
ngủ mà BI!! Oa oa oa!! BI ơi! Đừng có ngủ!!! anh MI tìm ra MI mà BI!!!”
đứa bé gái gương mặt tèm lem nước mắt, cái váy màu hồng bị vấy bẩn, tay
ko ngừng lay cậu nhóc kia!
Nó như chôn chân tại chỗ!! hình ảnh này là……………………..của 10 năm về trước!! nó muốn khuỵu xuống!!
Nước mắt nó trào lên, làm mờ đi hình ảnh trước mặt!
“MI……đừng có khóc!”
Cậu bé nằm dưới đất, tay run run lau nước mắt cho cô bé, nở một nụ cười khó khăn!!
“đừng để…………………bọn bắt cóc………thấy cậu yếu đuối!!!” cậu bé nói típ!!
Cô bé khóc to hơn!
Từ trong túi quần, cậu bé lấy ra một con búp bê nhỏ!!
“MI………….mình…….mình lấy lại đc rồi nè!! …………khụ….khụ………..thấy mình…..hay ko? mình………..mình ko sợ tụi bắt cóc đâu!!” cậu nhóc vẫn giữ nụ cười
trên môi, khó khăn nói trấn an cô bé!!
Hình ảnh của quá khứ đang ở trước mặt nó, nước mắt nó lăn dài, đôi mắt
dại đi vì những hình ảnh đau thương! Tim nó như bị bóp nghẹt,
nó………………….đã có một người………từng vì nó mà……………….
“aaaaa!!! BI ơi!! Đừng có ………ngủ mà BI!!! BI ơi!!! Mở mắt đi BI!!
………..MI ko muốn búp bê nữa đâu!! BI ơi!! MI sợ lắm BI ơi!!! Đừng có bỏ
MI mà BI!! Oa oa oa oa oa !!! ba mẹ ơi!!........cứu con ba mẹ ơi!!!”
Đứa bé gái khóc thét lên khi bàn tay của cậu bé lạnh dần, rồi bất lực rơi xuống nền nhà lạnh ngắt!
Đôi mắt ko mở nữa, nhưng…………………..trên môi vẫn là nụ cười trấn an cô bé!!
“cái j ồn vậy?” cánh của nhà kho mở ra, một tên bặm trợn bước vào, hắn hững hờ nhìn xác cậu bé lạnh dần đang nằm trên sàn nhà!!
“chết rồi à?” cười khẩy một cái hắn thốt lên một câu nói lạnh lùng!
Để chắc ăn, hắn lấy chân đá vào cậu bé!!
“ko đc đụng vào BI!! BI đang nằm ngủ!!! ko đc đụng vào BI!! Bỏ ra!!!” cô bé đùng thân mình che cho cậu bé, lấy đôi tay nhỏ bé cố gắng hất chân
của hắn ra!!
“con ranh này!” hắn tức giận, nắm cổ cô bé, quăng vào góc phòng,rồi bế cái xác lên!
Đau đớn, nhưng cô bé vẫn cố gắng lết lại nắm chân hắn!
“đừng mà!!! Cho………cho BI ngủ đi……….đừng đánh BI nữa mà!!!” cô bé van xin!
Hắn hừ mạnh một cái, rồi vô tâm đá vào người cô bé văng ra một khoảng xa!
Cô bé bất lực nhìn hắn đóng cửa, đi ra ngoài, mang theo xác của cậu bé!!
“BI ơi!!!! Oa oa oa!!! Đừng đánh BI mà!!! Oa……oa…….đánh MI đi!!! MI ko
đòi búp bê nữa đâu………oa……oa!!!!” cô bé lấy tay quệt nước mắt, nhưng cứ
hết giọt này tới giọt khác tuôn ra!!
“phụt” bỗng cái bóng đèn trong căn phòng ngừng sáng!!
Cô bé sợ hãi hét toáng lên!!
Từ bên ngoài chỉ vọng lại giọng một người đàn ông!
