XtGem Forum catalog
Đường Kết Hôn Không Tình Yêu

Đường Kết Hôn Không Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323254

Bình chọn: 7.5.00/10/325 lượt.

bọn họ trò chuyện hay không đây.

Tôi do dự.

“Anh Bắc, anh rất không muốn thấy em về nước đúng không nào?” Giọng nói của Mạc Hoan lúc này hoàn toàn không nũng nịu như mọi ngày, tôi còn tưởng tượng ra một Mạc Hoan rất nghiêm túc nữa.

“Em còn chưa uống giọt rượu nào nhỉ.” Cuối cùng Trình Nghi Bắc cũng hé môi, có chút cười cợt.

“Thật ra em hiểu hết, anh vốn không hề muốn e về.”

“Sao lại gán thêm tội cho anh rồi?”

Mạc Hoan không bận tâm đến thái độ vô tư lự của Trình Nghi Bắc, “Quan hệ của hai nhà chúng ta rất tốt, chúng ta cùng lớn lên bên nhau. Người lớn trong nhà đều biết một điều rằng chị em thích anh. Cũng chẳng phải duy nhất người lớn biết, chính anh cũng biết mà phải không. Họ càng mong có thể tác hợp hai người lại với nhau. Nhưng lúc ấy tuổi anh và chị còn nhỏ, nên chẳng ai nói gì. Chúng ta luôn bên nhau, rất gần gũi. Dù anh không có cảm giác với chị ấy, nhưng vẫn thường hay giúp đỡ chị ấy. Cũng có lẽ, anh đối với chị ấy và em không có gì khác biệt, chỉ là một đứa em gái mà thôi. Anh không ngờ Mạc Hân Liên lại bất ngờ gặp nạn. Bởi chị ấy gặp nạn khi đang ở cạnh anh cho nên anh luôn tự trách mình. Chị ấy siêu sợ nước, mà anh lại thích bơi lội, nên chị ấy muốn đi cùng để ở bên anh được nhiều hơn. Vì anh biết nên anh mới áy náy, anh cho rằng nếu không phải tại anh thì biết đâu chị ấy đã không đi bơi, anh áy náy nhất là không thể cứu chị ấy, để chị ấy chết đuối.”

Trình Nghi Bắc thở dài, “Đã qua hết rồi.”

“Không phải, nó không phải là quá khứ. Đó là duyên cố của tất cả mọi chuyện. Em sợ, nếu hôm nay không nói, em sẽ không còn bất kì cơ hội nào nữa để mà nói. Thật chất là anh không thích chị em, nhưng lại áy náy với chị ấy, áy náy với cả gia đình. Tuy anh luôn làm cho người khác cảm thấy anh vô tình, ai đối tốt với anh, ai thích anh, anh dùng phương thức gì đối xử với từng người, anh rõ hơn ai hết, anh chỉ không muốn nói ra mà thôi. Chị em gặp chuyện không may, Mạc gia với Trình gia quan hệ không tệ, anh biết, một ngày nào đó mẹ anh sẽ đề nghị anh cưới em. Hai nhà chúng ta môn đăng hộ đối, là láng giếng đã bao năm, quan trọng nhất là anh luôn áy náy với gia đình em, nên nếu mẹ anh yêu cầu chắc chắn anh sẽ không từ chối. Thế nên anh đã nghĩ ra một biện pháp, làm mọi người không ai dám nỏi tiếng nào. Anh kết giao với Đỗ Trạch Vân, Đỗ Trạch Vân luận nhan sắc có nhan sắc, luận gia thế có gia thế, cha mẹ anh có muốn nói cũng không nói được. Vả lại hai người đã quen nhau bao năm, cha mẹ em tuyệt đối không chia rẽ uyên ương. Kế hoạch kéo anh và em lại gần nhau của họ sụp đổ, anh không cần phải từ chối mà vẫn đạt được mục tiêu.”

“Em nghĩ nhiều quá.”

“Không đúng ư? Không chừng em nghĩ còn ít đó. Vì không muốn kết hôn với em nên mới kết giao với Đỗ Trạch Vân, dĩ nhiên cũng không hoàn toàn vì nguyên nhân này mà anh chọn Đỗ Trạch Vân, chị ấy là mẫu cô gái anh cần, thông minh, xinh đẹp, không có gì làm người ta không thích cả. Quả thật là anh không yêu chị ấy. Nhưng nếu cả đời này anh vẫn không gặp đường cô gái làm anh tim anh lỗi nhịp, thì chị ấy có sao đâu đúng không, anh cứ việc ở bên Đỗ Trạch Vân đến hết đời thôi. Anh đã mình đường lui, dùng Đỗ Trạch Vân cản em, đồng thời cũng dành thời gian để anh có đủ năng lực. Khi anh có năng lực, bất kể anh gặp được cô gái nào làm anh động tâm, anh vẫn có thể thản nhiên chọn mà không cần phải kiêng kị gì hết. Anh rõ nhất mà, kẻ mạnh mới là kẻ có quyền.”

“Tiểu Hoan, em ấp ủ những lời này từ rất lâu rồi hả?”

“Anh Bắc, em rất mong anh hạnh phúc, cuối cùng anh đã tìm được nửa kia có thể làm anh mỉm cười hạnh phúc, có thể vì cô ấy mà bất chấp tất cả, cớ sao anh lại dễ dàng buông tay thế? Anh có biết chỉ vì anh buông tay mà đã tổn thương người vô tội không hả? Chị Lâm thật lòng yêu anh, chị ấy cũng giống chị Vân vậy, chẳng làm sai điều gì hết, nhưng cứ bị anh làm tổn thương mãi. Anh kết giao với chị ấy, kỳ thật cũng chẳng có tác dụng hay lợi ích gì cả, anh chỉ muốn chứng minh mình rời khỏi cô gái đó mình vẫn vượt qua được, có thể yêu người khác và có thể sống hạnh phúc. Nhưng sau đó, anh nhận ra không phải như thế, bất kể bên cạnh anh là ai, người anh muốn cũng chỉ có mỗi cô gái làm anh động tâm thôi. Sự tồn tại của chị Lâm chỉ đơn thuần là làm tim anh tỉnh giấc, thì ra anh không thể sống thiếu cô ấy được. Đúng lúc em lại về, định kiến mẹ nuôi dành cho cô ấy hãy còn đó, vừa hay anh mang chị Lâm về. Chặn không cho mẹ nuôi nhắc đến chuyện kết thân của hai nhà, chị Lâm thành công bị anh lợi dụng, nói lợi dụng cũng hơi quá nhỉ, đúng hơn là do chị ấy hoàn toàn cam tâm tình nguyện.”

“Tiểu Hoan, em trưởng thành từ bao giờ thế.”

Thế mà anh lại không hề phủ nhận.

Tồn tại của tôi, lẽ nào chỉ là thế trong mắt anh thôi ư?

“Anh Bắc, trên đời này không ai có tư cách làm tổn thương người khác hết, chắc anh không biết đâu nhỉ? Lâu lắm rồi, mỗi lời nói mỗi hành động của anh đều đủ để người khác dệt nên một giấc mộng, xong rồi lại đập vỡ mộng người ta, anh không thấy tàn nhẫn ư?”

Giờ khắc này mọi ảo tưởng của tôi đều tan tành.

Hóa ra, tôi trong mắt anh, chỉ tồn tại như thế thôi.

Cái gì