
chủ yếu là bọn họ không chịu được nữa! Tại sao thê tử của mình không chịu theo bọn hắn ngủ, thì hắn liền chém trượng phu của người ta? Đây là đạo lý gì!” Tiểu Tiểu rống giận lên tiếng.
Gia Luật Long Khánh nhíu chặt mày rậm.
“Còn có, Hoàng thượng đến nơi này săn thú lại săn thú, săn nhiều ít thì thôi đi, tại sao còn muốn người ta phụng dưỡng hắn ăn uống thả cửa? Mình săn không được, còn muốn người ta săn xong kính dâng lên cho mình?”
Gia Luật Long Khánh mím môi không nói một câu.
“Mấy ngày nay, ngươi cũng phải biết, người ta muốn bắt được một con chim biển Đông Thanh không biết phải mạo hiểm bao nhiêu! Nhưng Hoàng thượng chỉ cần ra lệnh một tiếng, thì người ta phải tiêu tốn vài mạng người để đổi được mấy súc sinh cống hiến triều đình, mà triều đình chẳng những không có tạ ơn, đã vậy chậm một chút còn phải chịu phạt, thiên lý ở đâu chứ?
Gia Luật Long Khánh vẫn trầm mặc, đối với sự lên án của Tiểu Tiểu, hắn thật sự không lời nào để nói.
“Hoàn Nhan tộc có nhiều Bộ Lạc, người Nữ chân có nhiều bộ tộc, ngươi có biết người trong bộ lạc thống hận người Liêu quốc đến cỡ nào không? Bởi vì tài vật của bọn họ bị cướp đoạt, nữ nhân của bọn hắn bị ăn hiếp, nam nhân vô tội của bọn hắn thì bị bắt! Yến Ẩn, nếu đổi lại là ngươi, ngươi nhẫn chịu được sao?”
Gia Luật Long Khánh nhắm mắt lại. Đúng vậy, đây tất cả hắn cũng tránh không được trách nhiệm, hắn nên biết, nhưng hắn lại chẳng hay biết gì cả.
"Tối hôm qua có ít khách nhân tới, những người kia là những đầu mục khác của Hoàn Nhan tộc, bọn họ vốn tưởng rằng Hoàn Nhan Duẫn Đôn đã bắt trói ta trở lại, là có thể thoát khỏi những tháng ngày bị ức hiếp. Nhưng Hoàn Nhan Duẫn Đôn nói cho bọn hắn biết, bên cạnh ta thủ vệ nghiêm cẩn, cho nên bắt trói ta không được, bây giờ, bọn họ đang thương lượng biện pháp khác.” Tiểu Tiểu nhàn nhạt nói.
Gia Luật Long Khánh cầm tay nàng. “Ta hiểu được, Tiểu Giáo ngươi đi nói cho Tịch Cốc là nàng cứ đợi ở nhà chuẩn bị lập gia đình, đừng ra ngoài chạy loạn?” Hắn cười cười. “Ta nghĩ, hôn lễ của dân tộc Nữ Chân có thể không giống với chúng ta, nhất định là rất thú vị”.
Tiểu Tiểu nghe vậy, lập tức mặt giản ra cười vui, nàng ôm lấy cổ Gia Luật Long Khánh hôn một cái “Ta yêu ngươi, Yến Ẩn.” Nhưng ngay sau đó đứng dậy chạy mất.
Tiểu Tiểu vừa rời đi, sắc mặt Gia Luật Long Khánh liền mau chóng ủ dột. Tuyên Uy Gia Luật Bồ Ninh, Phò mã Đô úy Tiêu Khẩn Đức, Lâm nha Gia Luật Mưu Lỗ, ba người các ngươi là người có chí, giấu trên lừa dưới, nghiền ép lương dân, hừ hừ! Các ngươi cướp đoạt người ta bao nhiêu, ta liền muốn các ngươi phun ra gấp đôi trả lại cho người ta!
Cũng lười Bộ Lạc đầu mục Thạch Cổ Khẩu, hàn chợt Bộ Lạc đầu mục Tát Đổi, cấp nhét Bộ Lạc đầu mục Tông Can, Cật Thạch liệt Bộ Lạc đầu mục Ngôn Cách Thiếu, cộng thêm nguyên nhan tù trưởng Hoàn Nhan Ngân Thuật, năm người ngồi ngó chừng Gia Luật Long Khánh đang ngay ngắn ở đối diện trên giường gạch, khí định thần nhàn mà uống rượu.
Hoàn Nhan Ngân Thuật do dự một chút. “Long Hằng, không phải là ta hoài nghi ngươi, thật sự...”
“Yên tâm đi! Yên tâm đi!” Gia Luật Long Hữu một bên bộ dáng cà lơ phất phơ ngắt lời nói “Có bốn người bọn họ ở đây, tuyệt đối không người nào có thể đòi được chỗ tốt!”
“Liệt Lỗ Cốc, Vương Tư Ôn, Tịch Cát cùng đóng đô canh giữ ở nhà Tịch Cốc, chuẩn bị dạy dỗ cho đám người dám đến cướp cô dâu.”
“Sau đó thì sao?” Thạch Cổ Khẩu khinh miệt nói. “Các ngươi dạy dỗ bọn họ xong thì đi để lại cục diện rối rắm cho chúng ta giải quyết sao?”
“Sẽ không, ngươi yên tâm đi.” Tiểu Tiểu cười híp mắt nói. “Sau khi chuyện này hoàn toàn giải quyết xong, chúng ta mới rời đi, dù sao, chúng ta là vì chuyện này mới đến, không giải quyết tận gốc sao có thể đi chứ?”
Gia Luật Long Khánh liếc nàng một cái, Tiểu Tiểu thì âm thầm le lưỡi.
“Các ngươi giải quyết như thế nào? Các ngươi nghĩ đến đám các ngươi cũng là người Liêu thì dễ nói chuyện sao?” Tát Đổi cười nhạo nói. “Người ta dù sao cũng là hoàng thân quốc thích, có thể chém đầu của các ngươi, các ngươi còn có thể làm như thế nào nữa?
“Ta cũng sợ phiền phức nếu một khi lớn chuyện, có thể sẽ giải quyết không tốt.” Tông Can lo lắng nói. “Cự tuyệt đưa người, rồi đem đám Liêu binh tới đón người đánh trở về, này... Chỉ sợ bọn họ trả thù sẽ rất...”
“Tông Can thúc.” Hoàn Nhan Duẫn Đôn ngắt lời nói. “Ngài yên tâm đi, không có việc gì, bọn họ sẽ ứng phó được.”
“Cho dù bọn họ thật ứng phó được, nhưng chúng ta ứng phó không được!” Ngôn Cách Thiếu thầm nói.
“Sẽ không để lại cái gì cho các ngươi ứng phó đâu, yên tâm đi!” Gia Luật Long Hữu nói.
Hoàn Nhan Ngân Thuật vẫn là cau mày. “Long Hằng...”
“A cha,” Hoàn Nhan Duẫn Đôn hai mắt lấp lánh đưa mắt nhìn phụ thân.
“Xin tin tưởng con, chúng ta cũng hãy tin tưởng là bọn họ sẽ làm được.”
Hoàn Nhan Ngân Thuật nhìn chăm chú con mình một lúc lâu, mới quay đầu nhìn Gia Luật Long Khánh thủy chung không nói một câu, hắn có phong phạm ung dung trầm ổn, khí khái uy nghi khiếp người, còn có khí thế cao quý không thể giấu diếm... Hoàn Nhan Ngân Thuật có chút hiểu được muốn mở miệng, nhưng vào lúc này cửa