
bộ dáng Ân
Mặc Ly nữ trang.
Chỉ
chốc lát sau, hắn liền nhìn đến Ân Mặc Ly đi ra, hắn không nhịn được nín thở,
trong mắt tràn đầy đều là nàng.
Trước
ngực, tử hồng phù dung lộ ra da thịt trắng nõn oánh tuyết, vĩ sắc hồng tụ sa
mỏng, phiêu dật phi bạch, nếu nói nam trang Ân Mặc Ly tuấn diễm, kia nữ trang
nàng lại là biểu lộ tuyệt sắc động lòng câu nhân, mi gian ngạo khí không thay
đổi, lại hơn phần nữ nhân mềm mại đáng yêu.
Chưởng
quầy lén lút đến bên người Phàn Ngọc Kì, cười nói:“Công tử, trong tiệm của ta
cũng có bán đồ trang sức châu báu, công tử muốn hay không vì cô nương chọn một
cái?” Nói xong, hắn mang sang quầy trang sức sớm chuẩn bị tốt.
Phàn
Ngọc Kì nhìn nhìn, cầm một cái châu sai phượng hoàng khảm ngọc thạch, đi đến
phía sau Ân Mặc Ly, nâng lên tóc nàng, thuần thục vãn khởi bán kế, lại đem châu
sai cài lên.
“Tướng
quân động tác thực rất quen.” Ân Mặc Ly hừ nhẹ.
“Ta
thường giúp nương ta búi tóc.” Trừ bỏ nương của hắn, Ân Mặc Ly là nữ nhân thứ
nhất hắn búi tóc. Phàn Ngọc Kì vừa lòng xem tay nghề của mình, châu khảm ngọc
thạch cùng mạn đà la nơi đuôi mắt nàng lẫn nhau chiếu rọi, Ân Mặc Ly mĩ làm cho
hắn tưởng đem nàng giấu đi.
“Đẹp
mắt sao?” Ân Mặc Ly hỏi, bất quá ánh mắt hắn mê muội đã nói đáp án cho nàng.
“Đẹp
mắt.” Phàn Ngọc Kì dùng sức gật đầu, theo trong lòng lấy ra ngân phiếu cấp
chưởng quầy, nắm tay Ân Mặc Ly rời đi.
“Đi,
chúng ta đi dạo.”
Dọc
theo đường đi, Phàn Ngọc Kì liền ôm Ân Mặc Ly hộ vào trong ngực, khi phát hiện
người qua đường dùng ánh mắt kinh diễm nhìn Ân Mặc Ly, hắn không nhịn được giận
tái mặt, đem Ân Mặc Ly ôm càng chặt.
Nhìn
cái gì vậy! Ân Mặc Ly là của hắn!
Phàn
Ngọc Kì có chút hối hận làm cho Ân Mặc Ly thay nữ trang, nam trang nàng cũng đã
đủ hấp dẫn ánh mắt người, càng đừng nói mặc vào nữ trang nàng có bao nhiêu diễm
sắc tuyệt thế.
Ân
Mặc Ly mặc hắn đem nàng ôm quá chặt chẽ, thấy hắn giống một đầu sói quấn quanh
người trừng mắt những người nhìn nàng, khóe môi không khỏi gợi lên.
“Tướng
quân.” Nàng mở miệng.
“Làm
sao?” Phàn Ngọc Kì còn đang dùng ánh mắt hung ác trừng lui những người ngắm Ân
Mặc Ly.
“Chúng
ta đến kênh đào xem yên hoa đi.”
“Hảo.”
Phàn Ngọc Kì gật đầu, ôm nàng hướng phương hướng kênh đào đi, lúc này mới nhớ
tới hỏi nàng,“Ân Mặc Ly ngươi có đói bụng không? Có muốn ăn cái gì không?”
Ân
Mặc Ly đang muốn lắc đầu, lại ngửi được mùi ngọt ngây, nàng ngẩng đầu, nhìn đến
tiểu thương bên trái,“Ta nghĩ ăn cái kia.”
