
mươi phút sau, xe "Két.." Một tiếng mà dừng sát ở trước cửa nhà cô!
"Xin em dùng tốc độ nhanh nhất biến mất ở trước mặt tôi" Anh không nhìn cô, trái tim đã bị cô thương tổn.
Cô không có quay đầu lại nhìn anh, lại càng không phản bác lại, lặng lẽ bước xuống xe, nhịn xuống sự chua xót khắp người, khẽ run hai chân đi vào cửa chính, đóng cửa phía sau lại, cô thẳng đến bên trong phòng khóc thảm thiết.
Cô hối hận tất cả trong đêm nay, trên người cô mang đầy dấu vết đáng xấu hổ, đồng thời có lỗi với hai người đàn ông, mất đi sự trung thành, cô nên xuống địa ngục, ô... Long Kình Vũ phút chốc cũng không dừng lại mà lái xe đi.
Các con phố ở Đài Bắc đèn đuốc sáng rực, mà lòng anh lại u tối, khổ sở mà đắng ngắt.
Anh bất kể như thế nào cũng không không nghĩ tới yêu thích người phụ nữ này, cô trúng mũi tên tình ý của anh, làm cho anh cảm thấy chính mình ngu xuẩn vô cùng, anh không bao giờ... Muốn gặp lại cô nữa.
Đột nhiên điện thoại của anh có tiếng vang lên, chẳng lẽ là cô gọi tới xin thứ lỗi? Cô hiểu bản thân không nên để anh không minh bạch thích đáng làm kẻ thứ ba?
Tay lái vừa chuyển, anh cho xe vào ven đường dừng lại, vừa nhìn điện thoại là anh trai. Anh thấp giọng mắng chửi chính mình, sự thật cũng đều xảy ra trước mắt, cô đã lập gia đình, còn anh vậy mà còn đang hy vọng hão huyền, thực sự không nên.
"Anh " Hắn tức tối mà ấn điện thoại nghe.
"Kình vũ, anh và chị dâu ngày mai muốn đi Nhật bản hưởng tuần trăng mật, công ty tất cả đều do em xử lý " Long Tuấn Lỗi dặn dò em trai, không ai so với em trai hắn có thể tin cậy hơn được, nó có thể đem mọi chuyện xử lý rất hoàn mỹ.
"Không thành vấn đề, nhưng trước đó sao lại chưa từng nghe anh nhắc đến muốn đi tuần trăng mật?" Long Kình Vũ trong lòng biết anh trai yêu chị dâu, hai người thực là rất ân ái.
"Cũng không phải đi theo em, đại tẩu cùng anh biết rõ là được. "
"Được rồi, anh vốn luôn tìm chuyện tốt giao cho em, anh cứ yên tâm đi chơi, công ty thì giao cho em." Long kình vũ có điểm bất đắc dĩ, đây là tính cách của đại ca, anh ấy muốn như thế nào thì như thế ấy.
Hai anh em chào tạm biệt.
Long Kình Vũ ngắt điện thoại di động đem xe hướng về phía làn xe, anh không về nhà, thuận tiện mua rượu, quay về lan viên, một mình uống rượu giải sầu.
Coi như đêm nay anh say, cái gì cũng không phát sinh, ngày mai lại là một hảo hán.
Đáng giận, Sở Tiếu Tinh, mà ngay cả gọi điện thoại nhận tội cũng không có.
Hơi quá đáng.
Hôm sau mười giờ sáng, tại công ty quảng cáo Hoàng Gia.
“Tôi đi ra ngoài một chút, ai có việc tìm tôi thì gọi di động cho tôi.” Sở Tiểu Tinh phải đem trả số lượng khoản dư viết ở trên chi phiếu cho anh rể, tính cả chi biểu cùng nhau bỏ vào túi giấy da, cô phải tự mình đi một chuyến tới tập đoàn tài chính Long Thị.
Vừa ra đến trước cửa còn chưa có yên lòng nên cô đành dặn dò công nhân viên.
“Dạ” Tiểu Phương hời hợt trả lời.
Sở Tiểu Tinh phất phất tay, xoay người rời đi.
“Trinh tiết liệt nữ (cô gái cương trực) đi rồi, chúng ta có thể thở xả hơi rồi.” So với Sở Tiểu Tinh ở công ty quảng cáo lưu lại đã lâu lâu, đại tỷ thâm niên nhất quẳng con chuột trên tay, tạm dừng công việc vẽ bản đồ trên máy tính, nhấp một hớp cà phê tự chuẩn bị của mình.
“Đúng vậy! Mệt chết người, trước kia lúc tiểu quản ở cũng không có khắc nghiệt như vậy, không chỉ phải tăng ca đi ra ngoài kiếm khách, còn phải đi hỗ trợ thay chị gái cô ấy bố trí sảnh tiệc cưới, hiện tại chúng ta ngay cả đồ uống đều phải chính mình mua vào, công ty cũng không cung ứng trà cùng cà phê, thực làm cho người ta chịu không nổi.”
Một gã nghiệp vụ thâm niên quảng cáo khác cũng bất mãn nói.
“Ai ai! Mọi người im lặng, công tỷ quảng cáo đối diện chúng ta hợp lại, Tiểu Tinh cũng là sợ khách hàng bỏ đi a! Cô ấy cũng không phải chưa trả phí tăng ca, hơn nữa mọi người tốt xấu cũng đồng tình cảnh ngộ của cô ấy, cô ấy thực đáng thương, tiểu quản đã chết, cô tuân thủ sống quả(sống góa chồng), thay tiểu quản chống đỡ công ty, nếu không có sự cố gắng của cô ấy, sợ rằng chúng ta cũng không được chỗ tốt như bây giờ, nên thông cảm cho cô ấy một chút đi!” Công nhân phụ trách chạy in ấn thay Sở Tiểu Tinh lấy lại công đạo nói.
Mọi người cảm thấy lời này thực có đạo lý, không ai dám phủ định sự cố gắng của Sở Tiểu Tinh, mọi người cuối cùng im lặng lại, thoáng lấy hơi tiếp tục an phận làm việc.
Sở Tiểu Tinh đi ra đến ngoài cửa công ty quảng cáo, công ty được thiết lập ở lầu một, bên ngoài chính là đường lớn rất náo nhiệt, xe của cô ngay tại đó cách bãi đỗ không xa.
Cô vừa đi vừa nhìn công ty quảng cáo, gần đây phía đối diện có mở một công ty quảng cáo mới, lấy giá thấp hơn cùng cô tranh đua doanh thu, lấy đi không ít khách hàng, khiến cho công ty của cô doanh thu trượt dốc không ít, trước mắt tình trạng tài chính của công ty chính là miễn cưỡng chống đỡ.
Cô nghĩ tới chính sách lấy giá thấp cùng đối phương cạnh tranh, nhưng cách này sẽ tạo thành lưỡng bại câu thương(cả hai bên cùng thiệt), cũng không phải phương pháp tốt.
Cô cũng muốn sa thải hai công nhân, giảm bớt chi phí, nhưng c