Điều Bí Mật

Điều Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325411

Bình chọn: 10.00/10/541 lượt.

ăng Long tứ trấn” là tên gọi của

bốn ngôi đền thiêng án ngữ bốn hướng Đông, Nam, Tây, Bắc của kinh thành

Thăng Long cũ, lần lượt là đền Bạch Mã, đền Kim Liên, đền Voi Phục và

đền Quán Thánh. Còn “Thăng Long bát cảnh” thì anh không nhớ rõ lắm,

nhưng hình như có chùa Bồ Đề ở bên đê Sông Hồng, có tháp Báo Thiên…

- Hồ Lãng Bạc ở đâu?

- À, chính là hồ Tây bây giờ – Đại gật gù – Ngoài “Thăng Long tứ trấn” ra thì còn có “Thăng Long tứ quán” nữa. Em đọc sách chắc cũng sẽ có tên

bốn địa danh này.

- Tiếc ghê, giá mà có bản đồ sống như anh hướng dẫn có phải tốt không chứ? – Tường Vi nói đầy tiếc nuối.

- Nhóc nghĩ ai cũng rảnh như nhóc sao? – Đại đưa tay vuốt tóc Tường Vi.

- Xì… Mà tới giờ anh vẫn chưa nói cho em món kia là món gì nha.

- Em thực sự muốn biết hả?

- Tất nhiên rồi. Không lẽ em đi khoe bạn bè, đến lúc chúng nó hỏi tên món đó lại nói là không biết tên sao.

- À thì… chút nữa về tới khách sạn anh nói là được chứ gì.

- Nhớ nha.

- Ừ, nhớ chứ. Mà sắp tới anh cũng bận lắm, nên nếu có việc hãy tìm anh nhé! Rảnh thì anh sẽ gọi nhóc.

- Làm gì mà bận dữ vậy? Anh có phải vào bếp nấu ăn đâu nào?

- Bận lấy vợ – Đại nói nửa đùa nửa thật.

- Thật? – Tường Vi đứng sựng lại, sự hụt hẫng đầy trong ánh mắt.

- Thật – Đại nhún vai – Mẹ anh ốm. Anh cần một người để chăm lo cho gia đình.

Nhìn vào mắt người con trai luôn cười đùa kia, cô biết lúc này anh hoàn toàn nói nghiêm túc. Có lẽ, cũng đã đến lúc anh lập gia đình thật…

- Anh lấy vợ chỉ là vì cần có người chăm lo cho gia đình sao?

- Ừ… Thì là một người đúng nghĩa là “vợ”.

- Nhưng lấy ai?

- Một trong những cô bạn gái của anh – Đại cười cười, dường như anh nhìn

thấu được tâm tình của cô gái nhỏ đi bên cạnh mình lúc này.

- Nhưng mà ai kìa?

- Chưa biết. Anh chưa quyết định. Nhưng sẽ sớm phải quyết định thôi.

- Vậy… em… có được tính là một trong những… cô bạn gái của anh không?

- Em hả? Ừ, có. Cũng được đấy, anh sẽ suy nghĩ thêm cả em nữa.

Đại gật gật đầu nửa đùa nửa thật, sau đó anh dừng lại, hai người cuối cùng đã tới cổng khách sạn nơi Tường Vi đang ở.

- Vào đi, ngủ ngon nhé!

- Anh không vào sao?

- Ừ, không. Nghỉ cho sớm đi, mai còn đi thăm thú Hà Nội nữa chứ. Có bị ai bắt nạt thì cứ gọi cho anh – Đại vỗ nhẹ lên vai cô.

Những tiết lộ về cuộc sống riêng sắp tới của Đại làm Tường Vi như đang mơ. Cô gật đầu, chào khẽ anh một câu rồi quay người định đi vào. Nhưng đúng

lúc cô định bước đi thì Đại đã nắm lấy tay cô và cúi tới gần sát mặt cô. Thấy anh mỉm cười nhìn mình, mặt cô nóng bừng. Đại hỏi khẽ:

- Game over?

Tường Vi giật mình ngước mắt nhìn anh, đến hơi thở phảng phất mùi rượu của

anh, cô cũng cảm nhận được rất rõ. Rồi cô lắc đầu, rõ ràng là phủ định

câu đề nghị, hay đúng hơn là một câu hỏi của anh.

Đại cười. Anh

nghiêng đầu, ghé sát tai cô nói một câu. Nói xong, anh hôn lên trán cô

rồi anh vẫy vẫy tay, rời khỏi cổng khách sạn.

Tường Vi vẫn đứng

chôn chân ở đó. Gương mặt đang đỏ hồng của cô rốt cục cũng trở về trạng

thái ban đầu, nhưng khi nghĩ tới lời thì thầm của Đại khi nãy, mặt cô

chợt tái đi, một cảm giác ghê ghê chạy dọc toàn thân khiến cô phải rùng

mình. Sau đó cô vội chạy vào trong, có lẽ lúc này chỉ có giấc ngủ mới có thể làm cô quên đi câu nói ám ảnh đó được.

- Tên của món ăn đó là… “bốc mả”. Đại vừa đi vừa suy nghĩ về Tường Vi.

Không phải anh không nhận ra tình cảm của cô dành cho mình. Có lẽ ngay

từ đầu, anh không nên đi quá xa với Tường Vi như thế này. Tường Vi là

một cô gái ngoan và yếu đuối trong tình cảm. Anh coi cô như một người

tri kỷ hơn là một người tình chỉ để thỏa mãn những thèm muốn nhục dục.

Thế nhưng, rốt cục hai người lại không thể tránh khỏi mối quan hệ này.

Tường Vi không ngần ngại cho đi, còn anh cũng chẳng phải quá quân tử mà

từ chối. Thế nhưng, anh lại không muốn Tường Vi yêu anh. Anh không muốn

kết thúc mối quan hệ tình bạn thân thiết với cô, nhưng nếu cô còn tiếp

tục yêu anh, có lẽ cô sẽ rất bất hạnh.

Đại không đánh đồng Tường Vi với những cô bạn gái khác của mình. So với họ, Tường Vi quá đơn

thuần, chưa đủ dạn dĩ và không nhiều tính toán. Những cô gái kia đều

ngấm ngầm tính toán để chiếm hữu anh, còn cô gái nhỏ này thì lại luôn

giữ khoảng cách, cố gắng che giấu tình cảm chỉ vì sợ mất anh. Đúng là

ngốc nghếch!

Thực ra, trong thâm tâm anh, nếu được lựa chọn

người có thể cưới trong số những cô bạn gái của anh, anh sẽ chọn Tường

Vi. Nhưng Tường Vi lại là người chưa thích hợp với cuộc sống gia đình và hôn nhân, không thể trói chân cô vào những việc như vậy. Anh không yêu

cô, nhưng anh tôn trọng ước mơ, tài năng của cô, nên chắc chắn anh sẽ

không để những toan tính cá nhân của mình làm ảnh hưởng tới sự nghiệp

của cô mà anh biết rồi đây sẽ rất rực rỡ.

Tường Vi lúc này như

viên ngọc chưa được mài giũa, như một nụ hoa chưa tới lúc phô ra vẻ đẹp

rực rỡ. Cô cần thời gian để bay lên và không đáng bị anh trói chân ở mặt đất như thế.

Vừa đi vừa suy nghĩ, khi sực tỉnh lại thì Đại đã

thấy mình đi về tới gần nhà. Mà điều kéo anh khỏi suy nghĩ ấy là một

người đi ngược chiều.

Đại vừa kinh


Old school Easter eggs.