“ranh con! Khôn hồn thì nghe lời! ko thôi tao cho mày chết theo thằng kia!”
Cô bé đó run lên vì sợ, ngồi khép mình trong góc phòng, bóng tối bao trùm nó, bóng tối thật đáng sợ!
…………………………
Nó mở mắt ra, chỉ là một giấc mơ! Đó ko phải là ác mộng, mà là giấc mơ của quá khứ!
Nước mắt nó lăn dài trên gương mặt đầy mồ hôi!
Nó ngồi dậy, thở khó nhọc, rồi…………………nó ngồi khóc!!!!
Đúng………………..đó là lí do……………nó ko xứng đáng nhận của ai bất cứ thứ gì!! Kể cả tình cảm! nó ko xứng!
“đồ đáng gét ơi!!!.........hức…….tui………..tui xin lỗi!!!” nó khẽ nói trong nước mắt! nó………ko xứng đáng nhận tình cảm của hắn! “MI ơi! Dậy đi học!” anh nó từ dưới nhà nói vọng lên!
Nó ko trả lời, gần một đêm thức trằng làm nó kiệt sức! nó vscn, rồi soạn bài vở!
Chợt………..nó đụng trúng một cái hộp màu xanh biển!
Nó mở ra, thì ra là cái đồng hồ san hô nó mua ở biển cùng hắn! nó thở dài!
Nó tính tặng hắn nhưng…………….
Chán nản, nó đóng hộp lại, quăng vào góc phòng!
“khịt……khịt!!” nó ra sức ngửi bởi…….hình như có một mùi lạ trong nhà nó!
“á!!! Cháy cháy!!” nó hét toáng lên khi bước vào nhà bếp!!
Nó chạy vào, nó ko bik anh nó còn đây ko! Nó hoảng sợ cực độ!
Nhưng cảnh tượng trước mắt lại……..làm nó mún té xỉu!
Anh nó tay cầm cái chảo chiên ………………cái miếng j đó nó ko bik bởi chung quy bây giờ thứ đó đã thành cục than đen xì!!
Mắt thì đăm chiêu nhìn ra cửa sổ!
“tách!” nó tắt bếp, tức tối nhìn vào cái chảo! ai ăn đc thứ này nữa chứ!
“này!! Này!!! Trái đất khẩn cấp gọi DƯƠNG THÁI HUY!” nó quơ quơ tay trước mặt anh mình!
“ha……….hả?” anh nó giật mình!
“hả hả j chứ? bik anh xém làm cháy nhà ko?” nó tức giận nói, tay chỉ trỏ chung quanh cái bếp!
HUY nhìn theo tay em gái mình, giật mình bởi khói bao xung quanh!
“cộp cộp!!” nó lấy đũa, gắp cái “miếng than” trong chảo hồi nãy đập đập xuống bàn!
“oa~~~~ hay nhaz!!! Anh đã giúp thế giới tạo ra than mà chỉ tốn vài phút trong khi than tự nhiên tốn với triệu năm là ít!!” nó ra vẻ trầm trồ để chọc tức anh nó!
Nó quăng cái “cục than” đi , nói vọng lại!
“mai mốt đc giải gì đó thì đừng nói tui là em gái của ông!”
Im lặng~~~~~~~
Nó quay lại, quái! Bình thường thì đáng lẽ ông anh nó phải “đốp chát” với nó chứ! sao bây giờ lại im như vậy?
Nó kinh ngạc với cảnh tượng trước mắt, anh nó thở dài, chống tay xuống bàn, gương mặt đăm chiêu sầu não nhìn xuống đất !
Anh nó từ từ tháo tạp đề ra rồi đi thẳng lên phòng đóng cửa lại!
Nó ngơ ngác! Chuyện j vừa xảy ra vậy!
“nè…ko…….ko đi học à?” nó nói với theo!
“ko!” anh nó nói vọng ra! Giọng nói đầy bi thương!
Nó ngớ ngẩn đứng đó một hồi, rồi cũng ma