XtGem Forum catalog
Đũa Lệch Dễ Thương

Đũa Lệch Dễ Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325680

Bình chọn: 9.5.00/10/568 lượt.

muốn thảo luận về đề tài phụ nữ với một người đang đói meo, bụng sôi ùng ục vào giờ này à?" Úc Thăng trêu đùa.

"Tôi chỉ cảnh báo anh một câu, nếu thích thì nói thẳng, nếu không có ý khác thì không được thể hiện sự quan tâm ngoài công việc để chứng tỏ cái gọi là phong độ lịch lãm quý ông của anh".

Ánh sáng xanh từ màn hình máy tính hắt lên khuôn mặt trắng trẻo nhẵn nhụi của Úc Thăng. Nụ cười bên khóe môi từ từ tắt ngấm, dòng suy nghĩ trong đầu dừng lại một lát. Đến lúc phản ứng được ý Diệp Trữ Vi là gì, Úc Thăng liền đáp trả không hề khách khí: "Bây giờ anh đang đứng ở lập trường của bạn trai Bối Nhĩ Đóa để đưa ra lời cảnh báo thân thiện đối với tôi à?"

"Không cần phải phức tạp như vậy, tôi đang lấy thân phận bề trên trong nhà để dạy bảo anh".

"..."

Diệp Trữ Vi lớn hơn Úc Thăng một tuổi lần đầu tiên dùng đến quyền lợi của một ông cậu vì cô bạn thân của Bối Nhĩ Đóa.

Úc Thăng hạ điện thoại di động xuống ném sang bên cạnh, cười nhạt một cái, cầm chiếc bật lửa bên cạnh gạt tàn lên xoay xoay trong tay.

Lúc này những di chứng của bệnh cuồng công việc mới ập tới, anh ta cảm thấy mệt mỏi, ngỡ ngàng, trống rỗng, thậm chí dạ dày khó chịu.

Anh ta nhắm mắt lại, cố gắng trầm tĩnh suy nghĩ.

Anh ta tự phụ là một lãnh đạo công tư phân minh, nhưng trong đối xử với Đường Lật hiển nhiên vẫn có chút công tư không rõ ràng. Ngay cả một người không màng thế sự như Diệp Trữ Vi cũng nói anh ta, anh ta không còn mặt mũi nào tiếp tục trốn tránh vấn đề này nữa. Đặc biệt là trong nháy mắt biết tin Đường Lật xảy ra tai nạn giao thông, trong lòng anh ta đã có một đáp án nhạt nhòa.

Nhưng anh ta thật sự chưa chuẩn bị tốt cho chuyện yêu đương, đặc biệt là một mối tình công sở tuyệt đối không phải một lựa chọn sáng suốt, sẽ làm cả hai bên đều tổn thương.

Động lòng là chuyện đơn giản, nhưng giữ gìn một tình cảm lại rất phức tạp.

Anh ta Úc Thăng, không phải Diệp Trữ Vi. Trong vấn đề tình cảm, Diệp Trữ Vi chỉ tin vào cảm giác của mình. Úc Thăng tinh tế, chu đáo hơn Diệp Trữ Vi nhưng lại không quyết đoán gọn gàng bằng Diệp Trữ Vi.

Một lát sau, Úc Thăng nghe thấy tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.

"Sếp Úc? Mọi người đang đợi anh đi ăn khuya". Cách một cánh cửa, âm thanh của Đường Lật vẫn như trước đây, nhẹ nhàng như lông vũ lướt qua hệ thần kinh uể oải của anh ta.

Úc Thăng đi ra mở cửa, gật đầu: "Ừ, đi thôi".

"Đi ăn đồ nướng à? Nếu ăn đồ nướng thì đến quán lần trước em với sếp đi ăn đó? Quán đồ nướng đó làm ngon lắm". Đường Lật đề nghị.

"Không, ăn chút đồ nhẹ thì tốt hơn". Úc Thăng suy nghĩ một lát: "Dẫn mọi người đến Phẩm Kí ăn cháo nhé".

Đường Lật vâng một tiếng, thầm nghĩ sếp Úc cũng không phải người sắt, ba ngày liên tục chỉ ngủ bốn tiếng một ngày, anh ta cũng phải mệt.

Đêm lạnh như nước.

Buổi tối hôm đó có người mơ một giấc vui vẻ, có người trắng đêm mất ngủ. Đến lúc tia nắng đầu tiên xuất hiện phía chân trời, rất nhiều chuyện đã khác đêm qua.

Bối Nhĩ Đóa đang ăn sáng thì nhận được điện thoại của Đường Lật, Đường Lật thông báo một kết quả rất trực tiếp.

"Nhĩ Đóa, tớ bị sếp Úc từ chối rồi".

Bối Nhĩ Đóa sững người, hỏi ngược lại: "Bạn tỏ tình rồi à?"

"Không tỏ tình, là anh ấy chủ động ám chỉ, không, là anh ấy đã nói thẳng".

"Nghĩa là sao?"

"Tối qua đi ăn đêm xong anh ấy lái xe đưa tớ về. Tớ và anh ấy ngồi trên ghế đá công viên trước cửa nhà nói chuyện một lát. Anh ấy khẳng định những thành tích của tớ trong công việc, khen ngợi thái độ của tớ đối với công việc, còn đưa ra rất nhiều phúc lợi liên quan đến công việc. Sau một hồi vòng vo, anh ấy nói với tớ anh ấy tạm thời không có dự định yêu, còn nói tình công sở quá vất vả đối với tớ, hi vọng tớ có thể suy nghĩ lại".

"Ý là anh ta từ chối à?" Bối Nhĩ Đóa xác nhận.

Đường Lật cười gượng: "Ờ. Bạn biết đấy, anh ấy là một quý ông, sẽ không từ chối người khác một cách tàn nhẫn, chỉ nói bảy phần là đủ rồi".

"Nhưng tớ cảm thấy anh ta không phải không có ý gì với bạn, hôm quay phim tuyên truyền anh ta còn đến hỏi tớ về chuyện của bạn mà".

"Chuyện đó không thể đại diện cho điều gì. Văn hóa công ty của bọn tớ là cởi mở, tự do và cùng hưởng, cấp trên cấp dưới không có phân chia cấp bậc rõ ràng, lãnh đạo quan tâm đến đời sống riêng tư của nhân viên là chuyện quá bình thường, không có gì là khó hiểu".

"Nhưng anh ta còn thuê nhà giúp bạn, lại ở ngay đối diện nhà mình, vậy là ý gì?"

"Cũng không có ý gì đặc biệt. Đại khái là trước đó có lần tớ đã nhắc tới yêu cầu thuê nhà của tớ, anh ấy cảm thấy vừa khéo phù hợp với điều kiện của khu nhà đối diện chỗ anh ấy nên tiện thể giúp tớ thôi". Đường Lật nói: "Tất cả đều là tớ tự tưởng tượng ra".

"Tóm lại là..." Bối Nhĩ Đóa không dám tự ý kết luận.

"Tớ lại một lần nữa yêu thầm thành công, yêu công khai thất bại".

"Bạn vẫn ổn chứ?"

"Chưa đến nỗi nào. Đối với tớ đây chưa phải là tận thế, tớ chỉ muốn tìm một người để nói chuyện thôi".

"Ờ, bạn nói đi, tớ nghe".

Bối Nhĩ Đóa với Đường Lật nói chuyện rất lâu. Chấm dứt cuộc trò chuyện, tâm tình cô cũng bị ảnh hưởng. Chuyện Đường Lật thất tình khiến cô đồng cảm,

một đám mây mờ che phủ trên đỉnh đầu cô.