưng Lăng Vân thường đi máy bay, đã quen bay tới bay lui giữa Anh quốc cùng Đài Loan, chuẩn bị thêm một chiếc áo khoác, vừa vặn tại lúc này phải dùng đến.

Ngô, nhớ công nhỏ lần này, cô có thể bởi vì hắn "tốt bụng" , tha thứ hắn lúc trước vô dụng.

"Tựa vào trên vai tôingủ đi!" Lăng Vân vừa nói , đã muốn vươn bàn tay to, đặt nhẹ trên đầu cô, đem cô gác lại trên vai, để cô có thể ngủ cho thoải mái một chút.

Oa Oa tuy rằng ngủ mơ mơ màng màng, cũng biết động tác này quá mức thân thiết, cô hé miệng muốn kháng nghị, ngón tay của hắn lại đi đến cổ của cô, chính xác nhu mở cơ bắp đang buộc chặt, giảm bớt đau nhức của cô, khiến cô toàn thân đều mềm nhũn ra. (#Ri: đại loại là mat xa cổ như kiểu vuốt ve mèo ấy ^^ )

"Hư, " thanh âm của hắn nhẹ nhàng , như là có lực thôi miên ."Ngủ đi!"

Thật sự thật thoải mái a ── (#Ri: hầy hầy chết chị nhé, sói đang nuôi chị béo đấy *hắc hắc*)

o khoác ấm áp, cùng với từ cổ truyền đến thoải mái, rốt cục đem cô hoàn toàn đả bại. Ấm áp khiến thân thể cô thả lỏng, xương cốt mềm yếu, mà tư thế, so với từng tư thế lúc trước đều thoải mái. Cô vượt qua tâm lý là không tự tại, quyết định thuận theo bản năng, hảo hảo lợi dụng hắn. (#Ri: chả biết ai lợi dụng ai đâu =.= )

Được rồi, lại nhớ một lần công lớn!

Vì thưởng cho của hắn "nhu thuận" , tự nguyện làm gối đầu cho cô , lần sau nếu lại gặp người xấu, cô nhất định còn có thể xuất thủ cứu hắn, thậm chí còn có thể tìm thời gian, trước dạy hắn mấy chiêu hữu dụng bảo mệnh ──

Lăng Vân yên lặng nhìn kỹ lấy cô, thẳng đến lúc cô ngủ say, lại lần nữa rơi vào mộng đẹp.

Hắn một tay gở xuống kính mắt, tận lực không kinh động tiểu nữ nhân trên vai , tầm mắt u ám , ở dưới ánh đèn lờ mờ bồi hồi, thủy chung không dời trên gương mặt đang ngủ xinh đẹp của cô.

Hắn gặp qua nữ nhân so với cô đẹp hơn , cũng rất khó giải thích , chính là đối với cô đặc biệt chú ý.

Đầu tiên, là cô "thú vị" hấp dẫn hắn. Cô làm cho hắn nhịn không được muốn mỉm cười.

Tiếp theo, chính là tính cách thẳng thắn của cô, hơi bị trêu chọc, tựa như con nhím nhỏ dựng thẳng lên mũi nhọn, khiến cho hắn muốn ngừng mà không được, luôn mãi đùa cô. Bất luận quanh mình phát