Phàn
Ngọc Kì nhìn lại, thấy nàng chỉ là bánh gạo.
Hắn
lập tức mua mấy khối.
Bánh
gạo mới ra lò rất thơm, mặt trên bọc một tầng thật dày lớp áo đường, cắn đi
xuống lại giòn lại ngọt, khóe miệng còn có thể dính phấn đường.
Phàn
Ngọc Kì hai ba khẩu liền ăn luôn một cái, miệng đều là hương vị ngọt ngấy.
Ân
Mặc Ly ngẩng đầu, chỉ thấy bên miệng hắn đều dính đường.
“Xem
ngươi, ăn đến dính đầy miệng.” Nàng cười hắn giống cái tiểu hài tử, thân thủ
nhẹ nhàng giúp hắn lau đi phấn đường bên miệng.
Phàn
Ngọc Kì kinh ngạc nhìn nàng, như vậy Ân Mặc Ly ôn nhu hắn là lần đầu tiên nhìn
thấy, hắn không khỏi ngây ngốc nhìn.
“Nhìn
cái gì?” Ân Mặc Ly ngước mắt trừng hắn, bộ dáng lại kiều lại ngạo làm cho Phàn
Ngọc Kì muốn đem nàng ôm chặt lấy, tốt nhất có thể ôm cả đời, vĩnh viễn cũng
không buông ra.
Hắn
không nhịn được thốt ra,“Ân Mặc Ly, gả cho ta được không?” vừa nói xong, bầu
trời đột nhiên tạc một đoàn yên hoa xinh đẹp, giấu đi thanh âm của hắn.
Ân
Mặc Ly trát hạ mắt, như là không có nghe đến hắn nói, ngẩng đầu nhìn yên
hoa,“Ngươi xem, yên hoa bắt đầu. Đi, chúng ta đi kênh đào xem.” Nàng lôi kéo
hắn đi về phía trước.
Phàn
Ngọc Kì cũng không động, phản thủ nắm chặt, đem nàng xả tiến trong lòng.
“Ân
Mặc Ly, ta biết ngươi có nghe được ta vừa nói.” Phàn Ngọc Kì không cho nàng né
ra, nhìn nàng ánh mắt nghiêm túc chấp nhất.
Xem
ánh mắt hắn cố chấp, Ân Mặc Ly trầm mặc hạ, sau đó quán tính gợi lên ngả ngớn
tươi cười, mềm mại thân thể dán hắn, chọc hắn.“Tướng quân đại nhân như vậy
thích ta?”
Không
nghĩ tới lần này Phàn Ngọc Kì không có mặt mỏng thẹn thùng, ngược lại nghiêm
túc gật đầu.“Ân, thích.” Dừng một chút, lại nghiêm túc cường điệu,“Thực thích.”
Ân
Mặc Ly sâu thẳm con ngươi ba quang giận đãng, nhướn mày cười nói,“Phải không?
Như vậy thích của ngươi có thể có cường đại đến nguyện ý liều lĩnh?”
“Liều
lĩnh?” Phàn Ngọc Kì không hiểu ý tứ của nàng.
“Nếu,
tất cả mọi người phản đối, cũng không chuẩn ngươi theo ta cùng nhau, như vậy,
ngươi còn có thể kiên trì nói ngươi thích ta sao?”
“Mọi
người?”
“Đúng.”
Ân Mặc Ly cúi mắt.“Bao gồm người Phàn gia.”
Phàn
Ngọc Kì không hiểu.“Nhưng là người nhà của ta làm sao phản đối?” Lão thái quân
nhưng là hàng tháng một phong thơ, mỗi phong đều vội vã thúc giục hắn thành
thân đâu.
Phàn
Ngọc Kì phản ứng đơn thuần làm cho Ân Mặc Ly lắc đầu bật cười,“Ngươi này đồ
ngốc, căn bản là không biết thân phận của ta.” Ngươi nếu đã biết, còn hội như
thế thích ta?
“Ta
thế nào không biết!” Phàn Ngọc Kì dùng sức phản bác,“Ta biết ngươi là Ân Mặc
Ly, là qu